Trong hai ngày tiếp theo, Thiên Vũ Chính Tắc lại tìm được mấy tên Cải tạo giả nữa ở trong thành phố, còn Gia Minh thì trở lại Hoàng gia giải thích quan hệ của hắn và Phương Chi Thiên, nói chung là tìm bừa một lời nói dối nào đó, thay đổi vài chỗ cho phù hợp, đại khái như
"Đông Phương Nhược với Cố Gia Minh có quan hệ", và cứ thế là mọi chuyện ngẫu nhiên thành thật.
"Nghe nói, cô gái mù Đông Phương Nhược thầm mến Cố Gia Minh...""Nghe nói lần trước Đông Phương Nhược tới Giang Hải, đã phát sinh quan hệ với Cố Gia Minh...""Nghe nói lần trước Đông Phương Nhược tới Giang Hải thời gian bị Cố Gia Minh cường bạo... Nàng là một người mù, làm gì có năng lực bảo vệ mình, Cố Gia Minh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, như vậy như vậy... Phương Chi Thiên căn bản là tới hưng sư vấn tội, nhưng mà các ngươi cũng biết, Đông Phương Nhược kia là một người mù, chỉ còn nước là tìm cách xử lý ổn thỏa, nói không chừng làm cho Cố Gia Minh cưới nàng, vậy thì chuyện này cứ như vậy bỏ qua..."
"Cầm, cầm thú a, tên Cố Gia Minh thực là cầm thú... Sớm biết lần trước Đông Phương Nhược, ta đã..."Phần sau đương nhiên là mang ý đùa giỡn nhưng thực ra Gia Minh có quan hệ với Đông Phương Nhược thực, thì người khác cũng chỉ có nước là hâm mộ tới chết, người mù thì sao, trọng yếu là lợi ích khi quan hệ với Phương Chi Thiên kìa.
Buổi chiều hai ngày sau, Kelly Denime rốt cục đến Giang Hải.
Một tiếng
"đinh" nhẹ vang lên, bỏ đường vào trong chén cà phê cầm một chiếc thìa nhẹ nhàng quấy, cô gái tóc vàng cầm lên uống một ngụm, sau đó cười lắc đầu:
"Mùi vị này...""Cậu tới tìm tớ là để nói chuyện phiếm, hay là để uống cà phê?"Ngồi ở đối diện cô gái tóc vàng, Nhã Hàm mặc bộ quần áo công sở, cười cười:
"Ở đây mà tìm được một người pha cà phê theo kiểu Châu Âu chính tông thì không đơn giản, Maria, đương nhiên nếu cậu có yêu cầu ở phương diện này, tớ cũng có thể giới thiệu mấy người cho cậu."Bây giờ tầm khoảng 1h chiều, trời cao mây trắng, thời tiết cũng bắt đầu vào hè, cho nên có chút nóng bức, mặt trời chẳng kiêng nể ai chiếu xuống những tia nắng, đây là một quán cà phê ở gần học viện Thánh Tâm.
Bởi vì năm nay bắt đầu thực hiện chế độ nghỉ 1/5 dài hạn, cho nên mấy hôm nay chính là kỳ thi của học viện Thánh Tâm, trong quán cà phê thường có những tốp năm tốp ba đi tới, bầu không khí thoải mái và khẩn trương đan xen vào với nhau, ai mà đã từng là học sinh đương nhiên sẽ cảm nhận được cảm giác này.
Buổi sáng, nhận được điện báo của bạn học cũ ở Cambridge, ước hẹn thời gian gặp mặt, tới buổi trưa, chủ nhiệm CLB Huyết học, học tỷ Maria, sau khi tốt nghiệp đã vào làm việc ở Tập đoàn Tịch Đức, lần này làm một trợ lý theo đội khảo sát đầu tư tới Trung Quốc.
Đương nhiên, làm trợ lý trong một đội ngũ toàn là tinh anh, thì công việc cực kỳ bận rộn, nhưng mà có thể làm được thì sẽ tích lũy được những kinh nghiệm cực kỳ quý giá và hữu dụng.
