Tần Thú bóp chặt đôi gò bồng đang đung đưa của Bạch Vũ Ngưng, thấp giọng cười, nhũ hoa nhạy cảm của Bạch Vũ Ngưng bị véo, cô lại kêu lên một tiếng ngọt ngào: "Không phải, a... đừng véo nơi đó, phía dưới cũng đừng đẩy nữa, anh Thác đang ở bên ngoài đợi tôi, tôi không thể làm thế này, a... a... a... phía dưới đó nóng quá, không được rồi.
Ở phòng khách bên ngoài cửa, bạn trai Hạ Lan Tháp của Bạch Vũ Ngưng vẫn đang đợi cô nấu cơm rồi mang ra.
Lan Tháp mơ hồ nghe thấy tiếng động lạ trong phòng bếp, khuôn mặt nghiêm nghị cau lại, lập tức đứng dậy đi về phía phòng bếp.
Bị cô siết chặt như vậy, lửa dục của Tần Thú càng ngày càng lớn hơn, anh ta không khỏi điên cuồng chuyển động eo chó đực của mình, gia tăng tốc độ đâm vào, thật là sướиɠ, chưa đâm vào mà nước đã nhiều như vậy, đợi lát nữa thúc vào trong thì còn thoải mái hơn.
Dâm thủy bắn tung tóe bốn phía, dính lên thanh côn to lớn khiến cho Tần Thú sung sướиɠ như được lên mây, tiếng nước tuông trào cùng tiếng kêu da^ʍ đãиɠ của Bạch Vũ Ngưng vang vọng khắp phòng bếp.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân dừng ở cửa phòng bếp.
"Ô... a... mau dừng lại, a... bên trong nóng quá tôi không thể nào chịu nổi nữa."
Bạch Vũ Ngưng đang điên cuồng lắc qua lắc lại bờ mông non nớt ở đũng quần của Tần Thú để lấy cảm giác sảng khoái, đột nhiên tiếng cạch cạch mở cửa vang lên.