Sơ Uyển cố cắn răng nén lửa giận trong lòng, cũng không biết Lục Trạch là cùng hạng nữ nhân nào bay bướm trên xe đến mức rớt lại son môi. Cho dù muốn ám chỉ địa vị của cô trong lòng hắn, hắn cũng không nhất thiết phải dùng phương thức khiến cô nhục nhã như thế này!!
Một bên Sơ Niệm yên lặng tìm món trong thực đơn, dù bận vẫn ung dung mắt liếc tai nghe hướng về phía hai vị khách cùng bàn, nếu không phải ngại thay cho chị gái, Sơ Niệm sợ đã sớm nhịn không được cười to ra tiếng.
Nhìn mắt Lục Trạch, thấy hắn chuyên tâm dùng cơm, Sơ Niệm cân nhắc hắn vừa rồi hắn làm vậy là có ý tứ gì, cảnh cáo? Ám chỉ? Cũng hoặc là một phép thử? Khép lại thực đơn, Sơ Niệm gọi tới người phục vụ kêu món ăn, xem ra người anh rể tương lai này của cô không phải là đèn cạn dầu như đã nghĩ.
Thời điểm nhân viên phục vụ thu lại thực đơn, Lục Trạch hơi cảm giác khác thường, đảo mắt nhìn về phía cô bé đang cúi đầu chơi di động, nhất phái tự nhiên. Nhưng ai biết được dưới bàn, Sơ Niệm chân co chân dũi ung dung cọ cọ lên chán hắn.
Ngón chân lướt qua da thịt Lục Trạch , để lại một trận tê dại cảm giác, Sơ Niệm như là chân tâm nổi lên, dần dần mà lại hướng lên trên sờ soạng, leo lên đầu gối hắn , lướt qua hắn phần đùi trong, cuối cùng, như có như không mà cọ xát chỗ lửa nóng kia kia...
Mặc dù là cách một tầng vải dệt, Lục Trạch cũng có thể cảm nhận được hành vi cố ý vì rêu chọc này của Sơ Niệm. Đầu tiên là mũi chân nhẹ nhàng đụng chạm, lại là chân cố ý vuốt ve, bé con này thậm chí có ý tưởng đem khoá kéo quần tây kéo xuống, muốn cùng kia chỗ lửa nóng nhạy cảm kia "chân thật tiếp xúc".
Lục Trạch vẫn chưa ngăn lại động tác của Sơ Niệm , tùy ý cô hồ nháo, nhưng hắn tỏ ra không dao động, Sơ Niệm càng cảm thấy không thú vị ?! Vì sao chị gái cô lại xem trọng tên nam nhân nhạt nhẽo mày kia chứ ?
Mất dần hứng thú, Sơ Niệm muốn kết sự "Hồ nháo" của mình, lại không nghĩ tới chân mình vừa mới một dời đi, liền bị 2 chân người nọ một phen kẹp lấy, không thể động đậy.
Động tác xảy ra đột ngột làm Sơ Niệm có chút bất ngờ, bởi vì giật mình, trong tay nắm di động có hơi không vững, tầm mắt nhìn về phía người nọ, Lục Trạch vẫn như cũ ưu nhã dùng cơm.. Như thể " sóng ngầm" bên dưới bàn với hắn không quan hệ. .
Vừa vặn lúc này, Sơ Uyển nhận được cuộc điện thoại vì công việc, cùng Lục Trạch nói 2 chữ "Xin lỗi" liền cầm di động vội vàng đi ra ngoài, chắc hẳn là việc quan trọng.
Lục Trạch còn chưa buông tha Sơ Niệm làm cô hơi tránh tránh, hắn như cũ vẫn bất động:
"Muốn chơi sao?"
Sơ Niệm nhìn hắn một cái, treo trên môi nụ cười lên mỹ nhân:
"Anh không thích sao? Anh rể."
Câu kia " anh rể" Sơ Niệm như là cố ý phóng mềm thanh âm, lại nhu lại mị, dị thường mê hoặc nhân tâm.
Lục Trạch phát ra một tiếng có thể nói là thanh lãnh cười, sau đó buông dao nĩa , cầm lấy khăn ăn lau lau khóe miệng, tiếp theo đó là công khai mà nhìn Sơ Niệm.
"Sơ Niệm."
Hắn chỉ đơn thuần là gọi tên của cô nhưng Sơ Niệm đột nhiên cảm giác bản thân dâng lên sự khác thường...
"Em cho rằng có thể ?"
Lục Trạch hỏi 1 câu trrong lúc bản thân phục hồi tinh thần, một câu hỏi quanh co, dấu diếm huyền cơ. Hoàn hảo lúc này phản ứng sinh lý đàn ông trong hắn bỗng nhiên thức tỉnh.
Nói thật, rõ ràng là bản thân Sơ Niệm trêu chọc hắn trước, nhưng vừa rồi hắn đột nhiên nói như vậy, Sơ Niệm cũng không tiền đồ mà bối rối..
Không nghĩ tới sẽ làm đối phương phát giác mình đang sợ hãi, Sơ Niệm lại ghé sát thêm vài phần, động tác trêu chọc bên dưới cũng chưa dừng xe .
"Anh—— không phải không nghĩ tới sao?"
Nguyên bản trong tiệc đính hôn cách đây mấy hôm , Sơ Niệm liền gọi điện thoại hỏi qua khách sạn, gian phòng
xa hoa đã chọn kia căn bản không ai ra vào.
Cho nên, hắn không nghĩ ý tứ thực rõ ràng.
"Hiện tại suy nghĩ."
Hắn ý có điều chỉ mà nhìn chính mình liếc mắt một cái, sau khi dứt lời, một nụ hôn thanh lãnh ngoài ý muốn hôn dừng ở lòng bàn tay Sơ Niệm.
Sơ Niiệm bị động tác của hắn làm cho có chút " vụn vỡ" ?! Nhếch môi thu hồi động tác trêu chọc dưới chân, quau mặt đi lơ đãng suy nghĩ - thì ra chị ấy cô thích mẫu đàn ông bên ngoài lịch lãm bên trong bại hoại như Lục Trạch.