“Anh yên tâm đi, em chỉ cần giả bộ một chút, chạm nhẹ một cái là được.”
Tô San sợ hắn không yên tâm lại giải thích một câu.
Nghe vậy, người bên kia không nhịn được hỏi ngược lại:
“Em hôn anh ta?”
Tô San sửng sốt, dừng một chút, giọng nói không hiểu sao càng nhỏ hơn:
“Chỉ giả bộ một chút thôi.”
Ở đời trước của cô, chỉ cần nhìn người đàn ông khác thôi đã bị mọi người chỉ trích rồi. Nhưng trong giới giải trí mà nói, đừng nói là hôn má, đóng cảnh giường chiếu bị sờ ngực còn có nữa là. Nếu là những cảnh diễn thân mật với mức độ quá lớn thì chắc chắn Tô San đã không nhận đóng bộ phim này, dù cô rất mong mình có thể đóng phim thật tốt nhưng cô cũng có giới hạn của mình. Có điều đây chỉ là hôn má một chút mà thôi, cũng không phải quá mức khó tiếp nhận, dù sao cũng chẳng còn bộ phim nào mà có mức độ thân mật còn thấp hơn cả hôn má.
“Khi nào em sẽ quay cảnh đó?”
Mãi lúc sau đột nhiên bên kia lên tiếng.
Nghe vậy, Tô San suy nghĩ một lát, rồi nói:
“Em cũng không rõ lịch quay lắm, đại khái là đầu tháng sau thì phải.”
Việc quay phim thường là do đoàn làm phim tùy vào từng tình huống rồi mới ấn định lịch quay, mà không theo trình tự diễn biến của kịch bản, nên Tô San cũng không rõ lắm.
Người ở đầu dây bên kia nghe vậy thì yên lặng, mãi một lúc lâu sau, mới lên tiếng:
“Anh biết rồi.”
Không hiểu sao cảm thấy hơi chột dạ, Tô San nói là mình cần phải đi tắm sau đó liền cúp máy.
Ngoài trời vẫn đang mưa, Tô San kéo mở rèm cửa sổ ra sau đó cầm quần áo đi vào phòng tắm. Ngày mai cô còn phải dậy sớm, mặc dù cô không có nhiều cảnh quay lắm, nhưng cô cũng nên đi xem những người khác diễn thế nào. Không nói tới nhân phẩm của Đinh Nghiên, diễn xuất của cô ấy thực sự không thể chê, danh hiệu Ảnh hậu của cô ấy so với Dương Chỉ thì vững chắc hơn nhiều.
Ngày hôm sau bắt đầu quay phim lúc 9 giờ sáng, 7 giờ Tô san đã tới phim trường để sửa soạn trang điểm. Thời tiết hiện giờ cũng không lạnh lắm nên mặc sườn xám cũng không tới nỗi nào. Mấy nhân viên trong đoàn vẫn đang ở ngoài để dựng cảnh, còn có một vài người diễn viên quần chúng đi đi lại lại. Bọn họ chỉ đóng người qua đường, cứ đi tới đi lui là được. Đóng vai người bán hàng rong cần lộ mặt trên màn ảnh thì thù lao là 100 đồng một ngày, nếu không lộ mặt thì khoảng 60 đồng đến 80 đồng, cũng không được bao cơm. Mặc dù vậy vẫn không ngăn cảm được giấc mơ muốn thành danh của bọn họ.
Tô San vào tới phòng trang điểm thì thấy Tiết Chỉ Ngưng đang ăn mì chua cay. Mới sáng sớm đã ăn mì chua cay thế này, cô ấy đúng là một người hiếm có trong giới nữ nghệ sỹ. Có điều giờ cả căn phòng đều có mùi măng.
Thấy Tô San nhìn chằm chằm mình, Tiết Chỉ Ngưng lập tức dừng đũa giải thích:
“Tôi nói cho cô nhé, cô phải biết tận hưởng những niềm vui trước mắt, mập lên thì sao, con người ta nỗ lực kiếm tiền thật nhiều còn không phải vì để được ăn ngon sao? Hiện giờ thấy ai cũng giảm cân chết đi sống lại, cả một cái bánh bao nhân thịt cũng không dám ăn. Cuộc đời như vậy thì còn ý nghĩa gì nữa.”
Tô San: “…….”
Tiểu Chu đứng đằng sau đang uống sữa đậu nành, nghe vậy lại nhìn xuống phần eo đầy mỡ thừa của mình. Cô cảm thấy vì sắc đẹp của bản thân, tốt hơn là cô nên làm chuyện không có ý nghĩa của cuộc đời đi thôi.
