Lúc này cả khu phố đã mất điện, mọi người quan sát trận chiến trong bóng tối, Natalie đứng bên cạnh chiếc xe nhỏ, Tuệ Thanh đứng ở đầu một con hẻm, ba gã Hấp Huyết Quỷ vệ đường, không một ai cử động.
Trận đấu kịch liệt tới mức có thể biến cả tòa nhà thành một đống đổ nát, tất cả các phòng hiện giờ đều thông với nhau, không tới một phút, hai người đang đuổi đánh qua cả nửa con phố.
Tuy rằng không cách nào nhìn thấy tình hình bên trong, nhưng chỉ từ cảnh tượng bên ngoài, mọi người đã có thể nhận biết đại khái, dị năng có lực lượng vô cùng cường đại, tuy rằng Gia Minh có thể chiến đấu một khoảng thời gian khá lâu với Victoria, nhưng xem ra hắn đang bị tầng tầng lớp lớp dị năng không chế.
Victoria chỉ công kích, Gia Minh một mực né tránh.
Cũng giống như lần xông vào cột nước kia, tuy rằng hắn có thể vào đó đánh nhau, nhưng cũng chỉ là linh hoạt né tránh, sau đó cũng phải lui ra ngoài.
Đối mặt với sự áp chế của dị năng, người bình thường chỉ có cách lựa chọn tránh né và chạy trốn mà thôi, muốn chính diện đối kháng là không thể nào.
Gia Minh lúc này đành phải tận dụng cự ly xa, dùng súng uy hiếp Victoria, nhưng súng ống đối với những bất tử giả như Victoria mà nói, chỉ cần không bị bắn trúng đầu hoặc cột sống, thì chẳng nhằm nhò gì cả.
Victoria công kích, Gia Minh chạy trốn từ trong nhà ra ngoài phố, lúc này đang di chuyển tới chỗ đám người Diệp Liên. Diệp Liên tự hỏi Gia Minh không biết hắn có thâm ý gì không, dù thế nào hắn cũng phải ra hiệu cho mấy người xung quanh.
Đột nhiên ầm một tiếng, có một bóng người phá tường bay ra ngoài, một cái bóng đỏ hồng lập tức lao theo.
Bóng người phía trước hạ xuống chỗ cây đại thụ ở ven đường, hai tay dùng một chút lực, rơi thẳng xuống dưới đất.
Ở trên hắn, Victoria chém tay một cái, lửa đao xẹt qua toàn bộ tán cây sau đó đốt cháy rừng rực, một cỗ khí thế sắc bén đột nhiên rơi xuống vị trí Gia Minh vừa hạ xuống.
Victoria đã đuổi kịp Gia Minh, một quyền chém ra.
Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.comCô gái này trông cao quý đơn bạc, nhưng mà một quyền này chém ra, không khí bốn phía lập tức bốc cháy lao tới.
Gia Minh chỉ còn cách bay ngược ra, bản thân cũng bị không khí kia đánh trúng, thân hình phải bật ra 5, 6m mới dừng lại được..
Bóng người bay lượn, không khí sắc bén va chạm với mắt đất khiến cho nó không ngừng nổ tung, trong nháy mắt, 10 chém, 20 chém... Gia Minh nhanh nhẹn lách mình trốn ra xa khoảng hơn 20m, trong nháy mắt lại quay người trở lại con đường, vị trí càng lúc càng biến ảo.
Khi tới sát tường, hắn vung tay công kích mấy bức tường, tạo thành một lỗ hổng lớn, khoảng cách với Victoria chỉ còn hai mươi mét, mười mét, khi tới gần, Victoria lại chém ra một quyền.
Khoảng cách quá gần, muốn ứng biến thì đã muộn, nhìn thấy ánh mắt độc ác của Victoria, hắn xoay ngang mã tấu trong tay, chắn trước ngực mình.
"Với loại lực lượng này..."Binh ----
Lực lượng cực lớn đánh bay hắn lên không trung, thanh mã tấu lập tức vỡ nát bay ra ngoài, nhưng mà phiền toái nhất vẫn là những công kích tiếp theo, hắn nghe thấy thanh âm của Victoria:
"... Dừng ở đây thôi."Hai chân rơi xuống đất, tầm nhìn phía trước đột nhiên sáng rực, trong nháy mắt đã luồng sáng kia đã trở thành chói lóa, con người không ai dám nhìn thẳng vào nó.
Cả một con đường đang tối đen, bỗng dưng như có một vầng thái dương chiếu rọi, thậm chí có kẻ liên tưởng tới dị năng dùng Tinh Thần Lực công kích như
"Vô Hạn Quang Minh Hỏa", một quả cầu lửa to lớn ầm ầm lao tới.
Gia Minh vô ý thức giơ tay phải lên, dường như muốn che ánh sáng chói mắt kia, nhưng mà quả cầu lửa lúc này đã nuốt chửng bản thân hắn.
Tình cảnh lúc này ai cũng khẩn trương, nhưng chẳng ai nhìn rõ thứ gì, Victoria hơi nghiêng mình, Gia Minh bị đánh bay đến một ... nơi khác, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ cảnh tượng lúc này, khi quả cầu lừa quét ngang, lập tức bao trùm phạm vi của Gia Minh, người khác muốn nhắc cũng không nhắc nổi.
Trong xe, ánh mắt Linh Tĩnh và Sa Sa trống rỗng, giống như là linh hồn bị người ta rút đi, cho dù là Natalie hay là Tuệ Thanh, hay đám người Diệp Liên đều sững sờ đứng im.
Quả cầu lửa sắp nuốt lấy thân hình Gia Minh, thời gian tí tách, tí tách trôi qua, một giây, lại một giây, mọi người từ trống rỗng ngẩn ngơ biến thành kinh ngạc, quả cầu lửa kia đã di chuyển chậm lại, khi bay tới Gia Minh chừng 2m thì chậm lại, giống như là một quả địa cầu tự xoay tròn. Lúc này có cách mặt đất chừng 30cm, đang xoay tròn.
Cách nó khoảng 2m, Gia Minh không hề bị thương đứng tại chỗ, tay phải vươn ra phía sau, giống như quả cầu kia đang di chuyển theo lực lượng vô hình của hắn.
Lúc này hắn hơi cau mày:
"Vốn ta không muốn dùng loại lực lượng này..."Khi thanh âm kia truyền tới, trong chiếc xe, Linh Tĩnh
"ha ha..." thở phào nhẹ nhõm, nước mắt lúc này mới chịu trào ra, nàng nhìn về phía Sa Sa, Sa Sa sắc mặt trắng bệch, kinh hồn táng đởm, đôi môi run rẩy, nhưng nói không nên lời, trên mặt của nàng nở một nụ cười buông lỏng tâm tình.
"Loại lực lượng này... Kỳ thực ta cũng biết một chút."Trên đường phố, quả cầu lửa xoay tròn, theo Gia Minh phất tay, nó bắn thẳng về phía Victoria, quả cầu thật lớn đập thẳng vào cô ta, Gia Minh cũng nhân cơ hội này vọt tới.
Ầm ầm một tiếng, hỏa cầu nổ tung trên không trung, vô số ngọn lửa túa ra giống như nham thạch, mặt đất sáng lòa. Victoria bị Gia Minh áp sát giáng một kích bay ra ngoài, đập thẳng vào tường ở sau lưng, Gia Minh lại tiếp tục lao lên.
Tiếng nổ ầm ầm, ngọn lửa bám theo căn nhà bốc cháy, đột nhiên Victoria thét lên một tiếng chói tai, sau một khắc, ánh mắt Natalie đột nhiên tập trung vào ba gã Bất Tử Giả cách đó không xa --- đám người này đang định xông ra ngoài.
Một tiếng súng vang lên, Tuệ Thanh là người đầu tiên nổ súng, ngay sau đó là đám người Diệp Liên.
"Nổ súng, bọn họ muốn chạy trốn!"Giống như một kíp nổ, không khí trong giây phút này bị thiêu đốt, màn đem rộn tiếng súng, máu nóng sôi trào…
***
Rất xa, xe cảnh sát, xe cứu hỏa, xe cứu thương, đủ loại người, đủ loại thanh âm...
Trước khi hạ xuống đất hắn cũng nhìn thoáng qua nơi này, sau đó đưa tay kéo góc áo, vòi nước vẫn phun, cảnh tượng có vẻ hơi lộn xộn, hắn cố sức lắc lắc, sau đó lấy tay chụp hai cái.
Hắn lại nhìn một chút, sau đó mới đẩy cửa đi ra ngoài.
Đây là một địa điểm sao một tòa cao ốc, Sa Sa ngồi ở vị trí tay lái, Linh Tĩnh ngồi ghế bên cạnh, cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì.
Khi Gia Minh xuất hiện thì hai nàng đều nhìn sang, ở xa xa gần gần còn có mấy người, Natalie nhìn thấy hắn thì phất phất tay, xoay người rời đi, đám Diệp Liên có nhiệm vụ trong người, muốn nói gì đó lại thôi.
Hắn móc cái găng tay của Linh Tĩnh ra, sau đó lấy Không Kiến Chi Trần, ném tới nói:
"Có chuyện gì sau này hãy nói.""Cảm ơn."Diệp Liên nói, đem một tờ giấy ném ngược lại:
"Gặp quân đội kiểm tra thì cứ lấy cái này ra, miễn phiền phức."Gia Minh gật đầu nhìn Diệp Liên sau đó xoay người rời đi, đột nhiên nhớ lại một việc, nói:
"À, còn có chuyện phiền phức, anh tìm một người nào đáng tin, bịa ra một cái lí do nào đó, giúp tôi nói với vợ chồng bác Diệp một chút, tôi hôm nay Linh Tĩnh... Khụ. không quay về."Bên kia đáp ứng, hắn khẽ cười cười, đi tới bên cạnh chiếc xe, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.