"Vậy thì không cần."Maria cười:
"Hôm qua, sau khi xuống máy bay, nɠɵạı trừ cùng các vị lão đại tham gia xã giao thì lại chỉnh lý vô số tư liệu, muốn nói chuyện với cậu cũng chỉ còn thời gian buổi trưa thôi, cậu bây giờ thế nào?""Làm giáo viên, vô cùng đơn giản."Nhã Hàm cười, vỗ vỗ một xấp bài thi bên người.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com"Tớ nghĩ cậu sẽ tới công ty của gia tộc làm, khi còn ở Cambridge, nghe nói bối cảnh của gia đình cậu không đơn giản.""Hứng thú của tớ lại không ở đó...""Đang hưởng phúc mà lại không biết phúc, cậu không biết có bao nhiêu người muốn làm việc trong công ty nhà mình đâu, cảm giác làm một ŧıểυ thư đại triển thân thủ thật thích."Nhã Hàm từ chối cho ý kiến cười cười:
"Công ty Tịch Đức cũng không tồi mà, một công ty tầm vóc quốc tế, cậu leo tới vị trí này, tuy mệt nhưng cũng vui đúng không?""Đúng là có cảm giác thỏa mãn về thành tựu, nhưng tớ thích khiêu chiến."Maria nhấp một hớp cà phê, nói:
"Có biết không? Chỉ cần có thể thông qua lần khảo nghiệm này, học được đủ kinh nghiệm là có thể nhậm chức quản lý của một công ty đa quốc gia, tới lúc đó nếu như cậu lên làm bà chủ của công ty gia tộc, chúng ta có thể suy nghĩ ký hợp đồng.""Cậu với Hans bây giờ thế nào?"Maria đang nói hăng say, khi nghe được câu hỏi này thì không khỏi khụ một cái, mở to hai mắt nhìn:
"Thôi đi, đã 5, 6 năm qua rồi, cậu không phải đang nghĩ chúng tớ sống cùng nhau đó chứ?""Thế nhưng ngày đó tình cảm của hai người rất tốt, tớ còn tưởng hai người đã kết hôn rồi chứ...""Cái khoảng thời gian ở trường học đó... hắn là một người điên cuồng trong công việc, tớ cũng vậy, cho nên mới tự động ghép thành một đôi. Nhưng thực ra mà nói, trải qua lần đầu tiên trên giường không có cảm giác, sau khi tốt nghiệp một thời gian, nếu như kết hôn mà nam nữ lại một tháng chỉ làʍ t̠ìиɦ được có một lần, cậu tưởng tượng xem cuộc sống sẽ như thế nào... Cho nên chúng tớ hợp rồi tan bây giờ thỉnh thoảng ăn cơm với nhau, vẫn là bạn bè tốt, đã không có cái bước lên giường, tớ cảm thấy cảm giác của hai đứa tớ bây giờ đã khác nhiều, chúng tớ có thể bù đắp, trao đổi về công việc cho nhau, đôi khi hỗ trợ đối phương hoàn thành công việc."
"Hữu đạt dĩ thượng (có mà không giữ lấy), không người yêu.""Cái gì?"Hai người đối thoại hơn phân nửa là tiếng Anh, non nửa thì dùng tiếng Trung, nhưng Maria không tinh thông tiếng Trung cho lắm, đợi cho Nhã Hàm giải thích một phen, mới gật đầu:
"Cảm giác cũng không khác lắm, vậy còn cậu? Bây giờ đời sống tình cảm thế nào?""Rất phong phú." Nhã Hàm cười nói.
"Rất phong phú?"Maria lặp lại từng chữ, cảm thấy hứng thú đầy mình vội hỏi:
"Cậu đang một chân đứng hai thuyền?""Không thể nói được.""Lúc mới tốt nghiệp, tớ nghe mọi người nói là có một tên Hứa Mặc gì đó đang theo đuổi cậu, gia thế rất tốt, năm ngoái bạn bè họp lớp ở Cambridge vẫn nhắc tới chuyện này, thế nào, hắn giờ là bạn trai của cậu chứ?""Tới với hắn chẳng thể coi là bạn bè bình thường, lời đồn thật là đáng sợ."Nhã Hàm uống cà phê lập tức tiết lộ nói:
"Tớ hiện giờ đang làʍ t̠ìиɦ nhân của người khác.""Gạt người!""Gạt cậu làm cái gì, đây đâu phải là chuyện gì vinh quang đâu."Có một số chuyện cũng có thể nói với người bạn nɠɵạı quốc này. Nhã Hàm liếc mắt nói.
"Người kia là đại quan Trung Quốc?""Không phải.""Thế lực còn lớn hơn so với gia tộc của cậu?""Không phải.""Vậy sao cậu lại làʍ t̠ìиɦ nhân của người ta."