“Giống cô thế này thật là tốt. Thực ra tôi cũng không cố gắng ăn kiêng gì đó, chỉ ăn ít đi một chút mà thôi. Nhưng nếu có đồ ăn ngon thì chắc chắn vẫn sẽ ăn.”
Tô San cười cười, sau đó qua ngồi xuống bên ghế sô pha uống sữa đậu nành.
Thực ra Tô San cũng không quan trọng chuyện ăn uống lắm, nếu muốn ăn thì có thể ăn một chút để không phải thèm, nhưng giống như kiểu Tiết Chỉ Ngưng thì đúng là hiếm có. Không còn cách nào khác, do áp lực của nghề nghiệp đặc thù, nếu quá béo thì sẽ đánh mất rất nhiều cơ hội, cũng không thể trách được những nữ nghệ sỹ khác suốt ngày chỉ ăn củ cải hay khoai lang.
“Đúng là cô vẫn còn quá trẻ.”
Tiết Chỉ Hân xì xụp hút một miếng mì, vừa nhai vừa nói:
“Nhìn cô mà xem, trẻ tuổi, xinh đẹp, vóc dáng tốt, còn có một người bạn trai tốt như vậy. Cuộc đời giống như cô chính là hạnh phúc nhất rồi.”
Không ngờ cô ấy cũng biết chuyện của mình và Tạ Duyên, Tô San cảm thấy hơi ngượng ngùng, đành cúi đầu đọc kịch bản không nói gì nữa.
Mà Tiết Chỉ Ngưng là kiểu người càng nói càng hăng, miệng đầy dầu mỡ nhìn cô nói với vẻ rất hóng chuyện:
“Haizzz, trước giờ tôi có nghe nói Tạ Duyên hoàn toàn không chơi bời lung tung, cho dù là nữ diễn viên tới gõ cửa tìm gặp lúc nửa đêm cũng nhất định không mở cửa. Sao cô có thể tóm được anh ta vậy? Không lẽ cô theo đuổi anh ta sao?”
Trong giới này cũng có quá nhiều người không thể nói trên ra vì muốn đi lên mà quấn lấy những nghệ sỹ nổi tiếng khác. Tiết Chỉ Ngưng cảm thấy Tô San thoạt nhìn không phải là người nịnh nọt như vậy. Việc đánh giá một người là người như thế nào có thể quan sát từ những chi tiết rất nhỏ nhặt. Nhưng nếu nói thế thì hơi kỳ lạ, Tạ Duyên từ trước tới giờ gặp rất nhiều cô gái vô cùng xinh đẹp sao lại đột nhiên khăng khăng một mực với một cô bé thế này?
Nếu là người khác hỏi thì chắc chắn Tô San sẽ làm ngơ như không nghe thấy gì, nhưng Tiết Chỉ Ngưng thì cô biết do cô ấy là người thẳng tính nên mới hỏi, thực ra chuyện này cũng không phải là không thể nói ra.
Suy nghĩ một lúc, cô ho nhẹ một tiếng nói:
“Là anh ấy chủ động.”
Giờ ngẫm lại mới thấy, Tạ Duyên đúng là vì theo đuổi cô mà phải hao tổn tâm tư, không ngờ là hắn còn chạy tới đóng phim thần tượng với cô.
“Hả? Anh ta theo đuổi cô như thế nào?”
Tiết Chỉ Ngưng giờ đã hóng chuyện tới mức mì cũng không thèm ăn nữa, đây là tin tức độc nhất vô nhị nha, là một câu hỏi lớn trong giới giải trí chưa có đáp án.
“Tôi….thực ra cũng chỉ bình thường thôi, không có gì đặc biệt, cô đừng suy nghĩ nhiều.”
Tô San xấu hổ cười cười. Không suy nghĩ thì không biết, nghĩ rồi cô mới nhận ra rằng hình như Tạ Duyên đã ám chỉ với cô từ rất sớm, chẳng qua là lúc đó cô hoàn toàn không nghĩ tới phương diện đó mà thôi.
“A. chị Tô, chị mau xem nè!”
Tiểu Chu bỗng nhiên lại gần đưa điện thoại ra.
Tô San đặt tập kịch bản xuống, nhận lấy điện thoại, lập tức nhìn thấy nội dung trên đó thì không khỏi nhíu mày lại.
