Ăn Sạch Bà Xã Phúc Hắc

Chương 26 - Chương 23

Trước Sau

break
An Thuần Thuần từ nhỏ đã được dạy dỗ kỹ lưỡng, cô không giống như những cô bé khác trong thời điểm dậy thì yêu thích liền quen nhau. Nụ hôn đầu tiên của cô bé An Thuần Thuần bị Tống Tư Dật cướp mất. Cái nắm tay đầu tiên cũng là do người nào đó ngụy biện lí do chính đáng.

Ở bên cạnh nhau, anh luôn chủ động, tuy nhiên cô cũng không yếu thế. Vì anh là Tống Tư Dật, thế nên cô chủ động tiếp xúc thân mật.

Sau này sẽ là lần đầu tiên của cô thuộc về Tống Tư Dật, kết hôn, sinh con, nuôi con, chăm cháu... rồi cùng nhau an hưởng tuổi già.

Có lẽ anh không biết, tình cảm của cô đối với anh đã mọc rễ chiếm lấy cả tim của cô, lòng của cô, cả con người của cô nữa. Anh biết không!? Hay anh cũng như cô.

'Nếu không gặp anh có lẽ em sẽ cảm thấy lạc lõng, chắc là thiếu sót đi anh...

Nếu không gặp em có lẽ anh sẽ mất đi mảnh ghép của đời mình, chắc là thiếu sót xương sườn thứ hai của anh- là em...'

Họ nói tình cảm của chúng ta nông cạn!? Không có biến động, sẽ không hạnh phúc. Họ mới nông cạn, thật sự yêu nhau, bên nhau cần gì thách thức, cả hai có định luật không thay đổi yêu đối phương thì dù có hay không có biến động cũng không còn quan trọng.

Giờ khắc này, sau hôm nay anh hoàn toàn thuộc về An Thuần Thuần- cô. Thật ra, cô thù khá dai lúc trước Tống Tư Dật luôn là người chủ động xa cô, cho nên bốn năm này cô ôm tâm tình trả thù đối phó anh, anh hiểu cô có chút cố ý nhưng mà trong mấy năm đó, họ tự hành hạ nhau.

Nhớ!?... Ai có biết tâm trạng nhớ một người, gương mặt ấy như khắc sâu trong đầu... tim có cảm giác trống trải... tự suy nghĩ lung tung beng rồi đau lòng... Thật sự là tự ngược...

Giờ khắc này, ta bên cạnh nhau, nhớ nhung liền dùng hết hành động thể hiện rõ.

Cảm nhận nhau qua hơi thở, qua nhịp đập.

An Thuần Thuần, từ giờ khắc này trở đi không cho phép em rút lui, sau này cho dù thế nào cũng phải cùng nhau đi tới già! Cho dù anh có 'tán gia bại sản' cũng không để em có cơ hội rời đi! Tống Tư Dật trên môi An Thuần Thuần cắn xuống.

A... đau! Anh là đồ chó! Cứ thích cắn! Bẩn! An Thuần Thuần cáu gắt, nhưng vì không còn thể lực nên giọng điệu mềm nhũn. Tống Tư Dật, không cần giả vờ. Em chuẩn bị xong rồi!

Anh híp mắt, dụi đầu vào trán cô: An Thuần Thuần, sao em cứ muốn phá vỡ kềm chế của đàn ông vậy hả?

...

Anh nhếch môi cười nham hiểm: Đừng hối hận!

... Hai chân cô trượt từ hông anh xuống giường, hai tay cũng mềm oặt buông xuống.

... Phong thủy ngày hôm nay hình như không được tốt lắm.

An Thuần Thuần quyết định nhắm mắt giả chết... Đùa à!? Hiện tại cô còn đang đấu tranh tư tưởng.

Đếm cừu vậy! Một,... hai... ba... bảy... chín... mười hai... mười lăm... mười chín... Không có động tĩnh.

