Ăn Sạch Bà Xã Phúc Hắc

Chương 23 - Chương 21

Trước Sau

break
An Thuần Thuần của chúng ta sau khi vinh quang uống hết một chai rượu vang đỏ, thì gương mặt cũng đã đỏ bừng. Nhìn cô đã bắt đầu mơ màng say, hai mắt lờ đờ ngu ngơ hết sức.

Là một người đàn ông, mang tiếng có chút tiếng tăm và tiền bạc nên Tống Tư Dật đương nhiên không bạc đãi bản thân đi bằng phương tiện công cộng rồi. Cộng thêm việc có An Thuần Thuần đương nhiên anh không thể nào khiến bạn gái mất mặt.

Nên một chiếc siêu xe Lamborghini đắt tiền cũng nên nằm gọn trong gara nhà họ Tống. Khi An Thuần Thuần trố mắt nhìn chiếc xe rồi quay đầu lại hỏi anh giá của nó, anh chỉ lảng sang chuyện khác. Nếu anh nói thật chắc chắn cô gái nào đó sẽ tiếc tiền đến đứt ruột.

Tổng Tư Dật vô cùng lợi hại vác cô vào nhà. Nhà đây là căn hộ của anh, cách chỗ cô chừng trăm mét.

Trời đêm nay trăng thanh gió mát thích hợp cho con sói nào đó ra tay ăn thịt 'tuần lộc'.

An Thuần Thuần khi say xỉn lại càng lộ ra bản chất ngây thơ hết nói chuyện xưa lại cười ngu ngốc. Tống Tư Dật định ăn chút 'đậu hủ' của 'tuần lộc ngu ngốc' cũng khó.

Giữa người với người khác biệt chính là ở khí chất, An Thuần Thuần và Tống Tư Dật đặc biệt tỏa sáng khi ở trước đám đông. Đơn giản là hai người nghĩ việc ai nấy làm chả cần phải quan tâm đến việc của người khác, nhưng mà trong mắt người xung quanh lại là khí chất cao ngạo.

Ai biết đâu được cả hai nhân vật chính của chúng ta vốn khá dở hơi. Vì vậy đừng tin ngôn tình bạn ạ!

Muốn ngủ... nga~~~ An Thuần Thuần như con mèo lười nhác ôm cổ Tống Tư Dật để anh bế kiểu công chúa về tận giường ngủ.

Anh nhìn cô say xỉn mà lại càng có cảm giác muốn làm chuyện ấy ấy với cô. Dù sao cố ý chuốc say cô là anh, muốn thừa cơ ăn chút 'thịt thà' ấy mà.

Căn hộ của anh to hơn của cô nhiều, nhưng mà nội thất bên trong trang trí tương đối quen thuộc như căn hộ của Thuần Thuần. Phòng ngủ đơn giản hơn nhiều chỉ có một chiếc giường lớn trải ga trắng. Phòng ngủ khá rộng nhưng không tạo ra cảm giác trống trải.

Tống Tư Dật đã cố ý chuẩn bị căn phòng này khá lâu rồi, ngày ngày sống trong 'nhà' không có cô khiến anh cảm thấy có chút trống trải. Một năm trời anh trang trí toàn bộ căn hộ của mình giống như có hơi thở của cô.

Dật Dật~~~ An Thuần Thuần thấp giọng nỉ non.

... mặc dù cô gọi anh hơi khó nghe nhưng mà bày ra cái biểu tình ngây ngô dụ dỗ anh làm gì!? Thuần Thuần ngoan, đừng dụ dỗ anh làm việc không đứng đắn! giọng anh trầm thấp thoáng chút khàn cúi đầu bên tai cô trêu chọc.

Hửm...! mắt to chớp chớp như đang tiếp thu câu nói của anh.

Mắt đen mơ màng không tiêu cự, mi dài cong vút, môi mỏng đỏ hồng hơi hé mở đầy dụ hoặc. Gò má đỏ hồng đáng yêu, mũi nhỏ xinh xắn. Tóc mai rối loạn đầy phong tình.

Tống Tư Dật thất thần nhìn cô gái nhỏ trong lòng mình, từ từ đặt cô xuống giường. Cúi đầu nhìn xuống cánh môi hồng nhuận, An Thuần Thuần không dùng mĩ phẩm nhiều đánh nhẹ một lớp phấn nền thoa chút son môi khi ra ngoài nhìn chung khá sạch sẽ.

Đừng tin soái cổ vào mấy tin chém gió như là gương mặt không chút son phấn vẫn đẹp như tiên. Không bảo dưỡng chăm sóc cũng là không tiếp xúc với tia cực tím của mặt trời.

