Anh đưa cô về nhà, trên đường đi anh nói liêng thiêng về chuyện ăn uống không ngừng cô cũng thầm nghĩ "Haiz, ai mà lại nói Tấn Dực lạnh lùng như sắt đá chứ? "
Người vệ sĩ mở cửa cho anh và cô, anh bước xuống xe một cách vội vã chạy qua bên phía cô rồi bế cô lên phòng.
Anh đặt cô xuống giường, anh là đã nhịn từ lúc ở bệnh viện. Bây giờ, anh không chịu được nữa. Cơn dục tình đang chiếm lấy cơ thể anh không dứt.
Anh đặt bàn tay của mình sờ môi cô làm cô nhột. Môi anh đào của cô bắt đầu cười lên nét.
"Em thật đẹp, Trương Nhi"
Anh cúi đầu xuống đặt đôi môi mình lên môi cô, 2 người phối hợp ăn ý.
"Ưm...Đừ..ng... Tấn..Tấn...Dực"
Anh bắt đầu lấy đầu lưỡi đi khắp nơi trên cơ thể cô, nơi anh dừng lại chính là hoa nguyệt của cô. Anh dùng lưỡi trêu đùa với hoa nguyệt cô.
Anh hôm nhẹ lên bầu ngực cô:"Anh yêu em Trương Nhi"
Trương Nhi lã lời ngủ thiếp trong lòng ngực anh. "Cô đau sự hạnh phúc"
Cô mở mắt ra thì thấy đôi mắt màu nâu quen thuộc toát ra vẻ lạnh lùng đẫm máu, nhưng cô biết trong ánh mắt ấy là sự yêu thương cô.
Cô nhũi đầu vào ngực anh.
Anh phì cười:" Em muốn nữa chứ?"
Trương Nhi nhúc nhích hoa nguyệt của cô vẫn còn rất đau, cô châu mày:" Anh quá đáng lắm á"
Tấn Dực ôm chặt cô:"Em đừng nũng nịu thế chứ, anh sẽ ăn thịt em đấy"
Trương Nhi nhìn anh:" Anh đùa đấy à?"
"Anh không thích nói đùa đâu, bà xã à"
Anh bế cô vào toilet, tay anh nắm tay cô không để cô cựa quậy, anh dùng dương v*t đút vào hoa nguyệt vẫn còn đang sứng táy ấy.
"Đau...đau.....Aaaaaaaaaaa..."
Tấn Dực mặc kệ, anh vẫn ra vào mạnh hơn càng lúc càng mạnh hơn lúc trước.
Cứ như thế này, cô sẽ chết mất.
"Đừng..Đừng...em..đau.Aaa"
Anh càng nghe thì càng ra vào đến kịch liệt. Là do Trương Nhi quá dễ thương lôi kéo anh (Tấn Dực nghĩ thế). Anh ra vào càng lúc càng điên dại.
Trương Nhi ngất đi, hoa nguyệt cô tê dại, đau đến phát khóc.
Hôm nay, anh mạnh tay quá rồi, thế nào cũng sẽ bị Trương Nhi bơ cho vài ngày đúng là ham vui mất khôn mà, thấy Trương Nhi cứ châu mày trong lúc ngất, anh cũng nghỉ cả ngày hôm nay để chăm sóc cô. Anh sờ hoa nguyệt cô sưng táy hết cả rồi! Anh nặng tay quá rồi.