Cô lo lắng mở mắt, đập vào mắt là gương mặt người ta đang giận, hai mắt người ta chằm chằm nhìn vào cô như muốn phanh thây cô. Được rồi, cô phá hoại không khí bằng tướng nằm hết sức mất hình tượng, hình như làm anh mất hứng thú rồi.

~~~~~~~ngoài lề~~~~~~

An Thuần Thuần: Này mami nếu bạn trai cùng mình cực kỳ yêu nhau, có thể sẽ kết hôn luôn...

Lâm Mỵ Mỵ: Tống Tống giận!?

An Thuần Thuần: *gật gật đầu* Chỉ là...

Lâm Mỵ Mỵ: *ngoắc ngoắc tay* Thật ra... mami không nỡ xuống tay dâng con ra mần thịt.

An Thuần Thuần: *rưng rưng cảm động*

Lâm Mỵ Mỵ: *tiếng lòng* mami nổi tiếng quá viết H quá, giờ không dám nhìn người.

Tống Tư Dật: *liếc xéo* Không viết thì chờ mấy người đó chém Người .

Lâm Mỵ Mỵ: Tống Tống à, ta không viết ra. *nước mắt lưng tròng*.

Tống Tư Dật: Người muốn kết thúc sớm thì nhanh tay đi.

Lâm Mỵ Mỵ: Đâu phải muốn viết là viết ra được.

Tống Tư Dật: Cũng đúng, Người nào có yêu đương với ai.

Lâm Mỵ Mỵ: *cắn khăn tay* Viết hay không viết!?

Thật ra... Mỵ Mỵ muốn ngược thân Tống Tống cơ...

~~~~~~~~~

Tống Tư Dật bực bội, mặc kệ người anh em bên dưới đang hưng phấn, xoay người, sửa gối nằm vật xuống giường, đưa lưng về phía cô giận dỗi.

... Dật Dật hôm nay thật trẻ con.

An Thuần Thuần ngửa mặt nhìn trần nhà dự định đếm sao tịnh tâm lại. Trần nhà màu trắng tinh khiết được trang trí đơn giản, đóa hoa ly (bách hợp) màu phấn hồng ở giữa, xung quanh chỉ có mỗi một con bướm màu lam điểm xuyến rực rỡ sắc màu.

Kì lạ là hướng bay của con bướm ấy không phải là nhắm thẳng vào đóa hoa mà chỉ như muốn vòng quanh đóa hoa. Góc trần tô điểm những bụi gai nhọn, bức tranh tường này rõ ràng rất dã man, bụi gai quấn lấy những chú bướm nhỏ đầy màu sắc, ấn tượng nghệ thuật sâu sắc nhất là những chú bướm bị vây chặt này giống như đang thoi thóp quằn quại, duy chỉ có con bướm to màu lam ấy là không bị gai nhọn quấn quanh.

??

Rõ ràng bức tranh tường vừa xinh đẹp lại vừa dã man. Đúng là phong cách của người nào đó.

An Thuần Thuần liếc nhìn người đàn ông trẻ con đang giận hờn, cô cười khẽ, trêu chọc anh là cô sai, được chưa!? Nhưng mà chắc chắn anh rất khó chịu.

Con như bồi thường thiệt hại cho anh vậy ^^ tạo bất ngờ.

Thuần Thuần 'cosplay' thỏ trắng chuẩn bị xuất chiến.

Tống Tư Dật một bụng tức giận nhưng không thể làm gì, cố gắng áp chế vật thể đang ngóc đầu lên dưới thân.

An Thuần Thuần nhích dần lại gần anh, phụ nữ ấy mà đôi khi cũng tò mò với chuyện ấy . Cô tiếc nuối nhớ lại khoảng thời gian ngây thơ thuần khiết của bản thân.

Được rồi, quyết tâm!!! Không làm thì sao có bé bi được chứ? Cô còn muốn dạy bé cưng thành ŧıểυ thiên tài nhà nhà ngưỡng mộ nha! Hắc... hắc... Tinh thần chiến đấu của cô tăng cao.

Nhích dần về phía anh, trong khi anh đưa lưng về phía cô, An Thuần Thuần quyết định làm cô bé hư!

'Sắc nữ' nào đó nửa đêm ở trên giường giở trò lưu manh! Cơ thể cô nhích từ từ về phía người nào đó, cảm nhận được nhiệt độ của anh, nhịp tim của cô cũng tăng mạnh. Nhìn tấm lưng trần của anh mà cô âm thầm chảy nước miếng. Không phải cô khoa trương mà



break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc