Chính vì như vậy Trịnh Trí Minh cũng biết được món nợ máu mà cô chủ nói là gì, phải biết lúc cô chủ vừa tỉnh lại nghe được cô chủ tự mình kể với ông chuyện này trong lòng ông đã dâng lên một cỗ phẫn hận, chỉ muốn xé xác Hạ Chương ngay lập tức.
Suốt mấy đêm trời Trịnh Trí Minh không ngủ được, cô chủ đã phải trải qua những gì chứ, cho dù là như vậy cô vẫn vương tay ra cứu giúp ông, dù cho cô nói rằng mọi việc cô làm đều có mục đích ông không cần cảm kích. Nhưng mà ông biết bất kể là cô có lợi dụng ông hay không thì sự thật cô đã cứu cả gia đình ông cũng thật lòng bảo vệ bọn họ, bằng không cô sẽ không dặn dò ông xong chuyện của Hạ Chương thì thu tay lại, chuyện của hoàng thất cô sẽ tự mình xử lý.
Tin tức tung ra toàn cõi mạng lao vào chửi rủa Hạ Chương, nói ông ta chết là đáng.
- Mẹ nó đến đứa nhỏ 2 tuổi cũng không tha, ông ta có còn là người không.
- Bán em gái mình cho bọn buôn người, đáng lý ra phải đâm thêm cho ông ta máy nhát nữa.
- Tôi điên rồi, tôi muốn giết ông ta, chết như vậy quá nhẹ nhàng cho ông ta rồi.
- Hào môn cái mẹ gì một lũ ác quỷ đội lốt người.
- Ông ta làm nhiều chuyện ác như vậy mà giờ chết rồi mới bị lôi ra là sao, có phải khi còn sống có người cố tình che dấu cho ông ta không.
- Trốn thuế, buôn lậu, giết người, mấy thứ này là ai che giấu.
- Chuyện ông ta làm đệ nhị phu nhân có biết không hoàng thất có biết không.
- Còn chẳng phải ông ta ỷ vào mình có chỗ dựa mới không sợ trời không sợ đất như vậy sao.
- Tưởng chết là xong chuyện à, cơ quan chức năng đâu lôi hết những kẻ chống lưng cho ông ta ra ngoài, xử bắn hết đi.
- Đúng vậy, lôi hết đồng phạm ra, xử bắn đi.
Làn sóng phẫn nộ của cư dân mạng bùng lên như ngọn thủy truyền, dưới sự điều khiển trong bóng tối của Trịnh Trí Minh cùng với đám người K2 mũi tên dư luận càng ngày càng có xu hướng chĩa vào hoàng thất khiến cho cho Trần Dật không thể ngồi yên được. Trong vòng chưa đầy 3 tiếng ông ta để cho con trai mình ra mặt mở một cuộc họp báo với giới truyền thông, khẳng định hoàng thất không hề hay biết với những việc Hạ Chương đã làm, giống như muốn phủi sạch mọi quan hệ đồng thời cũng hứa sẽ hợp tác với đoàn thanh tra của chính phủ để chứng tỏ sự trong sạch của mình.
Cho dù là vậy thì làn sóng dư luận vẫn không thể nào lắng xuống nổi, lần này phải nói là Trần Dật đã đi một nước cờ vô cùng ngu xuẩn, chẳng khác nào tự bê đá đập chân mình.
Bên trong điện Thái Hoà Trần Nhật đang quỳ trên mặt đất, trên trán có một vách rách sâu máu chảy đầm đìa thế như anh ta lại không dám đưa tay lau đi, đây là do cha anh ta dùng tách trà ném trúng.
Trần Dật cả người cuồn cuộn sát khí, ông ta vẫn luôn biết đứa con trai này của ông ta luôn không đợi nỗi mà muốn ngồi lên vị trí này. Nếu không phải nó giật dây cho Hạ Quỳnh thì người phụ nữ ngu ngốc đó sẽ làm ra việc gây thù chuốc oán với một kẻ nguy hiểm như Ngụy Nguyên sao. Như vậy cũng thôi đi nó còn dám ra ta giết Hạ Chương vào lúc này.