#Chuyên mục Dì Ngu Bái hỏi đáp:
Dì ơi dì, tôi muốn hỏi là Tô San, với địa vị của cô ta như vậy làm sao mà đủ trình để đóng phim của đạo diễn Lê? Vì sao cô ta có thể có được cơ hội tốt như vậy? Lúc trước nghe nói là cô ta đoạt vai của Đường Toàn, có đúng vậy không?
Đáp: Chị của Tô San là Phó chủ tịch của Orange Video, cho nên vừa debut đã được làm nữ chính. Nhưng chị của cô ta cũng không thể mang lại được nhiều cơ hội tốt cho cô ta. Dã tâm của cô ta rất lớn, lúc trước lợi dụng Giang Dần, sau đó còn theo đuổi Tạ Duyên. Cô ta có thể tham gia bộ phim của đạo diễn Lê là vì giữa cô ta và nhà sản xuất phim có một mối quan hệ không thể cho người khác biết, cô đã hiểu chưa? Vốn dĩ vai diễn này đã được định cho Đường Toàn, nhưng bởi vì nguyên nhân từ phía trên mà thay đổi, đạo diễn Lê cũng không hài lòng với cô ta lắm nhưng cũng không còn cách nào khác.
Đây là một trang fanpage tin tức có số người theo dõi khoảng năm trăm vạn người. Trang này thường xuyên đăng một vài tin nóng, có chuyện thật, có chuyện giả, Chuyện thật thì tốt, đăng chuyện giả lên thì mọi người cũng không biết đấy là đâu. Trang báo này cũng có chút tiếng tăm trong giới tin tức online. Đột nhiên lại đăng một topic như vậy. Những trang tin tức khác cũng bắt đầu chia sẻ lại bài này trên trang của mình. Chuyện này đã phát sinh từ đêm hôm qua, lúc đó vẫn chưa ồn ào lên, nhưng sau một đêm, giờ cô vẫn đang ở trên bảng xếp hạng hot search, cư dân mạng lại bắt đầu mắng chửi cô.
Cư dân mạng A: “Kiểu con gái chuyên bồi ngủ thế này, tôi nghi ngờ rằng Giải nữ diễn viên xuất sắc nhất của cô ta cũng là do bồi ngủ mới có được. *nôn mửa*”
Cư dân mạng B: “Đau lòng thay cho Đường Toàn, kiểu nữ diễn viên không có năng lực diễn xuất chỉ biết bồi ngủ là khối u ác tính của giới giải trí. *nôn mửa*”
Cư dân mạng C: “Tin tưởng Tô Tô, kiểu tin tức của báo lá cải thế này mà cũng tin? Những ai nói năng lực diễn xuất của Tô Tô nhà tui không tốt thì tốt nhất nên đi khám mắt đi *mỉm cười*”
Cư dân mạng D: “Quá ghê tởm, trước đây tôi còn cảm thấy cô ta cũng khá xinh đẹp, không ngờ lại ăn chơi sa đọa như vậy *nôn mửa*”
Cư dân mạng E: “Hiện giờ nói chuyện bịa đặt không tốn tiền sao? Trên lễ trao giải chính miệng Đường Toàn còn nói rất thưởng thức Tô Tô. Nếu là Tô Tô đoạt vai của cô ấy, làm gì có ai còn nói như vậy, đồ báo lá cải, ai bịa đặt thì chết cả nhà!”
Cư dân mạng F: “Sợ quá, xin Tô tiểu thư sau này cách xa Tạ Duyên nhà tui một chút, có lẽ hiện giờ anh ấy còn chưa thấy rõ được bộ mặt thật của cô *mỉm cười*”
Cư dân mạng G: “Tôi cảm thấy quan hệ của Tạ Duyên và Tô San khá tốt a, lúc trước còn nói giỡn với nhau nữa mà? Hơn nữa, nếu quan hệ của hai người không tốt, Tạ Duyên sao có thể đóng phim cùng với cô ấy?”
Cư dân mạng H: “Cái này không phải là chiêu trò lăng xê đấy chứ? Dù sao sắp tới đây, bộ phim của Tô tiểu thư sắp lên sóng mmmmm…”
Cư dân mạng I: “Người phía trên bị ngu ngốc hả? Nếu nhà anh muốn lăng xê sẽ lăng xê như thế này sao?”
