Chỉ cần nhìn chiếc qυầи ɭóŧ này, trong đầu Cố Nhĩ Thăng sẽ không tự chủ được mà nghĩ đến cơ thể trần trụi xinh đẹp của Tang Yếu Miễu trong mộng, dươиɠ ѵậŧ vốn mềm nhũn lại có xu hướng cương cứng lên.
Tang Yếu Miễu nằm ở trên giường, đưa lưng về phía anh lộ ra mông tròn kiều đĩnh, qυầи ɭóŧ bao trọn lấy hai cánh mông hấp dẫn… dươиɠ ѵậŧ rỉ ra vài giọt tinh dịnh trong suốt.
“Anh hai,” cô nhìn Cố Nhĩ Thăng, một tay cầm đĩa trứng rán để lên trước mặt anh, “Hôm nay em không muốn ăn trứng, anh giúp em ăn đi. ”
Một tay khác của Tang Yếu Miễu giấu ở dưới bàn, hơi dùng sức nắm lấy chân váy. Thật ra cô làm vậy là muốn xem quan hệ giữa hai người đã đến đâu, cô phải chắc chắn những công sức bỏ ra trong tuần vừa rồi không uổng phí.
Lôi Tử Đồng xuất hiện làm cô hoảng hốt, khiến cô ngủ không ngon giấc, còn trong mơ gặp ác mộng, mơ thấy bản thân bị tai nạn thành người thực vật, sợ tới mức làm cô bật tỉnh lúc nửa đêm.
Muốn gần gũi với vai ác thật vất vả, hao tổn về cả thể xác lẫn tinh thần. Mệt chết cô!
Cố Nhĩ Thăng sao không nhìn ra trong lòng cô tính toán điều gì, do đó càng thêm kiên định với những suy đoán của mình.
Nhưng anh không muốn nhìn thấy biểu tình thất vọng của cô, gật đầu, nhận lấy đĩa trứng trước mặt.
Ngón tay thon dài, trắng nõn, những đường gân xanh ẩn hiện, khớp tay rõ ràng, Tang Yếu Miễu nhìn si mê, đồng thời cũng nhẹ nhàng thở ra.
Không bị cự tuyệt, xem ra cô đã thành công trong việc kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Chỉ là, tương lai thế nào thì rất khó nói. Gánh thì nặng mà đường thì xa!
Lại uống thêm một ngụm sữa bò làm dịu cổ họng, Tang Yếu Miễu cúi đầu rầu rĩ mà ăn cháo trắng, Cố Nhĩ Thăng dùng dư quang nhìn cô, mi mắt rũ xuống, không biết đang nghĩ đến cái gì.
…
Đi sau Cố Nhĩ Thăng, Tang Yếu Miễu có chút thất thần.
Hôm nay, cô buộc tóc lên cao, áo đồng phục lại mỏng, Cố Nhĩ Thăng có thể nhìn xuyên qua lớp áo trắng là màu đen của nội y.
Có vẻ như cô rất mong ngóng, muốn quan hệ hai người thêm thân cận, không hề phát giác biểu hiện dễ thương mỗi khi không được đáp trả của cô.
Nếu mình chủ động có thể làm cô vui vẻ, vậy thì …
“Lại Lại.”
Tang Yếu Miễu còn tưởng mình nghe nhầm, quay đầu hỏi: “A?”
Cố Nhĩ Thăng trong mắt mỉm cười, khóe môi khẽ nhếch lên, có cảm giác như hoà tan cả một toà băng sơn:
“Không nghe được?”
“Nghe được!” Tang Yếu Miễu cụp mi mắt xuống, che giấu niềm vui đang tràn ngập trong mắt, cô bước tới bên cạnh Cố Nhĩ Thăng, hơi rụt rè nhấc tay lên, dứt khoát vòng tay nắm lấy cánh tay anh.
“Anh hai, vừa rồi có gọi em là Lại Lại, em nghe được. ”
Cố Nhĩ Thăng không có đem tay cô ném ra.
Em gái gặp ác mộng, anh trai lại lấy trộm qυầи ɭóŧ em làm việc xấu hổ…