Ngày hôm sau, kết quả thương lượng của mọi người là tạm thời trì hoãn chuyển trường, chờ ŧıểυ Bạch thi đấu xong.
Một ngày cuối cùng của kỳ nghỉ chớp mắt liền qua, mười một ngày nghỉ rốt cuộc kết thúc.
Hạ Úc Huân quyết định chính thức bắt đầu xuống tay với chung thân đại sự của mình.
Đang từ trong nhà đánh xe chạy về công ty, nửa đường nhận được một cú điện thoại.
Màn hình hiển thị tên Thẩm Diệu An, nhưng người nói chuyện lại là bạn tốt của Thẩm Diệu An - Mạnh Tiêu Nhiên.
“Tôi nói Nam Cung đại ŧıểυ thư à, cô mau tới đây một chuyến đi, Thẩm Diệu An bị cô làm cho tức giận vào bệnh viện luôn rồi!” Mạnh Tiêu Nhiên vô cùng lo lắng mà ở đầu kia di động hét lên.
“A?” Hạ Úc Huân nghe nhưng không hiểu ra sao.
Cái gì nói Thẩm Diệu An bị cô làm cho tức giận vào bệnh viện?
Gần đây cô và Thẩm Diệu An đều không có gặp nhau a!
“Bệnh viện Nhân ái phòng bệnh VIP801, nhanh tới! Bằng không sẽ có tai nạn chết người!”
“Này! Này?”
Mạnh Tiêu Nhiên đầu kia nói không cụ thể đã cúp điện thoại.
Hạ Úc Huân lại gọiqua, bên kia không ai nghe.
Không có biện pháp, cuối cùng đành phải ở giao lộ phía trước quay đầu xe, chạy về phía bệnh viện Nhân Ái.
Sau khi tìm được phòng bệnh, Hạ Úc Huân đứng ở bên ngoài gõ cửa vài cái.Mới vừa gõ tam lần, bên trong lập tức có người giữ cửa kéo ra, Mạnh Tiêu Nhiên vừa thấy cô không nói hai lời lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đem cô kéo vào.
“Nhiệm vụ hoàn thành! Chúng ta biến!” Mạnh Tiêu Nhiên nói xong liền lôi kéo Thạch Lỗi bên cạnh như một cơn gió rời khỏi phòng bệnh, sau đó phịch một tiếng đóng cửa phòng.
Trong khoảng thời gian ngắn, phòng bệnh chỉ còn lại Hạ Úc Huân đứng ở trước giường mặt đầy vẻ khó hiểu, và Thẩm Diệu An nằm ở trên giường mặt ai oán.
Sắc mặt Thẩm Diệu An thoạt nhìn vô cùng tái nhợt, cả người đều gầy ốm đi rất nhiều, hoàn toàn không còn phong thái ngày xưa nữa, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm cô thật giống như cô là kẻ bạc tình nhất trên đời này……
Hạ Úc Huân căng da đầu chống đỡ ánh mắt quỷ dị như vậy quan tâm một câu: “Khụ, Thẩm công tử anh bị bệnh sao? Sao lại gầy đi nhiều như vậy?”
“Cô còn biết quan tâm tôi?” Thẩm Diệu An cười lạnh.
“Ách……” Giống như oán khí càng nặng, nhưng cô thật không biết chính mình có chỗ nào đắc tội với anh!
“Cô là cô gái không lương tâm đáng chết, tôi vì cô mà quyết tâm sửa đổi lỗi lầm dốc hết sức lực suốt đêm, chịu đựng đến mức khuôn mặt đẹp trai quan trọng nhất của tôi đều thất bại, chỉ vì cô có thể cảm nhận được thành ý của tôi, nhưng đến cuối cùng, tôi liên tục thức đêm hơn một tháng nỗ lực làm việc đều mệt đến mứuc bị bệnh đổi lấy kết quả là cái gì? Là tin tức cô muốn đi xem mắt! Còn không yêu cầu ở rể! Lúc trước cô không phải lời thề son sắt người cưới cô nhất định phải ở rể sao? Hiện tại sao lại không cần! Hoá ra cô vẫn là nhìn người ta rồi mới nói điều kiện đúng không? Cô ghét bỏ tôi khinh thường tôi thì cứ nói thẳng a!”
Hạ Úc Huân bị Thẩm Diệu An bùm bùm một đống lời đều mờ mịt, lau mồ hôi nói: “Cái này, này nhất thời không phải kia……”
“Cô không cần lấy cớ! Mất công tôi và Mạnh Tiêu Nhiên Thạch Lỗi thảo luận ba ngày ba đêm như thế nào mới có thể làm cô thích tôi! Tuy rằng tôi trước kia từng có rất nhiều bạn gái, nhưng, Nam Cung Huân, cô là người đầu tiên mà tôi thực sự thích, là mối tình đầu của tôi!
Tôi biết dùng phương pháp theo đuổi những cô gái khác với cô là vô dụng, tôi biết hiện tại mình không học vấn không nghề nghiệp không xứng với cô, cho nên tôi quyết định thay đổi bản thân, vì cô mà thay đổi bản thân! Chỉ hy vọng cô có thể liếc mắt nhìn tôi lấy một cái!
Nhưng cô thì sao, cô cư nhiên đi xem mắt! Cho dù cô muốn xem mắt, tôi cũng nên được đặt ở vị trí đầu tiên không phải sao? Là tôi theo đuổi cô trước!” Thẩm Diệu An hai mắt đỏ tươi, càng nói càng kích động.
Hạ Úc Huân bị anh rống đến quả thực đầu muốn nổ tung, lần trước ở khách sạn Minh Châu không phải đều đã nói rõ ràng sao?
Không nghĩ tới Thẩm Diệu An cư nhiên hoàn toàn không từ bỏ, hơn nữa, hắn gần đây lại thay đổi, cư nhiên là vì mình…