Tô San cũng không biết đây là thủ đoạn của ai muốn bôi nhọ cô. Nhưng vừa nhìn là biết là họ cũng mất không ít tiền, có thể thuê nhiều thủy quân như vậy, hơn nữa còn là đăng tin trên một trang báo cũng khá có tên tuổi. Bình thường tụi cô đăng tin để tuyên truyền cho phim cũng chỉ có thể ở mức độ này, mà tiền chi ra cũng không phải ít, ít nhất là từ hai trăm vạn đổ lên. Người đứng sau lưng của màn này thật là chịu đầu tư.
“Chị Tô, chị nghĩ là có nên gọi điện cho chị Lưu không?”
Tiểu Chu lo lắng sốt ruột hỏi.
Kiểu tin tức thế này mà làm sáng tỏ quá muộn thì rất dễ dàng mất điểm trong lòng khán giả, cho dù sau này có làm sáng tỏ thì vẫn lưu cho người ta một ấn tượng không tốt lắm.
Tô San đưa điện thoại lại cho Tiểu Chu, nhưng chưa kịp gọi cho chị Lưu thì chị của cô, Tô Nguyễn lại gọi tới.
Nhìn thoáng qua Tiết Chỉ Ngưng, Tô San quyết định ra hành lang bên ngoài để nghe điện thoại. Mọi người trên phim trường còn đang rất bận rộn, cũng ít khi có thời gian quan tâm mấy tin tức trên mạng. Điện thoại vừa thông, giọng nói nghiêm túc của Tô Nguyễn từ đầu dây bên kia truyền tới:
“San San, chuyện này rốt cục là sao?”
Nếu như chỉ là vụ ồn ào nho nhỏ thì không nói làm gì, nhưng giờ đã liên quan đến danh dự, chuyện này chị của cô còn coi trọng hơn cả cô nữa. Đặc biệt nếu ba mẹ cô mà nhìn thấy mấy bài báo này thì hậu quả như thế nào Tô San cũng không dám tưởng tượng tới.
Ngưng một lúc, sau đó Tô San mới nhẹ giọng nói vào điện thoại:
“Đây là chuyện ngoài ý muốn, em sẽ nhanh chóng giải quyết thật tốt.”
“Chị biết giới giải trí rất hỗn loạn, nhưng em cũng biết là ba mẹ trước giờ vẫn phản đối chuyện em bước chân vào giới giải trí. Nếu mấy thứ này mà để ba mẹ nhìn thấy thì chắc chắn sẽ vô cùng tức giận. Chuyện này vừa nhìn là biết có người cố ý muốn hại em, em cho rằng có thể dễ dàng giải quyết sao?”
Tô Nguyễn nghiêm túc phân tích.
Nghe vậy, Tô San cũng cảm thấy khá đau đầu. Cô cũng có thể chờ để bên phía công ty Ánh Sao giải quyết, nhưng ba mẹ thì sẽ không cho cô có thời gian chờ đợi.
“Không phải là chị muốn tạo áp lực cho em. Chị biết là em muốn độc lập, nhưng lúc này chị không thể không nhúng tay vào được. Chị sẽ liên hệ với Lưu Mẫn, thừa lúc sự việc còn chưa quá náo động trước hết cứ xóa hot search trên bảng xếp hạng đã. Còn trang báo đã đăng tin kia, nếu bọn họ không chịu xóa bài đăng thì chị sẽ để phòng pháp chế của công ty khởi kiện bọn họ luôn. Nhưng chắc chắn người đứng sau thao túng muốn hãm hại em sẽ không dễ dàng dừng tay như vậy đâu. Tốt nhất là em phải giải quyết chuyện này từ phần gốc, ví dụ như nói phía đoàn làm phim đứng ra làm sáng tỏ, hoặc là Đường Toàn đứng ra giải thích giúp em, em có hiểu không?”
Nghe giọng nói của chị cô truyền tới, Tô San cũng biết sự việc hiện giờ vô cùng nghiêm trọng. Nhưng bây giờ đoàn làm phim mà ra mặt làm sáng tỏ chưa chắc cư dân mạng đã tin tưởng, biết đâu bọn họ sẽ lại tiếp tục suy đoán là cô mua chuộc đoàn làm phim để nói dối.
“Em sẽ suy nghĩ kỹ. Chị, cảm ơn chị nha.”
Tô San nhẹ giọng nói.
Nghe vậy, giọng điệu của Tô Nguyễn cũng hòa hoãn hơn:
“Chị biết em giờ đã trưởng thành, nhưng em cũng phải biết chăm sóc bản thân mình cho tốt, đừng để ba mẹ lo lắng. Còn chuyện này nữa, việc của em với Tạ Duyên cũng không thể cứ giấu diếm ba mẹ như vậy, em tính khi nào mới nói?”