Ăn Sạch Bà Xã Phúc Hắc

Chương 22 - Chương 20

Trước Sau

break
Phòng tổng giám đốc của Tư Tư được bày trí với phong cách cổ điển đơn giản, tông màu chủ đa͙σ là trắng tôn lên sự trang trọng cho văn phòng.

Chém gió vậy thôi chứ cũng chả khác mấy cái phòng khác.

Tống Tư Dật giả làm 'mắt điếc tai ngơ' trước người phụ nữ có dáng người 'nóng bỏng' gương mặt 'mỹ nhân' ngồi ở sô pha đối diện với bàn làm việc của anh. 'Bà cô' đó cứ như 'oan hồn' ngày ngày dùng đủ mọi lí do để ngồi tại nơi này.

Nếu không phải nhân viên của anh thật sự không làm tốt công tác thì anh đã đá văng cô ta khỏi đây.

Anh mặc tây trang màu đen, mái tóc ngắn được cắt gọn gàng tôn lên nét trưởng thành đầy nam tính của anh.

An Thuần Thuần có chút khó chịu khi nhìn thấy anh nghiêm túc đầy quyến rũ mà lại bị người khác thấy. Lúc Trần Hạo bước ra hết than lại thở, nhìn thấy cô thì hai mắt như 'đèn xe' nhìn cô. Nhao nhao lên, bắt cô đi đánh ghen đuổi 'hồ ly'.

Hít sâu một cái, lên tinh thần mở cửa vào.

Xếp Tống~ cà phê latte của anh! giọng nói uốn éo nghe đến lạnh sống lưng, vô cùng truyền cảm mà phóng điện tê liệt cả phòng.

Cô gái nhỏ có mái tóc đen dài được uốn cong như làn sóng, mặc áo sơ mi trắng, váy ngắn đen bó sát người. Gương mặt của An Thuần Thuần phần lớn đều bị tóc cùng gọng kính đen che lại, mày thanh mi tú, làn da trắng hồng, đôi mắt to mơ màng nhưng sắc sảo được che giấu dưới gọng kính đen. Phong cách của cô hôm nay là 'quý cô văn phòng', có kẻ không biết sống chết định nhân lúc cô không ở đây mà dụ dỗ Tống Tư Dật của cô.

Nhân danh sứ giả hòa bình và tình yêu nhân loại, An Thuần Thuần cô hôm nay phải thay trời hành đa͙σ khiến cho cô ta phải mất hết mặt mũi mà biến. Ke ke ke...

An Thuần Thuần bưng ly cà phê ỏng ẹo bước vào phòng nhắm ngay Tống Tư Dật 'phóng điện', cô thấy rõ mặt anh đen như đít nồi. Cũng tại anh không thể đuổi cô ta ra khỏi cô hiểu chứ, vì mấy chục miệng ăn ngoài kia nhịn cô ta một chút cũng không mất miếng thịt nào.

Được rồi để cô đuổi cổ cô ta là ok!

Mỹ nữ mặt nhăn nhó như 'đít khỉ', à không phải gọi là 'mông khỉ' liếc nhìn Thuần Thuần gắt gỏng: Cô là nhân viên bưng trà nước mà không biết gõ cửa phòng à? Còn nữa cô ăn mặc ngắn vậy là muốn quyến rũ cấp trên sao? Nhìn đi dáng người tệ như vậy mà cũng học người ta dụ dỗ cấp trên. Đúng là không biết xấu hổ!

Trong lòng An Thuần Thuần và Tống Tư Dật đã đem cô ta nguyền rủa mấy kiếp rồi!

Thuần Thuần đã 'nóng máu' lắm rồi, nhưng vì sự nghiệp 'trừ hại cho dân' mà dằn lòng xuống, nở nụ cười tươi như hoa như ngọc uyển chuyển ngồi trên đùi Tư Dật, một tay ôm cổ anh một tay bưng ly cà phê đưa lên môi anh.

Xếp, Mỵ chỉ là bưng cà phê cho anh thôi mà!~~~ cô cũng muốn ói rồi!

... bên ngoài phòng là toàn bộ đồng bào đang nghe lén âm thầm đổ mồ hôi lạnh.

