"Hức... sâu quá... mạnh quá a... a... a... không được rồi... nhẹ một chút... không chịu nổi nữa a... a... chậm lại một chút... cầu xin anh! âʍ ɦộ sắp bị thúc nát rồi!"
Bạch Vũ Ngưng bị tra tấn đến mức chảy cả nước mắt, cô la hét van xin, nhưng Tần Thú lại không thương tiếc, hơn nữa còn điên cuồng lắc lư thắt lưng, thậm chí còn thô bạo giống như mãnh thú đóng cọc, bìu vỗ bộp bộp bộp vào cúc hoa một cách nặng nề, vỗ đến mức động thịt đỏ ửng sưng tấy, nước nhờn bắn tung tóe, chảy dọc theo chân xuống nền bếp.
"Anh Tần Thú... chậm lại một chút... sâu quá... không chịu nổi nữa, ưm... a... a..."
Hai chân của Bạch Vũ Ngưng đang dang rộng run lên vì động tác mạnh bạo của anh, hai tay quấn lấy vòng eo cứng cáp, bầu ngực to trắng nõn lộ ra dưới lớp áo sơ mi không cài cúc lắc lư theo cơ thể anh, nhũ hoa đỏ mọng sưng tấy không ngừng khiêu khích trước mặt Tần Thú, không nhịn được anh lập tức cúi đầu xuống ngậm lấy đầu nhũ hoa non nớt mà mυ"ŧ mạnh phát ra tiếng chẹp chẹp đầy dâm dục.