Lăn lộn sáng sớm, cuối cùng cũng thuận lợi chạy tới công ty.
Để tránh bị người khác nhìn thấy, cô bảo Lãnh Tư Thần dừng lại ở ven đường cách công ty ba trăm mét, sau đó tự mình đi bộ đến.
Cũng may xe công ty cho cô cuối tuần sau có thể tới rồi, về sau không cần lại lo lắng đề phòng.
“Chào buổi sáng ŧıểυ thư!”
“ŧıểυ thư buổi sáng tốt lành!”
……
Nhân viên vẫn như trước cùng cô chào hỏi, bất quá vẻ mặt rõ ràng nhìn qua không có vẻ như lâm đại địch của ngày hôm qua.
Không biết là bởi vì đã có chút quen mặt, hay là vì Lãnh Tư Thần chọn cho cô bộ quần áo này tương đối bình dị gần gũi.
Hạ Úc Huân không biết cũng đúng, cô chân trước mới vừa vào văn phòng, bên ngoài liền bàn tán xôn xao.
“Các ngươi phát hiện không? Đại ŧıểυ thư hôm nay thật đẹp a!”
“Vô nghĩa! Đương nhiên phát hiện! Rõ ràng chỉ là một bộ trang phục rất bình thường, lên người hiệu quả sao lại tốt như vậy, nhất định rất đắt tiền!”
“Mặc kệ là quần áo gì, cũng phải xem ai mặc! Cho ngươi, ngươi có thể mặc ra được hiệu quả này sao?” Cô gái vừa nói vừa vẽ ra chữ S ở không trung.
“Ngày hôm qua còn chưa cảm giác được, hôm nay vừa thấy dáng người thật sự quá mức bình thường!”
“Ta quyết định thề sống chết nguyện trung thành với đại ŧıểυ thư!” Bên cạnh đột nhiên có chàng trai vẻ mặt trịnh trọng thề.
“Tôi cũng vậy!”
“Tôi cũng!”
“Bài!”
Mặt sau một đám người sôi nổi phụ họa.
“Các người mấy tên đàn ông, sao lại thay đổi sắc mặt nhanh như vậy? Ngày hôm qua không phải còn nói đại ŧıểυ thư quá nghiêm túc, khẳng định là nữ ma đầu sao?”
“Ai nói?”
“Ai nói? Dù sao tôi cũng chưa nói!”“Tôi cũng chưa nói nha!”
……
-
Thấy Hạ Úc Huân tới, Nghiêm Tử Hoa gõ cửa văn phòng đi vào.
“ŧıểυ thư cô đã đến rồi.” Nghiêm Tử Hoa không có nói chuyện hồi sáng.
“Uhm.” Hạ Úc Huân hơi có chút xấu hổ, cô biết Nghiêm Tử Hoa khẳng định rất hiếu kì quan hệ giữa mình và Lãnh Tư Thần rốt cuộc là gì, bất quá cô thật đúng là không thể nào giải thích nổi.
“Đây là lịch trình hôm nay, ngài xem một chút, có vấn đề gì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào. Còn nữa, xe công ty, cuối tuần sau là có thể đi cửa hàng 4S lấy ra.” Nghiêm Tử Hoa nhất nhất hội báo.
“Được, tôi đã biết, anh vất vả rồi.”
“Đây là việc tôi nên làm.” Nghiêm Tử Hoa nói một câu, sau đó xoay người đi ra ngoài, vừa ra đến trước cửa cầm lòng không được mà liếc mắt nhìn cô gái ngồi trước bàn làm việc một cái.
Dù sao cũng là đàn ông, với mỹ nữ đều có một loại lực chú ý tự nhiên, đương nhiên Nghiêm Tử Hoa cũng không nɠɵạı lệ.
Hạ Úc Huân đã từng đề cập với anh, cô ngày thường mặc quần áo đều là tùy theo lòng mình, cho nên không hiểu rõ trong vòng lẩn quẩn này phải mặc như thế nào thì thích hợp, lo lắng sẽ bị chê cười.
Vốn dĩ anh còn chuẩn bị mới cho cô một nhà tạo mẫu chuyên nghiệp, hôm nay thấy cô như vậy, tựa hồ là không cần.
Bộ trang phục này kiểu dáng kỳ thật rất bảo thủ, không lộ ngực váy cũng không ngắn, chỉ là trên cơ sở kinh điển thiết kế thêm mắt rồng, nhưng lại tôn lên toàn bộ ưu điểm của cô, ************ thon dài.
Ngày đầu tiên là vì lập uy, cho nên cần phải mặc ổn trọng trưởng thành một chút, nhưng ngày hôm sau thì không cần, những chi tiết rất nhỏ này kỳ thật cũng rất quan trọng, nhưng anh dù sao cũng là đàn ông, không có khả năng chú ý nhiều như vậy, mà cô không cần mình nhắc nhở liền chọn được một bộ trang phục thích hợp như vậy, hẳn không chỉ là trùng hợp……
Nghiêm Tử Hoa đột nhiên liền nghĩ tới sáng hôm nay nhìn thấy Lãnh Tư Thần, tựa hồ là tìm được đáp án rồi……
-
Hôm nay công việc hơi nhiều hơn một chút, Hạ Úc Huân đang chuyên chú mà bận rộn, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.
Màn hình di động hiển thị ba chữ “Thẩm Diệu An”……
Ngày đó ở yến hội, cô và hắn có trao đổi số điện thoại.