Nghi Thường bị cảm giác khác thường từ hạ thân truyền đến đánh thức, vì mang thai nên cô lúc nào cũng cảm thấy thèm ngủ, mỗi ngày đều làm bạn với chiếc giường mềm mại, nhưng vì sao cảm giác hôm nay dường như có cái gì đó không đúng?! Đang trong mộng đẹp lại bị quấy rầy, Nghi Thường bất mãn lười biếng mở mắt, cảnh tượng trước mắt thật khiến người ta hoảng hốt.
" Anh... Anh..."
Nghi Thường chấn kinh khi nhìn thấy bộ dáng Cố Hoàn một thân tây trang lịch lãm đang quy phục dưới hạ thân đang trần trụi của mình, gương mặt điển trai kề sát nơi tư mật nhiệt tình liếʍ hôn nơi đó của cô. Chuyện này là thế nào? Ban ngày ban mặt sao người đàn ông này có thể... Mặc dù trước đây hai người không ít lần thân mật vào ban ngày nhưng tình huống hiện tại không thể so sánh. Nghi Thường thẹn thùng theo bản năng muốn tránh né, nhưng chỉ vừa động thân đã bị Cố Hoàn giữ chặt, suốt quá trình hắn cũng không ngẩn lên, chỉ lên tiếng cảnh cáo.
Ngẩn lên từ nơi tư mật, đưa tay lau ái dịch dính trên khóe môi, Cố Hoàn nhàn nhạt hỏi.
" Em..." - Nghi Thường bỗng nhiên không biết nói sao, được người mình yêu bày tỏ tình cảm làm sao cô không thích, chỉ là hành động này có hơi...
" Thế nào? Em xem, em động tình đến mức nào?"
Vừa nói Cố Hoàn đưa tay vuốt ve hai cánh hoa môi sau đó đưa đến trước mặt Nghi Thường, mượn ánh sáng tách hai đầu ngón tay đang lây dính sợi chỉ bạc trong suốt đầy dâm mĩ.
" Có đẹp không?" - Cố Hoàn trêu chọc, tà mị đưa lên miệng liếʍ sạch sẽ, Nghi Thường da mặt mỏng làm sao có thể chịu được hành vi càn rỡ quá phận như vậy.
Cố Hoàn được thể càng thêm gắng sức, đầu lưỡi đi vào càng sâu, càng khuấy đảo vách thịt bên trong, nơi đó của Nghi Thường chặt chẽ, ướt át cảm giác thật tuyệt, thoáng chốc hắn hồi tưởng lúc ở trong cơ thể cô, xúc cảm chân thật đến rõ ràng, thật muốn tái hiện, nhưng xét thấy chưa phải lúc.
Cố Hoàn ngồi dậy tiến sát lại Nghi Thường, ngắm nhìn gương mặt còn đang xấu hổ của cô, còn có cơn mê ly vì tình triều chưa dứt hẳn. Bị hỏi thẳn thừng như thế, cô làm sao dám lên tiếng, hắn cũng không nói thêm lời nào, cúi người ngậm lấy môi anh đào, tận tình mυ"ŧ mát. Cảm xúc quen thuộc khi hai người hôn môi lần nửa khiến Nghi Thường chẳng thể khướt từ, nhanh chóng ôm lấy Cố Hoàn, nhiệt tình đáp lại. Chẳng biết qua bao lâu, thẳng tới khi thấy cô hô hấp khó nhọc hắn mới buông tha, yêu thương vuốt ve cánh môi ướt mềm, hắn ghé sát bên tai cô đòi hỏi.
" Vợ, anh muốn..."
Nghe mấy lời này Nghi Thường có chút hoảng, người đàn ông này không phải thừa biết hiện tại cô đang là sản phụ sao, vậy mà lúc nào cũng dùng nửa người dưới suy nghĩ.
" Không thể được?
Nghi Thường vừa nói, tầm mắt di chuyển xuống bụng đã hơi gò lên của mình sau đó lại nhìn Cố Hoàn như thể muốn cảnh báo điều gì.
" Sao lại không được, hơn ba tháng là có thể sinh hoạt. Anh nghe mẹ nói, con chúng ta rất khỏe mạnh. Em đừng sợ"
Cố Hoàn trấn an, vừa như phản bác ý muốn ngăn cản của Nghi Thường, đôi tay cũng bắt đầu hành động vuốt ve, kéo cơi quần áo trên người bà xã.
" Em nghĩ chúng ta vẫn nên cẩn thận "
Bị Cố Hoàn đụng chạm, Nghi Thường biết có tránh cũng bằng thừa, nhưng vẫn còn hy vọng hắn sẽ bỏ qua cho mình, tiếc là người đàn ông một khi đã ham muốn thì khó lòng thuyết phục.
" Ngoan, anh hứa sẽ nhẹ nhàng"
" Anh..."
Phản đối vô hiệu, động tác Cố Hoàn thực nhanh nhẹn, thành thục cởi quần áo trên người mình sau đó chỉ vài ba cái nhấc tay đã lột sạch Nghi Thường, da thịt trắng nõn không chút tì vết bại lộ trước mắt hắn, mang thai nhưng dáng người cô rất chuẩn, ngoài trừ chiếc bụng có hơi gò lên những nơi khác vẫn như cũ, có hay chăng chính là hai cái bánh bao trước ngực có phần đẩy đà tròn trịa hơn trước.
Thân mật mang theo vui sướиɠ, Nghi Thường tất nhiên không ngoại lệ, thành thật mà nói thì cô cũng rất nhớ cảm giác này, bao bọc một phần cơ thể của Cố Hoàn, được hắn yêu thương, chiều chuộng. Sau màng phối hợp nhịp nhàng, cô ngoan ngoãn thả lỏng, mở chân để thuận tiện cho Cố Hoàn xâm nhập, nhân thấy sự hợp tác đầy thiện chí, môi hắn khẽ cong lên, động tác dưới thân càng thêm gia tăng, ra ra vào vào nơi tư mật...