Cô thực sự muốn hét lên cho cả trường nghe thấy. Cứu với! huhu. Cái đầu anh ta sinh ra chỉ để ăn suốt ngày thôi à.
" Tên biến thái nhà anh, đây là trường học, không phải Lầu Ngưng Bích "
Anh không nói gì, một lực đặt cô nằm sấp xuống bàn. Cô hốt hoảng, má ửng đỏ. Chiếc váy đồng phục ngắn tũn bị anh kéo hết lên lộ ra cặp mông trắng nõn.
" Anh...anh muốn gì? "
" Muốn em được không? "
Cô đến chết với tên này mà. Lời dơ bẩn thế nào anh ta cũng có thể phun ra được. Cô tự hỏi cái máu dê già của anh là bẩm sinh sao?
" Ưmm...ann... "
Cô cắn chặt môi, cả người run lên bần bật. Hai tay quyện thành đấm. Anh cắn mạnh vào một bên mông của cô làm nó in rõ vết răng. Tay láo toét lượn lờ trên thân thể cô rồi dừng lại ở núm hoa bé nhỏ. Vận động nhào nặn liên hồi. Cô bất giác quát lên vì đau đớn
" Anh...là cẩu hả? "
" Tôi đang cố kìm nén cơn thèm khát em. Ngoan ngoãn im miêng đi không đừng trách tôi tại sao ăn em ngay tại đây "