Văn Án
Cầm kiếm đi Giang Nam, đừng hỏi ngày nào về , đúng lúc hôm nay trăng tròn , mời tất cả khách bộ hành cùng thưởng thức khúc nhạc "Minh Nguyệt Đương Thời"—
[Thiếu chủ Miêu Cương bệnh hoạn điên cuồng x Thiếu nữ ngây thơ mới bước chân vào giang hồ]
[Văn án rất tệ, nếu bạn hứng thú với thiết lập nhân vật thì có thể đọc trực tiếp chính văn]
Nhiều năm nay, cổ môn đã mai danh ẩn tích trên giang hồ . Vì vậy, thiếu chủ Yến Quy phải gánh vác trên mình trọng trách phục hưng lại cổ môn, nhưng ở trên đường bị truy sát lại bị mắc kẹt cùng với Ân Tình đang bị lạc đường, một thiếu nữ từ Côn Luân xuống núi tìm huynh .
Ân Tình do từ nhỏ bị hàn khí nhập thể .Do vậy, nên không biết võ công, trong lúc chạy trốn chỉ có thể là một gánh nặng.
Trên đường bị truy sát, Yến Quy chỉ muốn sống sót một mình, nên đã để lại một con đường chết dành cho nàng, hắn đã lừa nàng : "Nàng ở lại đây, nếu có người đuổi tới, hãy chạy về phía Đông. "
Nàng kéo vạt áo thiếu niên, hỏi: "Huynh muốn đi đâu?"
Thiếu niên nói dối, mặt không đổi sắc: "Ta đi tìm đường thoát ra."
Không lâu sau , khi thiếu niên bị thương quay về, nàng vẫn đứng yên tại chỗ, ngoan ngoãn mà chờ hắn, thiếu niên sửng sốt: "Nàng vẫn chưa đi sao?"
" Huynh cuối cùng cũng về rồi, huynh không phải đi tìm đường ra sao ? "
''Huynh bảo ta đợi mà..." Nàng hoàn toàn không biết, hắn muốn nàng đi thu hút hỏa lực, là muốn nàng chết đi.
Kể từ đó, chữ tình khó gỡ, càng lún càng sâu, hắn khó lòng quay đầu lại, dâng cả tấm lòng, vì nàng mà dốc hết tâm can.
" Đừng hòng rời xa ta . " Hoa đào liễu rủ khắp Giang Thành , cành liễu xanh non, hoa hạnh bay lả tả, thiếu niên kề sáo lên môi, thổi lên một khúc nhạc du dương : " Nếu không, đừng trách ta cũng sẽ cho nàng nếm thử tư vị sống không bằng chết. "
Giọng nói của hắn như cơn mưa lạnh buổi sớm và làn gió tối , thật dịu dàng và dễ nghe.
Nhưng... Ân Tình nhìn đám rắn rết đang bò theo tiếng sáo, đã sợ đến mức khóc thút thít chui vào lòng hắn.
"Ngoan." Yến Quy mỉm cười như gió xuân ấm áp : "Nếu đã chọn không đi, thì cũng không được phép đi nữa."
"Muốn trốn, cũng chỉ có thể trốn vào lòng ta."
[" Thật thơm " tự vả, nam chính sẽ phải trả giá cho việc lợi dụng.]
Tuổi trẻ cùng du ngoạn, hoa xuân cài đầy đầu . Sau này khi mà nhớ lại, ánh trăng thuở ấy, từng chiếu ráng mây. Trăng khuyết chìm tối, người vẫn như xưa.
SC 1v1 (Song Sạch, 1 vợ 1 chồng) [Còn nhiều cặp đôi khác cùng bối cảnh, sẽ lần lượt ra truyện]
Cảnh báo: Nam chính giết người không chớp mắt, không phải nhất kiến chung tình, sẽ lợi dụng nữ chính, không phải vừa gặp đã yêu, bản chất là câu chuyện về một người không hiểu tình yêu học cách biết chân tình là gì , thiếu niên thiếu nữ từng bước chìm đắm, nam chính có tính chiếm hữu mạnh, thích ghen tuông, hễ ghen là phát điên phát bệnh. Cả nam và nữ chính đều còn rất trẻ, chưa trưởng thành, có những màn cãi vã trẻ con.