Ra thật nhanh.
Tiếng thở dốc của Lý Nam Tinh càng thêm kiều mị, nhưng chỉ dùng tay cũng không khiến nơi tư mật của cô cảm thấy thoải mái.
Đúng lúc này, điện thoại của Lý Nam Tuyết gọi đến.
“Chị à, khi nào chị về vậy?” Lý Nam Tinh xua tan du͙© vọиɠ, lấy lại lý trí.
Đầu dây bên kia, Lý Nam Tuyết vẫn đang xử lý văn kiện, vừa làm vừa nói: “Tinh Tinh, sao vậy, có phải nấu cơm mệt rồi không?”
“Công việc của chị vẫn chưa xong đâu, chắc còn phải ba bốn ngày nữa, nếu em mệt thì cứ gọi đồ ăn ngoài, nghỉ ngơi vài ngày cũng được đó.”
“Không, không phải mệt ạ, em chỉ hỏi thăm thôi.”
Lý Nam Tinh uyển chuyển nói: “Nhưng mà chị à, chị suốt ngày bận rộn công việc, không ở nhà, không sợ anh rể có người khác sao bên ngoài sao ạ?”
Lý Nam Tuyết cười nói: “Anh ấy nào dám chứ.”
Lý Nam Tinh bĩu môi, không tiện nói thêm gì: “Vậy chị cứ bận đi, làm xong việc sớm thì về nhà nha.”
“Được rồi được rồi, chị biết rồi.”
Đặt điện thoại xuống, lòng Lý Nam Tinh vẫn chưa thể bình tĩnh, nếu không tận mắt nhìn thấy anh rể tự mình giải quyết thì cô cũng cho rằng anh rể là người không có du͙© vọиɠ.
Nhưng dù sao anh rể cũng đang ở độ tuổi tráng niên, có nhu cầu cũng là lẽ thường tình, chị gái thì luôn vắng nhà nên cứ dùng tay mãi cũng không quen.
Nếu như anh rể thật sự không nhịn được mà ra ngoài tìm người phụ nữ khác thì chị gái cô biết làm sao đây…
Nghĩ đến đây, Lý Nam Tinh do dự một chút rồi mặc bộ đồ ngủ gợi cảm đi đến phòng anh rể.
Mạc Tuần Sinh cũng chưa ngủ, thấy Lý Nam Tinh đến thì vội vàng ngồi dậy: “Tinh Tinh, có chuyện gì vậy?”
Vật thể phía dưới của anh cứng rắn một cách rõ ràng, vừa hay lại là mùa hè, chăn mỏng nên vật to lớn nóng hổi kia đội cả chăn lên cao.
“Khụ khụ.”
Mạc Tuần Sinh xấu hổ ho khan vài tiếng, cố gắng che giấu nó.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Nam Tinh cũng đỏ bừng lên, cô cắn môi, như đã hạ quyết tâm, cô ngồi vào lòng Mạc Tuần Sinh: “Anh rể…”
Vòng mông mềm mại vừa vặn chạm vào vật cứng rắn kia, khoảnh khắc tiếp xúc khiến cả hai người đều cảm nhận được một cảm giác thoải mái kỳ lạ ập đến.
Lý Nam Tinh vô thức lắc lư vòng ba đầy đặn của mình, để tăng ma sát giữa nơi tư mật và vật cứng rắn khiến bản thân cảm thấy thoải mái hơn: “Anh rể, chị luôn không ở nhà, Tinh Tinh biết anh nhịn khổ sở, vậy thì cứ để Tinh Tinh giúp anh nha…”
Cơ thể Mạc Tuần Sinh cứng đờ như bị sét đánh.
Đôi môi đỏ mọng của Lý Nam Tinh hé mở, hành động lại trở nên táo bạo, đôi môi mềm mại của cô áp lên khóe môi Mạc Tuần Sinh, vụng về nhưng kiên quyết muốn tiến thêm một bước với anh rể.
Bầu không khí mờ ám ngay lập tức lan tỏa giữa hai người.
Vật to lớn vốn đã cương cứng của Mạc Tuần Sinh bị cô em vợ mềm mại thơm tho trong lòng khơi gợi càng thêm căng trướng, anh trầm giọng, gần như ngay lập tức, nắm lấy cánh tay Lý Nam Tinh đè cô xuống dưới thân, chiếm lấy thế chủ động: “Tinh Tinh, em da^ʍ đãиɠ vậy anh thích lắm.”
Nụ hôn nóng bỏng bá đạo càn quét khắp đôi môi ngọt ngào của Lý Nam Tinh, hơi thở mạnh mẽ của người đàn ông khiến cơ thể Lý Nam Tinh mềm nhũn như muốn tan chảy.
“Anh rể, a… chậm thôi anh.”
Trong lúc thở dốc, Lý Nam Tinh nũng nịu lên tiếng, cơ thể lại rất thành thật tận hưởng bàn tay thô ráp của anh rể tùy ý vuốt ve những nơi mẫn cảm trên người cô, bàn tay anh rể rất nóng, mỗi khi lướt qua làn da cô đều khiến cơ thể cô nóng bừng theo, cảm giác đó thật tuyệt vời khiến cô cảm thấy rất an tâm.
“Ưm a… ngứa quá.”