Hạ Úc Huân nhìn Niếp Niếp, nhìn thoáng qua, lại cẩn thận nhìn một lần nữa, cuối cùng đôi mắt càng mở càng to, nói: “ŧıểυ tổ tong của tôi ơi! Con thật sự là Niếp Niếp? Con…… Con sao lại gầy thành như vậy a?”
Vừa rồi chỉ nhìn thấy một bóng dáng màu hồng nhạt phóng nhanh tới cô vẫn không chú ý, đến gần mới phát hiện Niếp Niếp gầy rất nhiều, vốn dĩ khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm đầy thịt cư nhiên thành mặt trái xoan, bụng nhỏ bụ bẫm cũng không thấy……
“Đều là múa khiêu vũ a! Hơn nữa cô giáo vì để miêu tả hình thể gì gì đó còn không cho bọn con ăn thịt! Con về sau không bao giờ muốn luyện khiêu vũ nữa!” ŧıểυ nha đầu nói đầy ủy khuất.
Hạ Úc Huân cnhanh chóng gắp cho bé một miếng thịt trấn an, nói: “Bảo bối của dì, thật là khổ con rồi!”
“Đúng vậy! Thật là khổ con mà!” Cô nhóc liên tục gật đầu.
Hạ Úc Huân nhịn không được lại nhìn chằm chằm ŧıểυ nha đầu vài lần, trong mắt không khỏi dần dần mang theo ưu sắc, cuối cùng nhịn không được đem Tần Mộng Oanh kéo qua một bên, nhỏ giọng nói: “Niếp Niếp sau khi gầy sao lại…… Sao lại giống học trưởng vậy chứ? Vốn dĩ đôi mắt giống, bây giờ cái mũi, miệng, khuôn mặt nhỏ…… Đều có nét giống học trưởng……”
Tần Mộng Oanh xoa xoa ấn đường: “Chị cũng không nghĩ tới sẽ như vậy……”
“Ách, thật đúng là kẻ trí nghĩ nghìn điều, tất vẫn có điều sơ thất……” Hạ Úc Huân vô ngữ: “Vậy hiện tại làm sao bây giờ a?”
“Yên tâm đi, không có việc gì, trở về vài ngày bé sẽ lại béo lên thôi.” Tần Mộng Oanh nói.
Hạ Úc Huân tán đồng gật gật đầu: “Vậy cũng đúng.”
“Đúng rồi, Lãnh Tư Thần sao lại ở đây?” Tần Mộng Oanh nhìn thấy ŧıểυ Bạch và Lãnh Tư Thân đang cùng ngồi ở phòng khách hỏi.
“Anh ta ngày mai liền phải ra nước ngoài công tác, ở đến một tháng, em đoán chừng ŧıểυ Bạch có chút luyến tiếc, liền để anh ta ở lại ăn cơm.” Hạ Úc Huân trả lời.
Cô cũng xem như Lãnh Tư Thần gần đây không có ý cùng cô đoạt ŧıểυ Bạch, cho nên thái độ đối với anh không có như lâm đại địch trước kia.
-
Cơm chiều xong, Niếp Niếp vẫn luôn duy trì tư thái hào phóng muốn “Ăn nhiều một cân”, ŧıểυ Bạch vẫn luôn duy trì vẻ mặt xem thế là đủ rồi.
Hạ Úc Huân kề tai nói nhở với Tần Mộng Oanh: “Ngày mai là khai giảng, chuyện Niếp Niếp chuyển trường chị suy xét thế nào? Xác định không chuyển sao?”
“Uhm, không chuyển.” Tần Mộng Oanh trả lời.
Hạ Úc Huân cắn cắn chiếc đũa, nghĩ thầm, xem ra là yên tâm với chỉ số thông minh của học trưởng……
“Không vượt, em và ŧıểυ Bạch đã nói qua, ŧıểυ Bạch nói không nên vượt!” Hạ Úc Huân một bộ đắc ý con trai quả nhiên vẫn đứng về phía mình, bất quá, vừa thấy đối diện con trai nhà mình đang vỗ nhẹ Niếp Niếp bị nghẹn, lòng tự tin tức khắc bớt đi một nửa, thở dài nói: “Thôi đi, nguyên nhân rất lớn phỏng chừng vẫn là bởi vì không muốn tách khỏi Niếp Niếp. Lúc trước vượt lớp là vì Niếp Niếp, hiện tại không vượt lớp cũng là vì Niếp Niếp, chà chà, con trai em thật sự quá si tình! Mẹ vợ tương lai, chị cần phải nhìn rõ ràng a! Con rễ tốt như vậy không dễ tìm a! Con rể vẫn là nên nuôi dưỡng từ nhỏ sẽ tốt hơn!”
“Em a……” Tần Mộng Oanh khẽ cười một tiếng, sau đó đột nhiên ý bảo cô nhìn trong chén mình.
“Làm sao vậy?” Hạ Úc Huân nhìn vào chén mình, lúc này mới phát hiện trong chốc lát cô cùng Tần Mộng Oanh nói chuyện, Lãnh Tư Thần không nói một lời mà gắp cho cô thật nhiều cá đã bỏ xương.
-
【 A, rất xin lỗi, có chỗ nhớ nhầm, tuổi của ŧıểυ Bạch tác giả ở mấy chương trước có BUG, không phải nhà trẻ, trước đó có vượt lớp một lần, cùng Lạc Lạc học lớp một, khai giảng cùng lên lớp hai. Hiện tại đã sửa đổi 0. 0】