Cô không thể không kẹp chặt hai chân của mình lại, nhưng âʍ ɦộ của cô lại càng trống rỗng, cô phải xoa chân, cơn ngứa ngáy không hề thuyên giảm mà càng ngày càng nặng hơn, phải làm sao đây... Cô không thể phản bội bạn trai của mình!
Nếu Hạ Lan Thác biết được âʍ ɦộ của cô rất đói, nhất định sẽ coi cô như một con quái vật, dù có chết cô cũng không muốn bị Hạ Lan Thác thấy một mặt không đứng này của mình...
Phải làm sao đây, bây giờ cô ngứa ngáy quá!
Cô không thể chịu đựng thêm một giây nào nữa!
Lúc này Bạch Vũ Ngưng mới chú ý tới những quả dưa chuột được đặt ở sọt rau bên cạnh, quả dưa chuột dài và dày còn dính đầy gai nhỏ sần sùi lập tức khiến cô cảm thấy kích động, giống như nhìn thấy được cọng rơm cứu mạng, cô nuốt vào một ngụm nước miếng, cố gắng nói với Tần Thú bằng một giọng bình thường, "Tần Thú, anh đi ra ngoài đi!"
"Tại sao em lại bảo tôi đi ra ngoài?"
“Anh đã làm phiền việc nấu nướng của tôi!” Bạch Vũ Ngưng cố hết sức dùng một giọng điệu nghiêm khắc.