Trần Hi ngồi trên dươиɠ ѵậŧ của Thanh Hành nghỉ ngơi một chút, nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại điều chỉnh vị trí mông, muốn nuốt dươиɠ ѵậŧ kia vào hậu huyệt, dươиɠ ѵậŧ đó ở ngay dưới mông cậu, đỉnh vào mông thịt đầy đặn của cậu, sắp đỉnh ra một cái hõm rồi.
Trần Hi vuốt ve dươиɠ ѵậŧ đó một cái, nó rất thức thời tự động chạy đến khe hở hậu huyệt, khoảng cách từ lúc bị rút ra đến giờ cũng không quá lâu, nhưng nó đã rất nóng lòng muốn trở về chốn êm ấm, có câu nói rằng từ giản dị đến xa hoa thì dễ, từ xa hoa đến giản dị thì khó. Đã từng hưởng thụ khoái lạc cực hạn, làm sao có thể không lưu luyến.
Trần Hi đã hạ quyết tâm nuốt cả hai cái này vào, trước đây không phải chưa từng nuốt, nhưng lúc đó dươиɠ ѵậŧ không lớn như vậy, hai dươиɠ ѵậŧ lần này vừa dài vừa thô, người bình thường nhìn thấy dáng vẻ này, sợ đến chết khiếp, còn nghĩ đến chuyện nuốt, nhưng Trần Hi chính là khác biệt với người khác, chính là thích khiêu chiến độ khó cao, dù sao thì ai bảo cậu có một cơ thể độc nhất vô nhị, trời sinh ra là để ăn dươиɠ ѵậŧ đâu, đặc biệt là loại dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa dài này, chính là để mình hung hăng nuốt vào!
Hơn hai mươi năm trống rỗng, hơn hai mươi năm sống trong sợ hãi, cơ thể sớm đã đói khát không chịu được, bây giờ mặc dù rơi vào hang rắn, nhưng lại có một loại cảm giác họa được phúc, cuối cùng cũng có thể thỏa mãn cơn thèm ăn rồi!
Trần Hi nhẹ nhàng nâng mông lên, một dươиɠ ѵậŧ đã được ruột thịt nuôi dưỡng rất thoải mái, căn bản không nỡ rời đi một chút nào, vừa muốn đi theo, liền bị Trần Hi dùng cánh tay đè xuống, Thanh Hành nghi hoặc nhìn cậu, chỉ thấy Trần Hi đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ bị bỏ quên của Thanh Hành, từng chút từng chút ngồi xuống, hai dươиɠ ѵậŧ cùng lúc chen vào sâu trong cửa huyệt đó, tư thế này tiến vào rất sâu, đầu dươиɠ ѵậŧ sắp xông phá tử ©υиɠ của cậu, đỉnh vào bên trong, bụng mềm mại đều đỉnh ra chỗ lồi, Thanh Hành không khống chế được muốn động, lại cố nhịn, đành phải thè lưỡi rắn ra hôn lên khóe miệng Trần Hi, nhưng không đủ, xa xa không đủ, anh muốn nhiều hơn!
"Biến về, tôi muốn hôn miệng anh, biến về!" Trần Hi vừa nhẹ nhàng liếʍ mí mắt Thanh Hành, vừa nhịn tiếng rêи ɾỉ tràn ra khóe miệng.
"Không được phép thu nhỏ dươиɠ ѵậŧ! Tôi vất vả lắm mới nuốt vào được!" Còn chưa đợi Thanh Hành biến về hình người, cậu đã hung hăng mở miệng.
Thật ra không cần cậu nói, Thanh Hành cũng không định thu nhỏ dươиɠ ѵậŧ, anh thích cảm giác đuôi mình quấn quanh eo Trần Hi, rất thoải mái, đặc biệt là cảm giác cả người cậu đều nằm trong tầm kiểm soát của mình, cả người đều bị mình chặt chẽ khống chế trong vòng vây của mình, nhưng dươиɠ ѵậŧ của mình lại bị cậu chặt chẽ bao bọc, cảm giác này rất tuyệt vời!
