"Cục cưng! Tiếp tục cọ quậy đi! Thằng em to lớn của anh bị em cọ xát đến mức càng ngày càng cứng lên rồi! Chờ lát nữa nó sẽ làm cho em chảy nước ồ ạt!"
Hôm nay đến nhà Bạch Vũ Ngưng ăn tối, anh ta đã tính toán hết mọi chuyện, anh không muốn phải chờ thêm nữa, hôm nay nhất định phải cùng bạn gái xinh đẹp của anh em tốt làm một trận ra trò, cho nên thậm chí anh ta còn không thèm mặc qυầи ɭóŧ.
Ngày hôm qua cô chơi đùa hoa huyệt, nó vừa nóng vừa khít, thầm khao khát có thứ gì đó đút vào.
Không! Dừng lại.
Bạn trai cô đang ở bên ngoài, cô đang nghĩ gì vậy chứ.
Bạch Vũ Ngưng vùng vẫy trở lại: "Đừng cởi quần ra! Để anh Thác nhìn thấy thì biết phải làm sao! A... a... ưm... mau tránh ra!"
Bạch Vũ Ngưng ríu rít phản kháng, nhưng ŧıểυ huyệt giữa hai chân cô lại tiết ra nhiều nước hơn và làm ướt qυầи ɭóŧ của cô.
Trên miệng Bạch Vũ Ngưng nói không muốn, nhưng bên dưới lại như dòng lũ, "He he, tôi lại thích nghe tiếng em rêи ɾỉ, dù sao thì phòng bếp của nhà em cũng có lớp cách âm tốt, người bên ngoài không nghe thấy.
"Ưm, đừng, đừng xoa chỗ đó của tôi, nó rất nóng và ngứa, tôi không chịu nổi."
Hai chân Bạch Ngọc Ngưng lập tức mềm nhũn ra, mềm đến mức không đứng vững được, cánh tay mảnh khảnh cố gắng giữ lấy bàn nấu ăn không cho mình ngã xuống, Tần Thú xâm chiếm miệng cô, cô nhịn không được thở hổn hển theo sự xâm nhập của Tần Thú, "Đừng chọc vào nữa! Tần Thú, thả tôi ra! Tôi là bạn gái của anh Thác!"