Bữa tối hôm đó trông Mễ Lạc có vẻ rất hào hứng, cô chấp hai tay nghiêng đầu cười vui vẻ.
Dù tính khí khá cứng ngắc và nghiêm khắc nhưng đã lâu như vậy nhưng Đinh Mặc Thành đã lâu rồi mới thấy vợ mình cười vui vẻ như vậy khoé miệng nhếch lên một chút.
Trát Tây nhìn thấy cô mình suốt buổi ăn chỉ cười khúc khích như mùa xuân thì thắc mắc hỏi
“Có chuyện gì thế ạ cô cô ?”
Khi được Trát Tây hỏi Mễ Lạc lại thêm vui vẻ, cô bây giờ nhìn như thiếu nữ lần đầu đi hẹn hò vậy rất hào hứng. Cô cũng liền vui vẻ trả lời
“Hửm ? Cô vẫn chưa nói cho mọi người biết sao ?”
Mọi người lắc đầu cùng một lúc, kể cả Đinh Mặc Thành cứ tưởng chỉ có con cháu là không biết thôi nhưng lại không ngờ ông ta cũng không biết luôn. Lúc đầu cũng chẳng ai hỏi vì đã quá quen thuộc với điệu bộ này của Mễ Lạc
Từ đó đến nay khi cô mua được túi xách hay quần áo hiếm thì đều khúc khích như vậy dù gì cô cũng là phụ nữ lại còn là phú bà sao lại không mê hàng hiệu được. Cô cũng là một tay săn đồ hiệu có tiếng đấy nha !
Lúc đầu mọi người đều thắc mắc nhưng dần thì cũng đã quá quen kể cả người hầu trong nhà.
“Thật ra thì cũng không có gì\~ thứ bảy tuần sau có một buổi tiệc dành cho các công ty, gia tộc lớn đó mà”
Nguyên Niệm à không...mọi người đều khá ngạc nhiên khi Mễ Lạc lại thích thú như vậy. Những năm trước cô đều tỏ ra chán ghét, thờ ơ với bữa tiệc này.
Nhưng hôm nay sao lại....
“Mẹ sao lại hào hứng vậy ?”
Nguyên Niệm vừa ngậm bông cải vừa nói khiến một bên má phồng lên trông rất đáng yêu.
Mễ Lạc thấy bộ dạng đáng yêu của cậu liền thuận tay bốp vào cái má đó một cái, liền nhận được ánh mắt như mũi tên của Khuyên Âu.
Mỗi lần cô nhéo má cậu thì Khuyên Âu hắn liền cau mày khó chịu, dù gì cũng là con trai cưng của cô mà sao cậu có thể chiếm làm của riêng được chứ !! Thật ích kỷ nha ! Cô nghĩ
Thu tay về và trả lời câu hỏi của cậu
“Ừm thì...con biết Triệu phu nhân không ?”
“Dạ biết, làm sao ạ ?”
“Mà con cũng biết là mẹ rất ghét cô ta đấy...vả lại mẹ cũng mớ mua cái bộ váy mới nên muốn tới để làm cô ta bẻ mặt \(không phải đi chửi lộn \) một chút”
Lật tờ báo sang trang khác . Đinh Mặc Thành chỉ nói hai câu
“Hừ trẻ con”
Lần đầu Đinh Mặc Thành gặp Mễ Lạc là vào khoảng năm cô 19\-20 tuổi lúc đó cô rất trẻ con và hoạt bát, bây giờ cũng đã bao tuổi rồi mà vẫn trẻ con như ngày nào. Xem ra cô vẫn mãi mãi tuổi 18 rồi
Trát Tây cũng tỏ ra bất lực với cô cô trẻ con của mình...
Sau khi ăn tối xong thì Nguyên Niệm chuẩn bị đi lên phòng thì bị Khuyên Âu kêu một cái làm giật mình , cậu quay ngươi lại hỏi
“Aiz thật làm Tiểu Niệm giật mình rồi a\~ Âu Nhi có chuyện gì sao ?”
Hắn không nói gì mà lấy hai tay bốp ai má của cậu, hắn bốp thì trông rất thỏa mản còn cậu thì lại đau run người
Lấy hai tay vịnh tay của hắn cậu nói lấp bấp
“A! U Hi au uá i au ỏ a”
\( phiên dịch : Âu Nhi đau quá đi mau bỏ ra \)
Đau đến rơi cả nước mắt, hắn bốp đến tận 10 phút rồi mới thả ra đi thẳng lên lầu mà không một lời nói. Nguyên Niệm xoa hai má bị bốp đến đỏ ửng nhìn theo dáng người cao to ấy
Thật sự là không hiểu nổi mà ! Tính khí thất thường quá đi mất cậu bị hắn bốp đến quéo người luôn rồi, sao tai của Âu Nhi hôm nay lại đỏ như vậy nhỉ ? Em ấy là đang xấu hổ sao ? Cậu nghĩ
“Đau quá”
Uất ức mà nói thêm một câu nữa rồi cậu đi đến phòng khách ngồi ăn trái cây một cách tự nhiện. Còn không quên vừa con vừa lấy tay xoa mặt nữa ! Tưởng tượng thôi đã thấy rất moe rồi
Trong khi đó có một nàng “Hằng Nga” đang rất hưng phấn high tận nốc đứng đằng sau bức tường nhìn thấy mọi chuyện khiến cho máu hủ của cô muốn tràn ra như lava
Trước giờ chỉ được xem các cảnh ấy thông qua phim ảnh, truyện đây là lần đầu cô ấy được nhìn tạn mắt nên không tránh khỏi quá khích máu dồn lên não lúc nào không biết