Nắng vàng rực rỡ, trời cao trong xanh.
Trong căn hộ, rèm cửa sổ được kéo kín.
Ngư Mộng Nhụy trần truồng nằm trên giường, khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt mơ màng, bàn tay nhỏ nhắn màu hồng đào chìm sâu vào khu vực bí mật giữa hai chân.
“Nhép nhép…”
Những ngón tay khuấy đảo, nụ hoa nhỏ nhắn đã bị trêu đùa đến hơi sưng đỏ, những đầu ngón tay thon dài liên tục xoay tròn vẽ vòng, miệng huyệt hồng hào theo động tác mà liên tục rỉ dâm thủy.
“A… thoải mái quá, ưm…”
“Chồng ơi, chồng ơi… mạnh lên nữa đi, ưm a… em sướиɠ quá.”
Những ngón tay ban đầu chỉ thăm dò, len lỏi vào huyệt, nhưng một khi đã nếm được vị ngọt ngào thì lập tức đâm sâu vào toàn bộ, những ngón tay điên cuồng nhấp, khuấy đảo bên trong dâm huyệt, tạo ra những tiếng động dâm mỹ.
“Nhép nhép nhép…”
Tốc độ va chạm giữa lòng bàn tay và vách thịt ngày càng nhanh, thịt non trong dâm huyệt càng siết chặt, dòng nhiệt nóng chảy dọc theo đường hầm chật hẹp.
“Không được nữa rồi, em sắp ra rồi…”
Má Ngư Mộng Nhụy ửng đỏ lên, thấp giọng gầm gừ đầy hưng phấn, cơ thể run lên bần bật.
ŧıểυ huyệt liên tục phun ra dòng nước ấm nóng, kɧoáı ©ảʍ của cao trào khiến Ngư Mộng Nhụy mềm nhũn cả người trên giường, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, thở dốc.
Đôi gò bồng đào trắng nõn cũng liên tục phập phồng.
Nhưng ngay sau đó, khi thể lực hồi phục, vẻ mặt thoải mái của Ngư Mộng Nhụy chuyển sang trống rỗng, lúc nào cũng là như vậy, luôn tự mình dùng tay giải quyết hoặc là đi tắm.
Mỗi lần kɧoáı ©ảʍ ngắn ngủi của cao trào kết thúc là sự trống rỗng vô tận, cô thật sự muốn dươиɠ ѵậŧ to lớn của chồng mình đâm thật mạnh để tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của chồng bắn đầy vào dâm huyệt của mình, chỉ có như vậy nàng mới cảm thấy thỏa mãn.
Ngư Mộng Nhụy chìm đắm trong chuyện tìиɧ ɖu͙©, không nghe thấy ba chồng từ quê lên đã tự mở cửa bước vào căn hộ.
“ŧıểυ Nhụy, con sao vậy?”
“Có chuyện gì sao? Hay là không có ở nhà nhỉ?”
Lệ Diệp Vĩ gõ cửa rất lâu mà không nhận được hồi âm, gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho Ngư Mộng Nhụy cũng không được, vì lo lắng nên hắn mới lấy chìa khóa mà con trai và con dâu đưa cho trước đó để mở cửa vào.
Bình thường hắn là một người rất biết chừng mực, biết con trai không có ở nhà nên hắn sẽ một mình ở quê, không đến làm phiền con dâu.
Má Ngư Mộng Nhụy ửng hồng, lúc này cô đã nghe thấy tiếng của ba chồng, nhưng lại tưởng mình vẫn đang nằm mơ, hoàn toàn chưa tỉnh táo.
Lệ Diệp Vĩ đẩy cửa bước vào.
Thời gian và không khí dường như ngưng đọng.
“Xin… xin lỗi.”
Hơi thở của Lệ Diệp Vĩ khựng lại, vội vàng đóng cửa lại.
Trong phòng ngủ, con dâu trần truồng nằm trên giường, đôi chân dài thon thả dang rộng để lộ dâm huyệt ướt át.
Ga trải giường nhàu nhĩ, phía trên còn in vài vệt nước, không khí tràn ngập mùi vị ám muội.
Không cần nghĩ cũng biết con dâu vừa làm gì.
Hơi thở của Lệ Diệp Vĩ dồn dập, phía dưới cũng có phản ứng, hắn đã độc thân hơn mười năm, từ khi vợ mất thì không còn tiếp xúc với phụ nữ nữa vì sợ con trai chịu ấm ức, giờ nhìn thấy cảnh tượng hương diễm này của con dâu, hắn cũng không thể kiềm chế được cơ thể mình.
“Trời…”
Còn Ngư Mộng Nhụy trong phòng cũng ngây người một lúc rồi hoảng loạn tột độ, lập tức bật dậy khỏi giường, vừa rồi bộ dạng da^ʍ đãиɠ của cô đã bị ba chồng nhìn thấy mất thôi!