- Giao lại toàn bộ Kim Vệ cho Trần Lực, trở về tự mình nghĩ cho kỹ, nếu còn có lần sau vậy thì cái ghế thế tử đừng ngồi nữa.
Giọng Trần Dật lạnh lẽo cả người Trần Nhật khẽ run, anh ta cúi dầu siết chặt tay đáp một tiếng “vâng” sau đó đứng dậy lảo đảo rời khỏi điện Thái Hoà. Vừa ra khỏi đó đáy mắt Trần Nhật thâm trầm bàn tay siết chặt những móng tay cấu vào da thịt nhắc nhở anh ta phải nhẫn nhịn còn chưa đến lúc, thế lực của anh ta quá mỏng. Sở dĩ anh ta xuống tay với Hạ Chương bởi vì Hạ Chương vậy mà lại có được đoạn video trong phòng khách sạn đêm tiệc hôm đó, ông ta dùng nó muốn tống tiền Trần Nhật.
Bởi vì Mạnh Diễm Mai đã bị Mạnh Phong bắt đi, Hạ Quỳnh không có tiền giao cho Hạ Chương, mà đêm đó sau khi xảy ra chuyện náo loạn ở bữa tiệc, ông ta giả vờ ngất đi được vệ sĩ của mình đưa về nhà. Kết quả vừa về đến nhà liền nhận được bưu phẩm mà trước đó Ngụy Nguyên theo lời cô bảo đám người K2 gửi đến, bên trong là một cánh tay máu thịt bê bết đã bắt đầu thối rửa, khiến ông ta cảm thấy vừa hoảng sợ vừa buồn nôn.
Hạ Chương cho rằng đây là do Lucas gửi đến để nhắc nhở ông ta, ông ta điên cuồng liên lạc cho Hạ Quỳnh nhưng không được. Đúng lúc này ông ta nhận được một cái usb không biết là do ai gửi, ông ta sợ hãi không thôi, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh bên trong thì ông ta cho rằng bản thân đã tìm được đường sống. Chính vì vậy mới lấy hết can đảm liều mình hẹn gặp Trần Nhật, dùng nó đe doạ tống tiền, nói nếu không đưa tiền ông ta sẽ tung lên mạng, như vậy thì vị trí người thừa kế của hoàng thất Trần Nhật cũng đừng mong giữ được.
Kẻ cùng đường thì chuyện gì cũng dám làm, người thân gì gì đó đều không quan trọng bằng mạng chính mình.
Trần Nhật không phải kẻ tốt lành, bên ngoài vẻ điển trai lịch lãm cao quý ưu nhã chính là một trái tim lạnh lẽo và khác máu, đối với anh ta mà nói quyền lực mới là tối thượng, người thân vốn chẳng là cái thứ gì cả, đã vậy Hạ Chương còn dám ủy hiếp anh ta, vậy thì càng không thể sống, chỉ có người chết mới giữ được bí mật. Trần Dật bên ngoài đồng ý nhưng lại phái người của mình tối đến lẻn vào nhà xuống tay với ông ta, lại ép Lê Ngọc Thanh nhận tội dựng hiện trường giả, nếu không sẽ lấy mạng con trai bà ta. Lê Ngọc Thanh sau chuyện đêm đó cũng biết bản thân đã xong rồi nhưng bà ta thật lòng yêu thương Hạ Tuấn vậy cho nên mới nhận hết mọi tội.
Chuyện sẽ không có gì nếu như những chứng cứ phạm tội của Hạ Chương không bị tung ra, sau đó bị người đứng sao ȶᏂασ túng dư luận chĩa mũi về phía hoàng thất. Vốn là một kế hoạch hoàn hảo cuối cùng lại tự bê đá đập chân mình Trần Nhật cũng vô cùng hận kẻ đã phá hỏng kế hoạch của anh ta, cũng hận người cha cao cao tại thượng của mình chỉ biết dùng anh ta làm lá chắn.
Nhìn bóng lưng Trần Nhật rời bước ra khỏi cửa cung đáy mắt Trần Dật loé lên một tia sát ý. Đứa con trai này cho dù là mặt nào đi nữa cũng vô cùng giống ông ta, chính bởi vì quá giống cho nên ông ta mới để nó trở thành người kế vị của mình, thế nhưng càng ngày giả tâm của nó càng lớn.