Ánh trăng đêm nay rất sáng, chiếu lên mặt biển rộng lớn, khiến mặt biển giống như được khảm nạn vô số những viên kim cương, tỏa ra ánh sáng rạng rỡ. Màn đêm dần dần buông xuống, những người đang chơi đùa trên bờ biển cũng dần dần tản đi. Bờ biển rộng lớn như vậy, thoáng một cái đã trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại những tiếng sóng biển rì rào.
Trong đêm tối vắng vẻ, đột nhiên có một người phụ nữ tóc tai bù xù, quần áo trên người rách rưới, chỉ còn lại áo ngực và qυầи ɭóŧ, sắc mặt tái nhợt, hốt hoảng chạy trên bờ cát.
“Uyển Uyển, con điếm thối, con tiện phụ da^ʍ đãиɠ, cô không trốn thoát được đâu, đứng lại đó cho tôi!”
Một bóng người cao lớn nhanh chóng đuổi tới, túm lấy cổ tay người phụ nữ, dùng sức kéo thật mạnh. Người phụ nữ lập tức ngã nhào vào lòng hắn, một đôi mắt thâm thúy sâu không lường được nhìn chằm chằm vào cô, cay nghiệt mà hung ác. Hắn vươn tay bóp chặt cằm cô, lòng bàn tay mạnh mẽ hữu lực, dùng sức nâng lên.
“Con điếm này, cô còn muốn chạy đi đâu nữa, hả?” Người đàn ông đột nhiên cúi đầu, hung hăng chặn miệng cô lại, hơi thở mang theo mùi rượu của hắn lập tức tràn đầy trong khoang miệng cô.
“Ưm... Không muốn... Anh thả tôi ra... Tôi đã có vị hôn phu rồi... Anh không được làm như thế với tôi... Anh ấy là anh em tốt của anh đấy... A...” Lâm Uyển Uyển hoảng sợ hét lên, nhưng lại bị hắn cắn lên môi. Cô đau đớn kêu lên một tiếng, há miệng ra.
Người đàn ông nhanh chóng chớp lấy cơ hội, đầu lưỡi giống như con rắn nhanh chóng chui vào trong khoang miệng cô, quấn lấy đầu lưỡi của cô, dùng sức mυ"ŧ mát.
“Ưm...” Lâm Uyển Uyển kinh hãi trợn tròn mắt, không dám tin nhìn người đàn ông trước mặt.
Trời ạ, không phải lúc đầu đã nói là bọn họ chỉ đơn giản là môi chạm môi thôi sao? Sao hắn lại vươn cả đầu lưỡi vào trong miệng cô thế này? Cô kinh ngạc vươn tay lên đấm vào ngực hắn.
Sự phản kháng của cô hiển nhiên đã chọc giận người đàn ông, hắn đột nhiên thò tay nắm chặt lấy cổ tay cô, bắt chéo ra sau lưng, khiến thân thể cô ưỡn về phía trước. Bầu ngực tròn trịa ngập phồng lập tức thẳng đứng lên, phảng phất giống như phá tan áo ngực, từ bên trong nhảy ra ngoài. Người đàn ông cúi người xuống, điên cuồng hôn môi cô, một tay hắn khóa chặt hai tay cô, một tay dùng sức giật áo lót của cô xuống. Bàn tay ấm áp của người đàn ông đặt lên ngực cô, dùng sức nắn bóp, đầu vυ" mềm mại lập tức thẳng đứng lên, giống như đóa hồng mai trong tuyết, ngạo nghễ đứng thẳng.
“Ưm... Không...” Chuyện gì đang xảy ra thế này? Kịch bản rõ ràng không phải như thế. Lâm Uyển Uyển bị hành động xé áo ngực thô bạo của hắn làm cho sợ hãi, có rất nhiều máy quay đang chĩa về phía bọn họ, đa͙σ diễn và những người khác vẫn còn đang quay phim. Cô kích động vùng vẫy, muốn đẩy người đàn ông đang áp sát người mình ra.
Người đàn ông có vẻ hơi tức giận, hắn đột nhiên vươn tay ôm lấy eo cô, dùng sức ép cô vào lòng mình, miệng liên tục hôn cô, khiến cô không thể nào nói ra được lời nào.
Hắn muốn làm gì? Nhìn thấy hắn ôm cô đi về phía mặt biển, Lâm Uyển Uyển càng sợ hãi hơn. Cô liều mạng giãy dụa, nhưng sức lực của cô kém xa người đàn ông kia.
Người đàn ông ôm cô bước vào làn nước biển lạnh lẽo, hắn khiến thân thể cô thấm đẫm nước biển, chỉ để lộ ra phần cổ. Đầu lưỡi của hắn như con rắn len lỏi trong miệng cô, những ngón tay thon dài hữu lực của hắn chậm rãi di chuyển lên xuống trên người cô, sau đó đột nhiên tiến vào trong qυầи ɭóŧ của cô.
Ngón tay xương khớp rõ ràng của hắn sờ đến mép ŧıểυ huyệt của cô, cảm nhận được dâm dịch chảy ra từ nơi đó, hắn khẽ cắn nhẹ vành tai cô, cười dâm tà: “Lẳng lơ, cô ướt rồi. Cô chưa từng làʍ t̠ìиɦ dưới biển đúng không? Tôi cam đoan, sau khi cô làm với tôi thì cô sẽ yêu nơi này, ŧıểυ huyệt da^ʍ đãиɠ của cô cũng sẽ động tình.”