Ăn sáng xong mạnh ai nấy về phòng chuẩn bị ra ngoài chơi, vừa vào phòng Giang Dụ Thần liền kéo tay Hạ Nhiên Y đối diện anh, nghiêm túc hỏi: “Em vì ghen hay vì chuyện Tô ŧıểυ Vy mà sắc mặt trở nên kém thế này?”
“Đều không phải” Hạ Nhiên Y lơ đễnh đáp.
“Nói dối”
“Em rớt đại học rồi”
Không khí chợt trầm xuống, Giang Dụ Thần nghe thấy tiếng lòng mình rơi lộp độp, chuyện vào đại học đối với Hạ Nhiên Y ngay từ đầu đã vô cùng quan trọng, anh lại không để ý quan tâm cô nhiều hơn.
Nhắc đến tâm trạng Hạ Nhiên Y càng sa sút, từ tâm trí đến cơ thể như muốn sụp đổ ngay tức khắc.
Giang Dụ Thần kéo Hạ Nhiên Y đến giường cùng ngồi xuống, anh trầm mặc nhìn cô, suy nghĩ cẩn trọng đưa ra hướng giải quyết nhanh gọn nhất: “Không vào trường công thì vào trường tư”
Hạ Nhiên Y thở dài nặng nhọc, chán nản đáp: “Em không có tiền”
“Anh có, anh sẽ lo chuyện đó” Nói ra rồi Giang Dụ Thần cảm thấy không đúng, anh có chút ngạc nhiên không dám tin: “Em còn nhỏ như vậy sao? Người ta gọi anh là chú rồi em chỉ mới vào đại học?”
Hạ Nhiên Y lúc này cũng mới ngỡ ra, cô bất giác cong môi cười, bỗng nhiên trên trời rơi xuống một cái cớ để châm chọc Giang Dụ Thần.
“Cảm ơn chú”
Giang Dụ Thần cười lạnh khinh bỉ, cho dù có chê anh già thì bạn gái mới xác nhận danh phận hôm qua của anh chỉ mới bước qua sinh nhật mười tám tuổi.
Thấy mặt mũi Hạ Nhiên Y tươi tỉnh trở lại, Giang Dụ Thần xoa mặt cô an ủi: “Chuyện tiền bạc em không cần lo, thân xác tiền tỉ anh còn cho em được thì tiền học phí chẳng đáng kể”
Hạ Nhiên Y phũ phàng đẩy tay Giang Dụ Thần ra, thẳng thắn vạch trần: “Nội tạng anh mới đáng giá, còn anh thì được gì?”
Biểu cảm Giang Dụ Thần kinh ngạc, nghiêm túc đe dọa: “Hạ Nhiên Y, anh có cảm giác càng ngày em càng xem thường anh!”
Hạ Nhiên Y thong thả mỉm cười, không chút sợ hãi phản đáp: “Anh không biết lý do sao? Trong cuộc tình này em muốn dừng lại lúc nào cũng được”
Giang Dụ Thần mím môi nhịn nhục, đều tại anh nóng vội đưa ra những điều kiện không có lợi cho bản thân, nếu dùng cách cưỡng đoạt chỉ sợ Hạ Nhiên Y lại trở nên giống như lúc trước, nhất là đang trong hoàn cảnh có quá nhiều vấn đề tiêu cực xảy ra, chỉ còn cách thuận theo dần dần lay chuyển.
Nụ cười trên môi Giang Dụ Thần hết sức miễn cưỡng, vờ gật đầu thừa nhận: “Em nói gì cũng đúng”
Hạ Nhiên Y nở nụ cười thỏa mãn, dường như trong suốt thời gian kể từ lúc mới quen biết Giang Dụ Thần, anh chưa từng thất hứa với cô một điều gì, thậm chí còn từng chút rộng lòng mở đường trả lại tự do cho cô dù trước đó trong anh chỉ toàn thù hận.
Thay đồ xong di chuyển ra sân sau biệt thự ngay cạnh bờ sông, mọi người vừa làm tiệc nướng ngoài trời vừa chụp hình làm kỷ niệm sau vài năm không tụ họp.
Trong lúc mọi người chơi đánh bóng, Hạ Nhiên Y an phận ngồi ở bàn ăn, nhờ xung quanh có hàng cây lớn phủ bóng nên dù trưa nắng gắt cũng vô cùng mát mẻ.
“Nhiên Y, ra chơi đi” Hà San nhân lúc bóng chưa qua liền gọi lớn.
Hạ Nhiên Y nghiêm túc lắc đầu từ chối: “Em không chơi đâu”
Giang Dụ Thần cười rạng rỡ, đập bóng đi liền nói: “Nhiên Y nhà tôi đang tuổi ăn tuổi lớn”
Vừa nghe Giang Dụ Thần nói xong Hạ Nhiên Y bị mắc nghẹn ho vài cái, không hiểu vì sao lại cảm giác trong câu nói của anh có vấn đề.
Trong lúc bên đây Giang Dụ Thần thảnh thơi hưởng thụ cuộc sống thì bên Tô ŧıểυ Vy gây náo loạn cả bệnh viện và buộc phải dùng đến thuốc mê để giữ cô ta yên một chỗ.
Tô Hiểu và cha mẹ anh ta như ngồi trên đống lửa, cổ phiếu công ty tuột dốc trầm trọng, nhiều cổ đông vội bán cổ phần, chấp nhận chịu lỗ để tránh tai họa do Tô ŧıểυ Vy gây ra.
Hàng hóa của công ty nhà Tô ŧıểυ Vy bị tẩy chay và đang đứng trước nguy cơ bị phá sản, đứa con gái ngoan ngoãn mà họ cưng chiều chỉ trong một đêm khiến gia đình tán gia bại sản.
Tô Hiểu theo ngành giáo dục, vốn không rành trong việc kinh doanh, cha Tô ŧıểυ Vy giờ đây bị cô ta làm cho nhục mặt ai cũng khinh thường, quyền lực ông ấy có trong công ty có lẽ cũng chẳng ai còn kính trọng.
Ngay lúc này chỉ có Giang Dụ Thần mới giúp được họ nhưng kể từ lúc xảy ra chuyện không liên lạc được với anh, gọi cho Giang Dụ Minh cũng không được, sang hôm sau gọi đến thẳng đến công ty cũng chỉ nhận được câu trả lời là hẹn gọi lại sau.
Giữa lúc cả nhà Tô ŧıểυ Vy chênh vênh giữa giông bão, một bàn tay chìa ra cứu lấy họ, đại diện của Giang Dụ Thần đích thân để gặp họ đàm phán, xem như dùng chút nhân đức dành cho họ, giúp họ mở ra một con đường sống khác.
Trong tình thế hiện tại, cả nhà Tô ŧıểυ Vy đều nghĩ mọi nguyên nhân đều xuất phát từ cô ta, thế nên họ chẳng nghĩ ngợi nhiều bám lấy cơ hội này, nếu như bên ngoài biết giữa họ và Giang Dụ Thần còn liên hệ thì ít ra vẫn còn khả năng lật ngược tình thế sau này.