Gương mặt của An Thuần Thuần qua bốn năm phải bảo dưỡng chăm sóc đặc biệt kĩ, cộng thêm Vương ŧıểυ Vy ngày ngày lôi kéo ép buộc chăm sóc sắc đẹp các loại từ thiên nhiên, dần dần tập thành thói quen của cô.

Da rất tốt! Tống Tư Dật cuối đầu môi lướt nhẹ từ má đến trán rồi lưu lại một cái hôn nhẹ.

Do tác dụng của cồn nên Thuần Thuần phản ứng khá chậm chạp, chỉ nhìn anh mờ mịt.

Tống Tư Dật nhìn kĩ cô gái dưới thân, da trắng nõn lại mềm mại như đứa trẻ. Lòng anh ngứa ngáy, anh nhìn cô lớn lên từng chút một từ một cô nhóc phách lối bạo lực đến hôm nay mềm mại không xương nhưng thành thục tự tin.

Có 'thịt' trước mắt mà chỉ có thể 'nhìn' không thể 'ăn' đúng là tra tấn tinh thần mà.

Tống Tư Dật lưu luyến bên môi của Thuần Thuần, đầu tiên là chạm nhẹ sau đó là chà xát nhưng mà vẫn không thể thỏa mãn được anh lúc này. Mắt hai người giao nhau, giống như có một ngọn lửa âm ỉ cháy trong lòng cả hai, nó thôi thúc khiến lòng người khó chịu. Muốn tiến thêm một bước nhưng họ đều im lặng không dám phá vỡ chiến tuyến cuối cùng của họ.

An Thuần Thuần đưa tay vuốt ve gương mặt anh, bàn tay nhỏ nhắn của cô nhẹ nhàng như có như không chạm vào anh. Là gương mặt cô yêu nhất, là người cô yêu nhất, người đó chính là anh- Tống Tư Dật.

Người luôn dõi theo cô từ nhỏ đến hôm nay, người luôn tự cho là thông minh mà tính kế cô. Có đôi khi cô cảm thấy bọn họ đến với nhau rất kì quái, bên cạnh nhau lại thường xuyên tranh cãi vì mấy thứ linh tinh. Có đôi khi chiến tranh lạnh nhưng mà dày vò lẫn nhau được một tuần đã là cực hình của cả hai.

Tác dụng của cồn càng khiến cô cảm thấy mơ hồ.

Cô sợ, có phải cô rất quá đáng, quá kiêu ngạo. Cô không biết thể hiện tình yêu của mình với anh như thế nào mới tốt, cô không dịu dàng đôi khi rất thô lỗ có thể một lúc nào đó anh sẽ chán ghét cô. Chán ghét sự kiêu ngạo của cô, chán ghét bản tính xấu xa của cô.

Tư Dật... một năm trước ba tới tìm em! Tuy say rượu, giọng có chút trẻ con nhưng anh cảm nhận được sự bất an của cô.

Anh hiểu ba An đối với cảm xúc của An Thuần Thuần ảnh hưởng rất nhiều, tuy ngoài mặt cô vẫn kiên cường bình tĩnh nhưng cả người cô run rẩy. Cô sợ hãi!

Không sao! Có anh! Tống Tư Dật điều chỉnh để An Thuần Thuần nằm gọn trong lòng anh. Anh muốn cho cô cảm giác an toàn.

Mắt Thuần Thuần đỏ lên vùi đầu vào ngực anh khóc thút thít, cô thật sự rất uất ức: Ông ấy... lấy một trăm triệu... đuổi em!... Còn nói... đừng cản trở... anh!... Ông ấy... là ba ruột... của em... tại sao chứ?... Ông ấy... rất ghét em sao? Cô rất đau, rõ ràng là ba của cô nhưng ông ấy quăng vào người cô một trăm triệu bảo cô biến khuất mắt của ông ấy. Ông ấy còn nói cô muốn biến đi đâu thì biến, nếu cô còn tiếp tục bên cạnh Tống Tư Dật thì đừng xuất hiện hay mơ tưởng đến chuyện quay về nhà.

Lòng cô nguội lạnh. Nhà sao? Cô cũng chẳng biết đâu là nhà cô.

Cô ngước mắt lên nhìn vào đôi mắt quyến rũ của anh: Anh sẽ chán ghét em sao? đôi mắt cô vô tội lại bi thương như con thú nhỏ.

Ngu ngốc! Anh dịu dàng nhìn cô, bình thường có người, anh tuyệt đối không nhìn cô bằng ánh mắt này.

Tống Tư Dật nâng cằm cô gái đang đau thương trong lòng mình lên, hạ môi xuống cướp đoạt môi cô. Anh muốn, hiện tại ở bên cạnh anh cô hưởng thụ cuộc sống của riêng bọn họ, hạnh phúc của anh và cô không
break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc