Lục Quỳ mở điện thoại lên, phát hiện tin nhắn trả lời từ nữ chính về những bức ảnh cô gửi tối qua.
[Rốt cuộc cô muốn gì!]
Có thể hình dung nữ chính đang nghiến răng ken két, hận không thể xé xác cô ngay lập tức.
Lục Quỳ nằm trên chiếc giường êm ái, cân nhắc xem nên trả lời thế nào để câu từ sắc bén hơn, đâm thẳng vào tim đen của đối phương. Sau lưng cô, lò sưởi hình người với tám múi bụng săn chắc khẽ cựa mình như con bạch tuộc quấn chặt lấy cô, ôm siết đến không còn kẽ hở.
Lục Quỳ không kìm được khẽ rên lên, chiếc cổ thiên nga trắng ngần ngửa ra, cảm nhận rõ ràng hình dáng của nam chính tiến sâu hơn trong cơ thể. Dù không cương cứng nhưng chỉ ở trạng thái nửa mềm, hắn vẫn lấp đầy cô một cách kín kẽ không chừa một khoảng trống.
Nam chính trong dòng truyện tổng tài luôn được trang bị tiêu chuẩn vàng: đẹp trai đến mức khiến người ta nghẹt thở, kích cỡ vượt xa giới hạn, sức bền kinh người, một đêm bảy lần vẫn dư sức, quyền lực ngút trời, giàu có địch quốc, thông thạo 28 ngôn ngữ, biết lái máy bay, điều khiển tàu ngầm và còn vô số kỹ năng khác nữa.
Còn hậu quả khi bị nam chính “yêu” thì sao? Là toàn thân rã rời, thắt lưng đau nhức như bị xe tải cán qua, nhẹ thì ba ngày còn nặng thì nửa tháng không xuống nổi giường. Bụng trắng nõn phồng lên, thứ bên trong không chảy ra được, thứ bên ngoài lại bị nhét vào chặn kín.
Lục Quỳ đã trải qua tất cả.
Thậm chí cô còn mở khóa thêm vài “thành tựu” đặc biệt: càng van xin càng khiến hắn hưng phấn, kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng hay, giọng khản đặc vì khóc, bị “máy đóng cọc” hành đến ngất xỉu, bụng phình to lên…
Lục Quỳ lướt lại những bức ảnh đã gửi cho nữ chính. Nội dung cực kỳ nóng bỏng và tục tĩu, hành vi thì ác độc đến tột cùng. Có ảnh nam chính ôm cô hôn say đắm, có ảnh hắn vùi mặt vào ngực cô làm chuyện xằng bậy. Nhưng nhiều nhất vẫn là trên chiếc giường mờ tối, nam chính cởi bỏ quần áo hóa thành dã thú, cơ bắp săn chắc nổi lên, vai rộng hông hẹp, mông cong, thân hình cao lớn đè chặt cô xuống, chỉ để lộ gương mặt cô. Hắn đổ mồ hôi, miệt mài “cày cuốc”, vừa gợi cảm vừa tràn ngập sắc khí.
Lục Quỳ gõ một dòng chữ trên điện thoại: [Đã giúp cô kiểm tra rồi, vị hôn phu của cô quả thực rất tuyệt. Từ sức bền, kích cỡ, độ sâu…]
Dấu ba chấm phía sau đầy ẩn ý khiến người ta không khỏi suy diễn.
Ngay cả Lục Quỳ cũng thấy má mình hơi nóng lên.
Nhưng đây là điểm mấu chốt của cốt truyện, không thể thay đổi dù chỉ một chút.
Nữ chính vốn là người bị nam chính hành hạ đến mức tinh thần rối loạn, suy nghĩ lung tung, chắc chắn sẽ tưởng tượng ra đủ thứ.
Đôi khi Lục Quỳ còn khâm phục sự kiên cường và khả năng chịu đựng của nữ chính.
Đúng vậy, cô là nữ phụ độc ác trong cuốn ŧıểυ thuyết ngược tâm kiểu tổng tài này.
Người bị ngược là nữ chính và chính nam chính ra tay hành hạ.
Còn cô, ban đầu là bạch nguyệt quang trong lòng nam chính nhưng về sau… cũng chẳng khá hơn nữ chính ở giai đoạn đầu là bao.
Gọi là nhóm đối lập giữa trước và sau cũng không ngoa.
Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là nữ chính, dù bị ngược thân ngược tâm đủ kiểu nhưng vẫn sống sót mạnh mẽ, cuối cùng còn thu hoạch được tình yêu quý giá. Trong khi đó, bạch nguyệt quang “hết hạn sử dụng” thì như được làm từ giấy, lại còn là loại giấy xui xẻo: ra đường bị xe tông chết, đi bộ bị chậu hoa rơi trúng đầu, thậm chí vô cớ mắc bệnh nan y mà chết…
Quyển 1 -