Bị ánh mắt như thế ghim chặt lên người, khiến cả người Trác Tùng như bị định chú, ngay cả chân cũng không nhất lên nỗi.
Hoàng Tư Vũ không để ý đến đám người kia nữa bắt đầu chạy bộ. Nơi này là nɠɵạı thành không khí vô cùng tốt hai hên đường hai hàng phượng vĩ xanh mát, chạy một lúc lâu Hoàng Tư Vũ ngồi bệt xuống thảm cỏ ven đường nhìn những tia nắng mặt trời đang dần ló dạng.
Vì sao cô dù có trở thành ác quỷ cũng muốn kéo nhà họ Hạ xuống hỏa ngục ư. Bởi vì cái người đàn bà mà cô không hề quen biết kia, đã viết cho cô một cuộc đời nực cười thế này.
25 năm trước mẹ cô vốn là cô ba nhà họ Hạ nổi tiếng nhất thủ đô, thông minh xinh đẹp lại là kỳ tài trong giới y học cổ truyền, vô số các thiếu gia nhà giàu đất Hà Thành đến cửa cầu thân cũng không lọt được vào mắt xanh của bà. Năm 20 tuổi bà vào nam học tập, kết quả lại rơi vào lưới tình với một chàng sinh viên nghèo. Hai người không kiềm được mà vượt qua giới hạn, người đàn ông đó bảo bà đợi ông ta, ông ta sẽ về nhà bảo ba mẹ đến hỏi cưới bà. Thế là bà ngây ngô tin tưởng, đợi rồi lại đợi, đợi đến khi sinh cô ra vẫn không thấy người đàn ông kia trở lại. Hết cách bà chỉ đành ôm đứa con vừa mới chào đời của mình trở về nhà họ Hạ.
Một ŧıểυ thư danh giá chưa chồng đã chữa, còn sinh ra một đứa con hoang mang về nhà, không cần nói cũng đủ biết những tháng ngày tiếp theo của bà ở nhà họ Hạ như thế nào. Từ cô ba lá ngọc cành vàng trở thành một người không có chút địa vị nào trong nhà, đến cả người giúp việc cũng có thể dẫm lên đầu lên cổ bà.
Từ nhỏ trí nhớ của cô đã vượt trội hơn người thường, chính vì như vậy mà cô vẫn không thể nào quên được. Năm cô 2 tuổi, cô và mẹ mình bị nhà họ Hạ bán sang Trung Quốc cho bọn buôn người. Mẹ vì bảo vệ cô bị bọn chúng mổ mất một quả thận, 1 lá gan, một năm bị rút máu để bán hơn 10 lần. Như vậy còn có thể ra dạng người sao, bà chỉ còn lại một bộ xương di động. Bọn chúng tống mẹ con cô vào khu tam giác vàng, bắt hai mẹ con cô hằng ngày phải đi ăn xin mang tiền về cho chúng.
Để sống sót, để mẹ có thể có miếng ăn, cô đã vật lộn trong vũng bùn lầy đó. Năm cô 4 tuổi cuối cùng mẹ cũng không trụ nổi mà rời khỏi thế gian, cũng tốt như vậy không còn phải thống khổ nữa.
Cô hoả táng mẹ mình trên một cánh đồng, lấy một chút tro cốt của bà mang theo, còn lại đều để chúng cuốn theo chiều gió, biết đâu bà có thể trở về cố hương nơi bà luôn mong mỏi.
Cũng từ đó trở đi cô bắt đầu điên cuồng luyện tập, cô biết ở nơi này muốn sống sót phải trở nên mạnh mẽ, phải khiến kẻ khác khiếp sợ. Cô không có vũ khí, không có súng nhưng cô lại có ngân châm. Mỗi ngày đi xin cô đều sẽ lén đến khu vườn chuối luyện phóng ngân châm vào thân cây chuối, cô điên cuồn tập luyện đến mức chỉ cần nhắm mắt lại cũng có thể phóng kim đi.
Năm tuổi lần đầu tiên cô giết người, khi đó một tên trong đám buôn người hắn có tâm lý vặn vẹo biến thái thích những đứa trẻ dưới 10 tuổi, bất kể là nam hay nữ điều không thoát khỏi móng vống bẩn thiểu ghê tởm của hắn. Đêm đó khi hắn mò đến chỗ cô, cô một kim phóng thẳng vào yết hầu hắn, làm cho hắn chết không kịp ngáp rồi bỏ chạy trong đêm. Lúc đó cô không hề sợ hãi, chỉ cảm thấy cuối cùng mình có thể thoát khỏi nơi địa ngục này. Thế nhưng rất nhanh liền bị đám người đó phát hiện rồi đuổi giết, một đứa bé 5 tuổi thì có bao nhiêu sức lực chứ, sao chạy thoát khỏi đám đàn ông tay châm vạn vỡ được. Lúc cô tưởng bản thân sẽ phơi xác ở trong tay đám người đó thì sư phị xuất hiện, giống như một vị thần đi ra từ trong bóng tối cứu vớt lấy cô, tàn sát tất cả những kẻ đó, không một tên nào có thể thoát khỏi bàn tay ông.
Sư phụ đưa cô rời khỏi đó, ông nói với cô ông là bạn của mẹ cô đã tìm hai người rất lâu, ông xin lỗi vì đã đến muộn. Cô không trách sư phụ, cô còn biết ơn vì ông ấy đã tìm được cô. Thế nhưng sư phụ có rất nhiều kẻ thù, vì để trốn chạy bọn họ lang bạc khắp nơi. Trên đường đi đến tỉnh Vân Nam Trung Quốc nơi giáp danh biên giới với Việt Nam bọn họ cứu được Ninh Hân đang bị cả làng chôn sống. Sư phụ dẫn theo hai người bọn họ sống cảnh màng trời chiếu đất, lấy rừng làm nhà tránh xa thành thị. Năm cô 8 tuổi sư phụ dẫn về một cậu thiếu niên trên người đầy thương tích do bị sói cắn, đó là lần đầu tiên cô gặp Ngụy Nguyên khi đó anh đã 15 tuổi.
Kể từ đó bốn người họ sống nương tựa nhau, sư phụ dạy bọn họ rất nhiều thứ, võ học, bắn súng, y thuật, cũng có những thứ ông chỉ dạy cho cô mà không dạy cho hai người kia. Năm cô mười ba tuổi bọn họ bị tách ra, sư phụ nói ông có việc quan trọng phải làm không thể mang họ theo. Ninh Hân được giao cho một gia đình khá giả nào đó nhận nuôi còn cô và Ngụy Nguyên được đưa tới Liên Minh Tử Thần, từ đây cô và Ngụy Nguyên cũng thay tên đổi họ thành Ella và M10. Tại nơi này bọn họ bắt đầu chịu những ngày tháng huấn luyện ma quỷ còn hơn cả khi ở cùng sư phụ, muốn sống xót phải tắm máu kẻ khác giẫm lên xương cốt người mà sống.