Âm thanh quen thuộc phát ra từ giọng nói của Tấn Dực, trước sảnh công ty WY, cô quay lại với khuôn mặt vẫn xinh đẹp như ngày nào
Tấn Dực:" Đã lâu rồi không gặp em, em sống thế nào?"
Giọng nói trầm lặng thể hiện nỗi nhớ của Tấn Dực.
Trương Nhi trầm hẳng giọng:"Em vẫn khoẻ, chi có điều đang kiếm việc làm ổn định."
Tấn Dực không e ngại mời thẳng cô vào làm thư kí riêng cho mình. Cô cũng bất giác đồng ý.
Sự yêm lặng ngột ngạc đến khó thở với không khí yên lặng của Tấn Dực, anh vẫn lạnh lùng như ngày nào vẫn rất tập trung vào những thứ công việc. Anh bây giờ là một chủ tịch có quyền hành trong thế giới. Công ty anh đứng thứ 2 trên thế giới, ánh mắt đục ngầu sắc bén đi đôi với mái tóc bạc kim làm anh thêm quyến rũ trong mắt các cô gái.
2 tiếng trôi qua, cô không được chủ tịch giao việc gì chỉ ngồi nhìn ngấm anh trong căn phòng ngột ngạc chỉ có 2 người. Cô thoát nhanh ra ngoài để lấy lại không khí vì cô vốn năng động và hoạt bát không thích sự ngột ngạt tù tống.
--------------------------
Cô loay hoay với cái công ty rộng cứ như hàng ngàn km.
"Em tìm gì à? Trương Nhi" Giọng nói có hơi tức giận của Tấn Dực khiến cô giật hẫy mình
Tấn Dực nói tiếp:"Em không xin phép anh mà đã lẫn trốn ra ngoài, em muốn bị phạt sao?"
Trương Nhi cứng đơ người khi thấy Tấn Dực châu mày nhìn cô.
Trương Nhi đùa cợt:" Anh định phạt em thế nào đây, Chủ tịch Tấn"