Nguyên Niệm nhìn thấy Trât Tây đứng đơ người ra thì phì cười, chính cậu ngày đầu đến đây cũng như vậy, lấp la lấp lánh muốn chói hết cả mắt. Mỗi lần cậu đến đây là đều phải lang thang một mình quanh khu vườn của toà nhà rộng lớn này
Mặc dù mọi thứ ở nơi này đều sang chảnh nhưng chỉ riêng khu vườn phía sau là đơn giản nhưng lại đẹp đến lạ. Bố mẹ và Khuyên Âu đều phải đi gặp đối tác làm ăn bàn chuyện này nọ chỉ có cậu là rảnh rỗi một mình đi quanh thôi
Nhưng nay lại có thêm Trát Tây, Vương Bửu và cả Lý Nhất Lăng chắc cậu sẽ không cần phải chơi một mình nữa rồi !
Mọi người đi vào bên trong, Vương Bửu là một con hổ đói nên tất nhiên cậu ta sẽ chạy ngay đến bàn ăn rồi. Vương Bửu chạy đi không quan tâm đến ai. Đúng là không có phép tắc.
Nguyên Niệm nhìn cậu ta chạy đi với ánh mắt ngưỡng mộ, không phải cậu ngưỡng mộ vì cậu ta chạy nhanh hay tính cách vô lo vô nghĩ của Vương Bửu mà là vì Cố gia không có biểu cảm gì đáng kể hay khó chịu khi thấy hành động của cậu ta. Xem ra Cố gia là một gia tộc rất thoải mái rồi, đó là điều mà Đinh gia không bao giờ có được
Khuyên Âu trông thấy cậu ngây người nhìn theo hướng Vương Bửu thì liền hỏi
“Đói bụng rồi?”
Cậu ngẩn đầu nhìn hắn, mắt liền sáng lên bây giờ cậu mới để ý thấy Khuyên Âu đúng là một hảo soái! Khuyên Âu mặc vest trông rất hợp đó nha tóc còn vuốt lên một chút để vài cộng tóc rơi trên trán và mí mắt nữa. Nhan sắc giết chết cả người mà
Cậu gật gật đầu, Cố phu nhân lo con trai cưng ngốc ngếch sẽ làm gì ngu xuẩn nên kêu Nhất Lăng đi theo trông chừng “A Lăng mau đi trông chừng A Bửu đi con” suy nghĩ chỉ mới thoáng qua đầu lời còn chưa nói thì Nhất Lăng đã đi theo Vương Bửu từ khi nào không ai hay
Cũng thật là...ít nhất thì phải đợi bà nói ra hết câu chứ, quả nhiên hai đứa này lúc nào cũng dính với nhau như keo dán chó vậy. Không thể tách rời a\~\~
Ba người còn lại cũng đi đến bàn ăn. Ở đây toàn là cao lương mỹ vị, đồ mặn đồ ngọt đều có hết
Nhất Lăng không ăn gì chỉ đứng nhìn Vương Bửu tay và miệng thay nhau hoạt động liên tục. Nguyên Niệm thì ăn một miếng bánh Sachertorte\* Trát Tây thì ăn một chiếc \*Carac còn Khuyên Âu ư ? Hừ không hảo đồ ngọt !
Hắn chỉ uống một ly rượu nho, một tay cầm ly rượu một tay chống dưới cù chỏ làm chỗ dựa cho tay kia. Trông hắn bây giờ rất quyến rũ\~\~\~
Khuyên Âu nhìn Nguyên Niệm ăn cái miệng nhỏ chúm chím phồng một bên trông rất đáng yêu khoé miệng hắn cong lên. Ánh mắt chứa đầy nhu tình, trông không giống như một người em trai đang nhìn anh trai gì cả
Ngắm nhìn cục cưng chưa được bao lâu mà đã có một người đàn ông khá lớn tuổi đến với tác phong chuyên nghiệp mời hắn đi gặp bố mẹ
“Nhị thiếu gia. Lão gia và phu nhân cho gọi cậu”
Trừng mắt nhìn người thư ký của cha mình, cậu đang tận hưởng gương mặt của bảo bối nhỏ thì lại bị phá đám. Họ kêu hắn về việc gì á? Tất nhiên là giới thiệu hắn với một số đối tác làm ăn rồi năm nào cũng giới thiệu khiến hắn muốn phát chán chết đi được !
Khẽ gật đầu với người thư ký, trước khi đi, hắn khom nói nhỏ vào tai của Nguyên Niệm
“Đừng đi khỏi tầm mắt của tôi, anh biết hậu quả khi làm trái lại rồi....nhỉ ?”
Rồi đút tay vào túi quần đi theo người thư ký. Cậu rùng mình một chút thì liền hoàn hồn
Hắn là đang cảnh cáo cậu không được chạy lung tung khỏi tầm mắt của hắn nếu không thì....\(mọi người tự hiểu \=\)\) \) cậu thật sự không muốn không thể rời giường đâu! Nên ngoan ngoãn nghe lời của hắn không chạy lung tung thì hơn
——————————————————\-
TÁN NHẢM SAU TRUYỆN✨
\*Sachertorte : là một loại bánh được tạo ra bởi sicula tuyệt hảo nhất nước Áo. Bánh có vị ngọt dịu nhẹ, gồm nhiều lớp bánh được làm từ bánh mì và bánh sữa sicula, xen lẫn giữa các lớp bánh là mứt mơ
Carac\* : là một mặt hàng nổi bật trên hầu hết các cửa hiệu bánh ngọt ở Thụy Sĩ. Vỏ của chiếc bánh tart này được làm từ sicula ganeche đen, hạt hạnh nhân nghiền nguyễn bề mặt của lớp bánh được phủ một lớp đường đông lạnh màu xanh ngọc
Hé lô mọi ngườiiiiiiiiiiii yeah mình ra truyện rồi đây cũng kha khá lâu nhờ. Mà sáng nay mở máy để viết truyện thì thấy cđ Mango Tụt đổi ảnh bìa truyện cho mình rồi nè :\)\)\)\)\)\)\)\)\) nhìn cũng xinh nhưng rồi mình sẽ đổi lại như cũ sớm thôi nè