Bên kia đại dương, Lãnh Tư Thần vốn tưởng rằng sẽ không được cô đáp lại đang nhìn màn hình tối đen suy nghĩ xuất thần.
Rốt cuộc đã gửi tin nhắn lâu như vậy, tất cả đều là anh tự quyết định, cô chưa một lần hồi đáp, mỗi lần anh cùng ŧıểυ Bạch video cô cũng cố tình lảng tránh, duy nhất một lần nhìn thấy cô vẫn là bởi vì ngoài ý muốn, hôm nay anh cũng là bày trò đùa giỡn, cô mới không tình nguyện mà lại đây nhìn anh.
Nhưng, vừa rồi, cô nói ngủ ngon với mình sao?
Tuy rằng chỉ là hai chữ ngắn ngủn, lại khiến trong long anh như ăn mật ngọt……
Sớm biết rằng hẳn là nên lưu video lại sau đó mỗi ngày trước khi ngủ xem lại……
-
Sau ngày đó, Weibo của Lâm Tuyết Weibo đột nhiên ngừng đổi mới.
Mặt khác, nghe nói Lãnh Tư Thần bên kia đại dương đột nhiên khai trừ thư ký đi theo bên cạnh anh 5 năm qua.
Cô vẫn là ngày đó Lương Khiêm đến nhà sửa giàn trồng hoa mới biết được việc này.
Đại khái là lúc ŧıểυ Bạch lúc nói chuyện video với Lãnh Tư Thần thuận miệng nhắc tới việc lúc gió to giàn hoa ngoài sân bị gió thổi đổ, ngày hôm sau, không kịp để Hạ Úc Huân ra tay, Lương Khiêm và Uất Trì Phi đã cùng nhau qua đây, hai ba lần đem cái khung nặng dựng lên lại.
“ŧıểυ thư, về sau có việc gì gấp cô cứ gọi cho Uất Trì, ngày mai tôi phải đi qua Pháp một chuyến.” Lương Khiêm trước khi đi nói với cô.
“Anh ấy bên kia xảy ra chuyện gì sao?” Hạ Úc Huân nhịn không được hỏi một câu, bằng không Lãnh Tư Thần sẽ không đột nhiên gọi Lương Khiêm đi.
“Ách, BOSS mới vừa đem thư ký cũ đuổi việc.” Không kịp để Hạ Úc Huân tiếp tục hỏi, Lương Khiêm liền chủ động giải thích nói: “Là bởi vì thư ký kia lộ ra lịch trình của BOSS với người khác……”
“À……” Hạ Úc Huân hiểu ra.
Bất quá, chỉ bởi vì cái này, liền đem tâm phúc theo bên cạnh mình 5 năm đuổi việc sao?Với tính tình ghét nhất sự phản bội kia của Lãnh Tư Thần, tựa hồ xác thật làm được……
Về phần lý do khác, bị cô lựa chọn xem nhẹ……
Không thể không nói, chiêu nước ấm nấu ếch xanh này của Lãnh Tư Thần xác thật rất khó giải quyết, từng giọt từng giọt chi tiết nhỏ tích lũy dần lên, bất tri bất giác dần dần tan rã phòng bị của cô……
Xem ra, chờ sau khi anh trở về, cô phải tìm thời gian hảo hảo cùng anh nói chuyện.
Đối với thằng nhãi này thật là không thể thiếu cảnh giác, bằng không bị bỏ vào trong nồi hầm chín ăn cũng không biết……
-
Ngày dần qua, đảo mắt đã qua nửa tháng.
Sau sự việc Lâm Tuyết cuối cùng cũng không có chuyện xấu gì nữa, Hùng đổng thật ra vẫn tìm cô vài lần gây phiền toái nhỏ, đều hữu kinh vô hiểm mà hóa giải, về phía Thẩm Diệu An bên kia, vốn dĩ cô còn có chút lo lắng Thẩm Diệu An sẽ nuốt lời, nhưng đợi nửa tháng hắn đều không đến tìm mình, lúc này mới hoàn toàn yên lòng.
Lúc chạng vạng, cô đang chuẩn bị vào phòng họp dự một cuộc họp, di động đột nhiên vang lên, là điện thoại của Tần Mộng Oanh.
Sau khi nghe xong điện thoại, cô lập tức biến sắc, nhớ Nghiêm Tử Hoa hoãn cuộc họp lại, sau đó nhanh chóng chạy về hạnh hoa thôn.
Tần Mộng Oanh gọi điện thoại tới nói với cô, không thấy Niếp Niếp.
Nửa giờ sau, cô chạy về nhà.
“Sao lại thế này? Niếp Niếp sao đột nhiên không thấy? Có phải chạy tới nơi nào chơi hay không? Hay là như lần trước trốn ở đâu ngủ rồi……” Hạ Úc Huân đỡ khung cửa, thở hồng hộc hỏi.
ŧıểυ Bạch sắc mặt ngưng trọng mà ngồi trên sô pha, nhìn thấy mẹ đã trở lại, lập tức mắt hồng hốc nhào tới, mặt lo lắng, nói: “Nơi chị ấy có thể đi con và dì Nguyệt đi tìm hết rồi, cũng chưa tìm được.”