kí©ɧ ŧɧí©ɧ và kɧoáı ©ảʍ cùng lúc ập đến, khiến cho cảm giác muốn đi ŧıểυ càng thêm mãnh liệt hơn. Tôi dùng sức nắm chặt lấy cánh tay anh rể, móng tay sắc bén cào một đường lên da thịt của hắn, không tự chủ được mà hét lên những tiếng chói tai: “A... Anh rể... Em muốn đi ŧıểυ... A ... A... A...” Dưới sự tấn công dồn dập như vũ bão của anh rể, cuối cùng thì tôi cũng không thể nào nhẫn nhịn thêm được nữa. Một dòng nước trong suốt và ấm áp từ trong lỗ ŧıểυ của tôi phun mạnh ra ngoài. Tôi cố gắng kẹp thít chặt ŧıểυ huyệt lại, muốn ngăn cản nhưng thực sự không thể nào ngăn cản được. Dòng nước ŧıểυ quá mức hung hãn, ồ ạt chảy ra, lập tức khiến chiếc ghế sô pha cao cấp ướt một mảng lớn.
“A... A... Hu hu hu...” Tôi đi ŧıểυ rồi... Tôi thực sự đã đi ŧıểυ ngay trước mặt anh rể... Tôi đúng là một kẻ da^ʍ đãиɠ. ŧıểυ huyệt vô thức xoắn xuýt lại, kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh rể. Tôi xấu hổ không dám ngẩng đầu lên, chỉ dám vùi mặt vào trong ngực anh rể, xấu hổ bật khóc nức nở. Tôi không còn mặt mũi nhìn người khác nữa, tôi bị anh rể đυ. tới mức đi ŧıểυ ngay trước mặt hắn, thực sự quá mất mặt.
“Đi ŧıểυ xong có phải là thoải mái hơn rất nhiều rồi không?” dươиɠ ѵậŧ của anh rể vẫn còn đang cắm bên trong ŧıểυ huyệt của tôi. Hắn hình như không có ý định rút ra ngoài, vừa vươn tay xoa nắn bầu ngực của tôi vừa nói.
“Không, em muốn chết.” Thực sự quá mất mặt, tôi ghé sát vào trong ngực hắn, buồn chán nói.
“Muốn chết đúng không? Vậy thì anh sẽ để cho em chết.” Anh rể đột nhiên ôm lấy tôi, dươиɠ ѵậŧ chôn chặt trong ŧıểυ huyệt của tôi. Hắn ôm tôi đi đến bên cửa sổ, sau đó đột ngột kèm rèm cửa ra.
Nơi này là tầng mười mấy, từ đây có thể nhìn rõ cảnh sắc thế giới bên ngoài. Trời xanh mây trắng, bên dưới có rất nhiều tòa nhà san sát, đối diện cũng có một tòa nhà. Anh rể để tôi quay lưng lại phía hắn, áp sát người lên tấm kính to lớn.