Nếu không phải bởi vì hôm nay cô xuất hiện với thân phận bạn gái Lãnh Tư Thần, tình huống như vậy cô tuyệt đối sẽ bị mấy cô gái này làm cho nhục nhã chết, mấy người này đều xuất hiện để lăn lộn người khác, sao có thể ngay cả kỹ năng gôn đều sẽ không có?
Nhưng mà, hiện tại toàn bộ cục diện đều thay đổi, tất cả mọi người đang an ủi cô, lấy lòng cô.
Đây là sức mạnh của quyền thế.
“Ai, còn chưa nói chúng ta chơi cái gì mà? Thua làm sao bây giờ? Một ván một trăm vạn thế nào?” Bụng bia sáu tháng đề nghị nói.
Cô gái bên cạnh hắn kéo cánh tay làm nũng nói: “Chơi bằng tiền cũ xì như vậy có gì ý nghĩa! Chúng ta chơi cởi quần áo đi! Phụ nữ thua một ván, đàn ông liền cởi một cái quần áo!”
“Ha ha, không tồi không tồi! Quá hay! Có sáng kiến!”
Ở đây đều thích chơi đùa, nghe thấy kiến nghị này đều tỏ vẻ đồng ý.
Đây là hội sở tư nhân, kiểm soát nghiêm khắc, không phải hội viên tuyệt đối vào không được, độ riêng tư rất cao, cho nên mọi người chơi rất thoải mái.
“Lãnh tổng cảm thấy thế nào?” Mọi người thật cẩn thận hỏi.
“Tôi không thành vấn đề.”
Vốn dĩ loại tiết mục này với cá tính Lãnh Tư Thần rất có thể không tham gia, không nghĩ tới Lãnh Tư Thần lại đồng ý.
“Lãnh tổng chính là sảng khoái! Cứ như vậy đi! Tới tới, tất cả mọi người đều không thành vấn đề, chúng ta liền bắt đầu đi!” Mọi người hưng phấn nói.
Không có ai đi hỏi ý kiến Âu Minh Hiên, bởi vì người này chơi rất xảo trá, tất cả mọi người đều cảm thấy không cần thiết hỏi, anh chắc chắn sẽ đồng ý, không nghĩ tới, anh hôm nay khổ mà không nói nên lời.
……
Âu Minh Hiên bên cạnh nghe được mọi người trực tiếp đem quy tắc trò chơi định đoạt xong rồi, tức khắc trợn tròn mắt, vô cùng lo lắng mà chạy tới thúc giục Hạ Úc Huân, nói: “ŧıểυ tổ tông của tôi ơi, đừng sạn phân nữa! Mau tới đây, thừa dịp còn chưa bắt đầu, anh dạy em đánh! Bằng không hôm nay thua đến quần cũng không còn!”
“Không còn thì không còn!” Hạ Úc Huân không thèm để ý nói.
“Fuck! Em nói nghe thật nhẹ nhàng! Cởi chính là quần anh a!” Âu Minh Hiên phát điên.
Hạ Úc Huân hừ một tiếng: “Ai bảo anh một hai nhất quyết kéo em lại đây, em nói không chơi, anh một hai phải lại đây xem náo nhiệt! Đáng đời anh!”
“Ha, anh đây là vì ai? Anh còn không phải thấy em không vui muốn cho em vui vẻ hơn chút sao? Em lại đối xử với anh như vậy? Lương tâm em đâu? A? Tan nát cõi lòng anh rồi! Tim đều vỡ thành cặn bã!” Âu Minh Hiên vẻ mặt vô cùng đau đớn, nhìn biểu cảm của cô quả thực như Võ Đại Lang nhìn Phan Kim Liên.
Hạ Úc Huân bị anh ầm ĩ đến chịu không nổi, bất đắc dĩ nói: “Được được, đừng gào! Vấn đề là trình độ của em anh cảm thấy dạy có tác dụng sao?”
Âu Minh Hiên gian nan mà trầm ngâm nói: “A, đừng từ bỏ! Tuy rằng chỉ số thông minh của em quả thực đáng lo, nhưng anh cảm thấy em vẫn có thể cứu giúp một chút!”
“Cút!” Hạ Úc Huân một cây gậy vung qua, Âu Minh Hiên bị đánh đến chạy lòng vòng.
“Ha ha, quan hệ Âu tổng và vị ŧıểυ thư này cũng thật tốt a! Trước kia chưa từng thấy cậu ấy…… Hoạt bát như vậy!”
Âu Minh Hiên phong lưu thì vẫn phong lưu, nhưng mặc kệ đối với cô gái nào thoạt nhìn đều không chút để ý, trong miệng dỗ ngọt bảo bối, nhưng tuyệt đối không đem người nhìn vào trong mắt, vừa nhìn biết là chơi bời, nhưng thái độ với người này lại khác biệt rất lớn.
Mọi người chỉ xem Âu Minh Hiên đang bị bạn gái ve vãn đánh yêu, nhìn đều ở bên cạnh trêu chọc.
Vì thế, vừa rồi mặt Lãnh Tư Thần còn bão táp chuyển nhiều mây không biết vì sao lại biến thành một bộ mưa gió sắp tới……
“Ách, Lãnh tiên sinh, làm sao vậy? Tôi làm không đúng sao?” Lâm Tuyết vừa vung gậy vừa nơm nớp lo sợ hỏi.