Quá khứ hãy cho nó qua đi, năm đó còn nhỏ, không hiểu chuyện? Đó là lý do hắn biện minh!
Sơ Niệm đan tay, ngẩng đầu thấy vẻ mặt chờ mong của Cảnh Dĩ hắn,chỉ hỏi câu:
"Nếu nhiều năm như vậy cũng chưa quên tôi. Vậy sao bây gi mới nghĩ đến tìm tôi?!
Biểu hiện trêи mặt Cảnh Dĩ rất xuất sắc, Sơ Niệm lại giơ tay xoá sạch tay hắn đỡ trêи vai mình:
"Cảnh sát, năm đó tôi yêu anh nên có một số việc có thể mắt nhắm mắt mở anh liền lợi dụng điểm này mà gạt tôi. Tôi đoán anh cũng sẽ tìm lý do biện minh cho hành vi của mình"
"Có một số việc, nếu anh không nhớ rõ, tôi không ngại nhắc nhở anh một chút."
"Bất quá tốt nhất anh nên nhớ rõ... Hiện tượng tôi đã không còn yêu anh"
"Cho nên anh đối với tôi mà nói... Cái gì cũng đều không phải ."
****
Lục Vũ - em họ Lục Trạch, hắn trước đây đầu tư cho khu nghỉ dưỡng Sơn Trang hiện sắp khai trương, muốn mời Lục Trạch qua để tăng thêm thể diện.
Chuyện này không biết do đâu bị lão thái thái biết được , một hai nói Lục Trạch khi đi phải dẫn theo Sơ Uyển , nói là ngày thường bọn họ đều vội, nhân cơ hội này cũng có thể thả lỏng một chút, thuận tiện còn có thể giao lưu cảm tình.
Lục Trạch cư nhiên không cự tuyệt, chỉ là khi đi quaố ý cùng Liễu Minh Hoa nói bóng nói gió một phen, buộc bà phải đồng ý cho Sơ Niệm đi cùng .
Thời điểm Sơ Niệm nghe mẹ mình nói chuyện này theo bản năng muốn cự tuyệt. Bọn họ hiện tại cảm tình đều tốt như vậy sao? Đã tốt đến mức muốn cùng nhau nghỉ dưỡng ?
Trong lòng hụt hẫng sao? Sao có thể, đơn giản... chính là có chút đổ hoảng, hơn nữa, cũng không nhất định là bởi vì Lục Trạch, cô có đôi khi ăn no căng bụng cũng sẽ đổ hoảng!
Sau lại ma xui quỷ khiến, không biết như thế nào lại đồng ý cùng nhau đi, khả năng vẫn là buồn cười lòng tự trọng quấy phá đi, đơn giản là muốn nhìn một xem tình cảm bọn họ đã tốt tới mứ nào.
Ngày đi.. Lục trạch cũng không có đến đây, sau tài xế Lục gia đến đón mọi người. Điều này khiến trong lòng Sơ Niệm cảm thấy thoải mái đôi chút, nếu là Lục Trạch trực tiếp lại đây không tránh được phải xem diễm cảnh anh anh em em.
Chỉ là sau khi tới khu nghĩ dưỡng Sơn Trang, Sơ Niệm bắt đầu hối hận quyết định đi cùng bọn họ vì Cảnh Dĩ cũng đến đây!!
Sơ Niệm cảm thấy, ngày đó mình đã nói đã nói quá rõ ràng, là con người đều có thể nghe hiểu ý tứ trong lời nói của mình.
Bất quá hiển nhiên Cảnh Dĩ không phải người bình thường, khônghững không nghe hiểu ý tứ trong lời nói của Sơ Niệm thậm chí còn cảm thấy cô là bởi vì chuyện năm đó mà trong lòng sinh khí, cho nên mới nói ra những lời khiêu khích hắn.
Không những như thế, sự tấn công đối với Sơ Niệm càng ngày càng mãnh liệt, hoa tươi quà tặng đưa đến không ngừng, tin nhắn yêu thương cũng theo đường truyền gửi đến tấp nập.
Cho nên ở chỗ này nhìn thấy Cảnh Dĩ Sơ Niệm là có chút ngoài ý muốn cũng có chút phiền muộn. Bất quá so với thái độ ngoài ý muốn của Sơ Niệm thì Sơ Uyển sắc mặt cũng không tính là tốt đẹp khi thấy Cảnh Dĩ đứng bên cạnh Lục Trạch?!
Khi đi qua, Sơ Uyển giống như vô tình mà xả Sơ Niệm một phen, trêи mặt tuy rằng treo nụ cười nhưng trong thanh âm lại mang theo tiếng nghiến răng nghiến lợi chất vấn:
"Có phải em cố tình gọi Cảnh Dĩ đến đây?"
Sơ Niệm không khỏi sửng sốt, sau một lúc lâu mới nghe ra ý tứ trong lời nói của chị gái, nhịn không được cười nhạo một tiếng, Sơ Uyển không phải cho rằng cô cố ý kêu Cảnh Dĩ lại đây, muốn cho cô ở trước mặt Lục Trạch khó xử sao?
Nhướng mày, Sơ Niệm ra vẻ thân mật mà giúp đỡ nếp quần áo bị gió thổi bay của Sơ Uyển.
"Suy nghĩ nhiều đi, chị gái tốt của em."
Thấy một bộ dáng không tin tưởng của Sơ Uyển, Sơ Niệm không khỏi có chút buồn cười, cho nên nói phong thuỷ thay phiên chuyển sao, nguyên lai chị gái cô cũng có lúc biết sợ.
Sơ Niệm không tính giải thích nhiều, tin hay không tùy Sơ Uyển, cô trước giờ chưa từng nợ nần gì chị gái mình nên cũng chẳng cần giải thích.
Bất quá vẫn là muốn cách ứng Sơ Uyển một chút, cố ý hỏi câu:
"Chị năm đó cùng hắn ta lên giường khi chưa đúng lý hợp tình? Như thế nào, hiện tại nhìn đến Cảnh Dĩ.... là chột dạ sao?"
Sơ Uyển nhíu nhíu mày, đi tới phía trước, cuối cùng nhìn phía Sơ Niệm liếc mắt một cái, ý vị cảnh cáo mười phần: