Tang Yếu Miễu chưa kịp chuẩn bị, cả người đã bị áp đảo trên giường.
"Anh... anh hai..." Nháy mắt khuôn mặt cô trở lên ửng hồng, bàn tay đặt trước ngực của Cố Nhĩ Thăng, "Hiện tại không phải buổi tối a!"
Đầu của Cố Nhĩ Thăng chôn sâu xuống hõm cổ Tang Yếu Miễu, hai cánh môi mềm mại nóng bỏng cắn mυ"ŧ để lại những dấu ấn hồng ngân, anh tham lam hít lấy hương thơm mê người trên cơ thể cô, mơ hồ nói: "Ai nói nhất định phải là buổi tối mới được làm?"
Tang Yếu Miễu ngửa đầu, tóc dài buông xõa lên trên giường, vạt áo đã bị kéo lên, một bàn tay không an phận cách lớp áo lót vuốt ve một bên nhũ hoa của cô.
"Nhưng... Túng dục quá độ không tốt." Mở miệng, Tang Yếu Miễu mới phát hiện ra thanh âm của mình có bao nhiêu yêu kiều, hoàn toàn không giống ngữ điệu ngày thường, như tiếng mèo kêu vậy.
"A." Cố Nhĩ Thăng ngồi dậy, chậm rãi nhìn đầu vυ" bắt đầu cương lên, thật muốn đem nội y lột sạch mà, anh cười âm trầm, "Lại Lại, anh đã bảy ngày không chạm vào em."
"..."Tang Yếu Miễu nhất thời không thể phản bác, từ bỏ mọi giãy giụa, tự mình với tay ra sau lưng cởi áo, rất nhanh áo ngực liền bị cởi bỏ, cô đỏ mặt nói, "Vậy đến đây đi!"
"...Lại Lại thật ngoan."
Cố Nhĩ Thăng xoa nắn hai luồng tròn trịa, thỏa mãn mỉm cười, nhìn hai đầu nhũ hoa đã trở lên cương cứng, liền há mồm ngậm lấy một bên.
Một tay khác của Cố Nhĩ Thăng trườn xuống, tìm kiếm nơi u cốc ngọt ngào. Ngón tay chạm nhẹ vào hai cánh hoa môi, khiến chúng trở lên run rẩy, anh cọ cọ thêm một chút, mật dịch ở ŧıểυ huyệt liền chảy ra.
"Đều ướt còn không thừa nhận."
Tang Yếu Miễu nặng nề nâng mí mắt nhìn anh, vừa định phản bác thì phía dưới đã bị một ngón tay của anh đi vào!
"Ân..." ŧıểυ huyệt run rẩy, kẹp chặt lấy ngón tay, theo trơn trượt ngón tay nhẹ nhàng khuấy động bên trong u cốc, giúp ŧıểυ huyệt thả lỏng.
Ngước mắt lên nhìn Tang Yếu Miễu, cô có vẻ rất mệt nên ngủ thiếp đi, Cố Nhĩ Thăng nghĩ thầm quyết định buông tha cho cô lần này, bế cô vào phòng tắm.
*
Tang Yếu Miễu ngủ thẳng đến chiều tối mới tỉnh dậy.
Quay đầu nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, cô động đậy thân mình, trừ bỏ cảm giác bủn rủn cũng không có nhiều khó chịu mới nhẹ nhàng thở ra, nếu lại đau như lần trước, cô thật sự muốn chạy khỏi đây.
Cố Nhĩ Thăng ôm cô rất chặt, thân thể hai người dính sát vào nhau, cô có thể cảm nhận thấy một vật ấm áp đang dán lên cái bụng nhỏ của mình....
Tang Yếu Miễu mệt mỏi, không để ý tới thứ ấm áp đó, tham lam ngắm nhìn dung nhan Cố Nhĩ Thăng khi ngủ.
Thật là đẹp mắt, ngũ quan tinh xảo, làn da đã đẹp vậy mà ngay cả lỗ chân lông cũng không thấy, Tang Yếu Miễu nghiến răng, đột nhiên tiến lên cắn một phát vào khuôn mặt anh.
Thật giống đậu hủ.
Cố Nhĩ Thăng không hề mở mắt, nhưng Tang Yếu Miễu biết anh đã tỉnh.
Bởi vì cái thứ ấm áp dưới bụng kia đang dần dần ngẩng đầu, hơn nữa còn có một bàn tay đang di chuyển, xoa nắn mông cô.
"Anh hai, em muốn xuống kia chơi."
Cố Nhĩ Thăng dừng lại động tác, thình lình đánh một cái vào mông cô: "Vậy em còn muốn quyến rũ anh! Hửm! "
"Bang" một tiếng rất là thanh thúy, Tang Yếu Miễu lại không cảm giác đau, cô cười hì hì: "Hắc hắc, thật không nhịn được."
"Không có lần sau." Cố Nhĩ Thăng buông cô ra, xốc chăn xuống giường, cứ như vậy cái gì cũng không mặc mà đi vào phòng tắm, chỉ chốc lát sau liền nghe thấy tiếng nước chảy.
Mà Tang Yếu Miễu nằm liệt trên giường, ngây ngốc nhìn trần nhà, trong đầu toàn là khuôn mặt của Cố Nhĩ Thăng, quá giống đậu hũ.