Mười một giờ đêm, cả thành phố Kinh Nam vẫn rực rỡ ánh đèn. Những tòa nhà chọc trời sừng sững trong cơn mưa bão đêm, vạn ngàn ánh đèn phản chiếu đều trở nên nhòe mờ.
Chúc Tuệ nheo mắt, nhìn những vầng sáng đại diện cho quyền lực và tiền bạc kia, ngón tay đang vịn vào ô cửa sổ sát đất khổng lồ khẽ động đậy.
Trong phòng không bật đèn, ánh sáng phản chiếu trên kính vừa vặn soi rõ cảnh tượng bên trong.
Quần áo trên người cô đã sớm bị lột sạch. Cơ thể trần trụi của thiếu nữ trong đêm tối tựa như tuyết trắng. Cô đang quỳ trên sàn, vòng eo thon sụp xuống, uốn thành một đường cong quyến rũ, cặp mông vểnh lên cao vút. Hình ảnh phản chiếu mà ngón tay cô đang chạm vào chính là vị trí này.
Một dươиɠ ѵậŧ thô dài dữ tợn vừa rút ra khỏi khe mông cô, chỉ trong chớp mắt, lại tàn nhẫn đâm vào.
"A..."
Chúc Tuệ ngẩng cao cổ, rên lên một tiếng mỏng manh, âm cuối gần như tẩm mật, vừa ngọt ngào vừa lẳng lơ. Bụng dưới khẽ động, huyệt đạo bắt đầu co bóp kẹp chặt. Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ kép từ thính giác và xúc giác khiến người đàn ông sau lưng bật ra tiếng thở dốc khàn đặc.
Một tiếng "Bốp", mông Chúc Tuệ lãnh một cái tát không nặng không nhẹ. Không đau lắm, nhưng cô vẫn hét lên.
"Ưm a... Anh ơi, đừng... Đau quá... Tuệ Tuệ đau quá..."
"Đau?" Người đàn ông sau lưng siết chặt eo cô, thúc mạnh thêm mười mấy cái, hơi thở nặng nề: "Rõ ràng là sướиɠ chết đi được cơ mà? Huyệt nhỏ kẹp chặt thế, rên da^ʍ đãиɠ thế, trên lầu dưới lầu chắc đều nghe thấy em đang bị anh làm rồi."
Câu này đương nhiên chỉ là để trêu chọc Chúc Tuệ. Ở khu vực đắt đỏ với giá hàng chục vạn mỗi mét vuông này, thứ họ có được không chỉ là cảm giác ưu việt khi đứng trên đỉnh kim tự tháp, mà ít nhất, phương diện cách âm hoàn toàn không cần phải lo lắng.
Chúc Tuệ cũng biết điều đó nên cô càng rên tợn hơn.
"Ư... Tuệ Tuệ nhịn không được mà... dươиɠ ѵậŧ anh to quá... Làm huyệt Tuệ Tuệ sắp rách đến nơi rồi... Ư... sướиɠ quá..."
"Thế à? Tự em vạch ra anh xem, xem có rách không."
Giọng người đàn ông rất trầm, trong đêm tối như tự mang hiệu ứng âm thanh vòm. Rất nhiều khi chẳng cần dạo đầu, chỉ cần nghe Chu Tự dùng giọng điệu đó nói chuyện da^ʍ đãиɠ với mình là Chúc Tuệ đã ướt sũng.
Huống hồ, thứ Chu Tự có không chỉ là giọng nói khiến người ta mê mẩn.
Kích thước dươиɠ ѵậŧ vượt xa đại đa số đàn ông đủ để cô tận hưởng kɧoáı ©ảʍ bị làm đến tột đỉnh.
Bàn tay vừa đánh cô giờ lại xoa nắn mông cô, lực rất mạnh, bóp cặp mông căng tròn của Chúc Tuệ đến đỏ ửng, ngứa ngáy. Cơn ngứa đó lan tận vào huyệt thịt khiến tiếng rên của cô càng thêm chân thực.
Cô không thể từ chối yêu cầu của Chu Tự. Để cơ thể không mất kiểm soát, cô rướn nửa thân trên, áp vào cửa sổ sát đất. Mặt kính lạnh băng khiến cô bất giác run rẩy, nhưng hơi nóng hừng hực theo sát phía sau lại làm cô tê dại da đầu.