Trần Hi cảm thấy trước mắt mình như xuất hiện một làn khói xanh, nhìn lại lần nữa thì phát hiện đã là dáng vẻ hình người của Thanh Hành rồi, chỉ nhìn mặt thì chính là một thiếu niên tuấn mỹ, nào có thể nghĩ đến thực ra lại là một lão yêu quái ngàn năm.
Nhưng mà, lão yêu quái này là của mình.
Trần Hi nhìn chằm chằm vào sống mũi của anh, cánh tay liền quấn lên, rất thành thạo, Trần Hi kẹp chặt eo anh, mượn lực eo, nâng eo mình lên, sau đó hung hăng ngồi xuống, lặp đi lặp lại động tác này, phía trên cũng không ngừng nghỉ, miệng đuổi theo miệng Thanh Hành, liếʍ môi Thanh Hành, thẳng tắp để đến khoang miệng Thanh Hành, bắt chước tần suất của hạ thể, xâm nhập khoang miệng Thanh Hành, tư thế này, người không biết còn tưởng rằng cậu đang làm Thanh Hành.
Thanh Hành cũng không tức giận, mặc cho cậu ức hiếp mình như vậy, cánh tay ôm lấy eo cậu, vẻ mặt rất hưởng thụ.
Đại khái qua khoảng mười phút, động tác của Trần Hi chậm lại, lực đa͙σ cũng không mạnh như vừa nãy, Thanh Hành thấu đến bên tai cậu, "Sao thế? Không còn sức rồi à?"
Khóe mắt Trần Hi đều là nước mắt, là do sướиɠ quá, môi bị hôn đến sưng tấy, núm vυ" cũng bị Thanh Hành chơi đùa đến dựng đứng, nghe Thanh Hành hỏi, đáng thương nhìn Thanh Hành, thậm chí không cần nói gì, Thanh Hành đã muốn đầu hàng rồi, Thanh Hành thiếu chút nữa bị ánh mắt này nhìn đến bắn ra.
Thanh Hành ôm lấy eo cậu, bắt đầu để cậu khống chế nhịp điệu, ấn eo cậu hung hăng cắm vào hai cái huyệt của cậu, Trần Hi ôm lấy cổ anh, cả người bị làm đến lắc lư, tay Thanh Hành chuyển trận địa, bàn tay to lớn xoa nắn mông cậu, xé ra hai bên, thỉnh thoảng còn tát lên trên, đỉnh mông bị đánh đến đỏ bừng, nhìn người càng thêm nóng nảy, cảm giác truyền đến từ mông vừa đau vừa ngứa, khiến Trần Hi càng khó nhịn, trong cổ họng phát ra tiếng nức nở đứt quãng, khi bị cọ xát đến tuyến thể ở hậu huyệt, không khống chế được mà hét lên.
Cửa huyệt nóng bỏng chặt chẽ kẹp lấy vật khổng lồ xâm nhập, kín không kẽ hở mà mυ"ŧ lấy, mυ"ŧ đến da đầu Thanh Hành tê dại, cánh tay dùng sức, cùng với đuôi cùng dùng sức, lại dùng sức đỉnh đến hàng trăm cái, sau đó hai dươиɠ ѵậŧ cùng lúc bắn ra!
Trần Hi bị hai dòng chất lỏng nóng bỏng này làm bỏng, cũng theo anh mà bắn ra!
Thanh Hành đỉnh rất sâu, đã đỉnh đến tử ©υиɠ rồi, cũng theo đó mà bắn vào tử ©υиɠ, bắn đầy ắp, tử ©υиɠ bị chất lỏng nóng bỏng lấp đầy, hai người toàn thân đều dính nhớp nháp, Trần Hi dựa vào vai Thanh Hành, mệt đến không muốn động đậy.