Sơ Niệm không cảm kϊƈɦ mà nhìn Lục Trạch liếc mắt một cái, cũng đối với bản tính hay đổi trắng thay đen của Sơ Uyển mà khinh thường. Cô thật là phiền thấy Sơ Uyển tự biên tự diễn.
"Sơ Uyển, chị có mệt hay không? Khí thế muốn giết tôi vừa rồi của chị đi đâu cả rồi? "
"ŧıểυ Niệm, em nói bậy bạ gì đó? Chị sao... sao chị có thể ······"
"Có ý gì ao? Chị có phải bị đãng trí không, tôi vừa rồi đã nói sẽ không ở dưới tay chị thảm hại 2 lần"
"việc chị cùng Cảnh Dĩ cũng không phải từng ở trước mặt ba mẹ giảo hoạt miệng thì, đảo lộn trắng đen khiến họ đem tôi đưa ra nước ngoài. Hiện tại còn muốn giở trò cũ sao?!
Nhưng lần này chị không đơn giản muốn tiễn tôi đi, còn muốn tôi thực hiện biến mất "
Câu "Thật sự biến mất" kia không khỏi làm Lục Trạch thần kinh đột ngột nhảy dựng, đây là có ý gì?
Mỗi một câu nói của Sơ Niệm khiến sắc mặt Sơ Uyển thêm phần khó coi, đến cuối cùng là câu nói kia đối với cô như giáng đòn trí mạng, trực tiếp làm huyết sắc trêи mặt Sơ Uyển ngưng trệ.
"Mọi ngóc đầu trong phòng —— đều có lắp theo dõi, chị có biết hay không?"
Sơ Uyển sửng sốt, cô đương nhiên biết, ngày đó khi Lục Vũ đưa cô đi tham quan phòng ở đã từng nói qua. Nhưng hắn cũng nói dù sao đây cũng là nơi nghỉ dưỡng tư nhân nên ngày thường hệ thống theo dõi ít khi mở.
Chính là, hiện tại .... Sơ Uyển theo bản năng mà nhìn phía bể bơi, có lắp những mấy cái camera hiển thị chấm đỏ chứng tỏ đang vận hành làm cô ý thức được những biện hộ vừa rồi của mình có bao nhiêu buồn cười.
Chả trách Sơ Niệm muốn đứng ở bên kia, thì ra...
"Tao chính là đoạt nam nhân của mày,
Nhưng hiện tại thì sao?cái gọi là " nam nhân của mày" cũng ở chỗ này, vừa lúc cũng hỏi hắn một chút, rốt cuộc giữa hai chúng ta là chuyện thế nào."
"Đừng đem những tư tưởng xấu xa đó áp đặt trêи đầu tôi. Nếu thực sự tôi làm sai tôi nhất định nhận lỗi..."
Sơ Niệm nói xong lại nắm thật chặt khăn lông trêи người, nhẹ phiết mắt Lục Trạch đứng bên cạnh, cũng là thực không khách khí mà nói:
"Chính ạnàm ra sự tình náu thì anh tự đi giải quyết"
Nói xong liền trực tiếp bỏ lại đám quần chúng ăn dưa mà đi lên lầu, vừa rồi ngâm nước lâu như vậy cộng với tốn thời gian đôi co với Sơ Uyển, mặc quần áo ướt khiến Sơ Niệm cảm thấy bụng nhỏ đã sớm trụy trụy khó chịu.
Sơ Niệm tuy rằng nói như vậy, bất quá Lục Trạch cũng không dám lúc này ở lại với Sơ Uyển giải quyết cái gì. Hắn thừa biết nữ nhân của mình hiện tại tâm tình không tốt. Thật muốn cùng Sơ Uyển giải quyết vấn đề kia không thể vài lời có thể xong chuyện được.
Lục Vũ cùng Nhậm Huyên khẩn cấp
đuổi theo nhưng khi trở về cũng chỉ thấy được một nửa "màn kịch", không khỏi có chút hậm hực, bất quá nghe tới Sơ Niệm nói đến chuyện camera theo dõi hắn mới hiểu được vì sao cô tỏ ra thần bí khiến hắn tò mò mà tự dưng mở camera giám sát... Thì ra là dùng vào mục đích này.
Sau khi thấy Sơ Niệm lên lầu, lúc sau Lục Trạch cũng lên theo, bộ dáng nhục chí của hắn trước bảo bối đúng khiến Lục Vũ xem thường.
Ô ô ô, Trạch ca trước kia không phải lợi hại lắm sao? Hiện tại như thế nào đã bị một ŧıểυ nha đầu thu thập dễ bảo? Quả thực là ném bỏ sĩ diện nhà họ Lục
Lục Vũ trong lòng này chửi thầm còn không xong đâu, "cốc " một chút, trêи đầu bị người nào đó cú một cái, Nhậm Huyên vẻ mặt không kiên nhẫn:
"Còn nhìn cái gì mà nhìn, còn khi nhanh đi xách đồ vào"
Vừa rồi còn nói Lục Trạch mất mặt, hiện tại hắn cũng đang co chân chó lên mà chạy.