... Tống Tư Dật câm lặng, cô hôm nay lại sắm vai gì nữa đây. Haizz~ vì tương lai của anh đã diễn phải diễn cho tới. Cục cưng! Cực khổ cho em! Anh cưng chiều mỉm cười thừa cơ hôn nhẹ lên má cô. Làm ăn sao có thể lỗ vốn được!

... thấy không các người đã cảm thấy tan vỡ con tim chưa!? Nam thần của các người là kẻ háo sắc!

... cảm giác như thế giới quan sụp đổ.

Tống Tư Dật, anh đang làm cái trò gì đây!? Mỹ nữ điên tiết lên. Cô ta... cô ta là ai hả?!

... tôi còn không ngờ mình bị chiếm tiện nghi nữa là.

... diễn sâu quá chị bảy ơi!

~~~~~~~~đường phân cách chị bày diễn sâu~~~~~~~

An Thuần Thuần: Chị đây đã hiểu vì sao trên đời này lại xuất hiện nữ phụ.

Lâm Mỵ Mỵ: Hiểu sao con gái!

An Thuần Thuần: Óc heo mới có bản lĩnh trở thành nữ phụ!

Lâm Mỵ Mỵ: giơ ngón cái.

Trở lại chủ đề chính nào!

~~~~~~~~~~~~dãy phân cách nữ phụ óc heo~~~~~~~~~~

Đại mỹ nữ điên tiết lồng lộn lên nhìn cứ như là bà vợ chanh chua đi đánh ghen.

Tống Tư Dật chẳng thèm để tâm đến cô ta chỉ lo nghĩ cách 'ăn sạch đậu hũ' của An Thuần Thuần. Cơ hội chỉ đến một lần mà Thuần Thuần thì lâu lâu mới nổi máu chủ động, đợi cô tấn công thì cũng 'mục xương'.

Trình quản lý, thật ngại quá ŧıểυ Mỵ không lễ phép. Hạn mục của quý công ty tôi đã nói rõ là sẽ xem xét hoàn chỉnh, cô có yêu cầu gì có thể liên hệ với trợ lý của tôi. Quản lý Trình không cần nhọc công đến đây! Thật xin lỗi vì không có thời gian tiếp đãi! Tống Tư Dật nói vô cùng nghiêm túc nhưng mà hành vi thì trái ngược hoàn toàn, cả gương mặt đang vùi vào cổ của An Thuần Thuần, cái mũi của anh cứ cọ tới cọ lui làm cô nhột muốn chết.

Xếp Tống à, có người ngoài kìa!~~~ không phải chỉ có bà cô 'ngực bự' này thôi đâu còn mấy chục kẻ nhiều chuyện đang nghe lén ngoài cửa. Dù mặt dày nhưng mà nhiều người nhìn mà anh cứ sờ tới sờ lui sau này cô còn mặt mũi nào mà gặp người.

An Thuần Thuần liếc anh một cái, tay nhéo eo của anh. Thật là muốn đánh người rồi!;

Anh không ngại! Tống Tư Dật cười tươi, tay anh đã di chuyển từ eo xuống khu vực nhạy cảm. Bàn làm việc không phải là thứ thừa thải, nó hiện tại có công dụng vô cùng to lớn là che đậy sự lưu manh của người nào đó.

Cô trừng mắt nhìn anh, cô ngại. Được chưa!?

Các người... các... mỹ nữ ngực bự lắp bắp.

Tổng giám đốc của Tư Tư trong giờ làm việc lại có thể khiến hai người phụ nữ đối đầu nhau. Thật khâm phục! Trần Vỹ Đình người lâu rồi không có đất diễn đã mò lên.

Trần Tổng! Mỹ nữ 'ngực bự' quay mặt 180 độ nghiêm túc chào hỏi.

Quản lý Trình Ân Ân, cô phụ trách việc hợp tác với Tư Tư nhưng hình như cô đang dùng việc công để làm việc tư. Cô có thể chuyển công tác được rồi! Trần Vỹ Đình lạnh lùng nói,mắt liếc nhìn An Thuần Thuần đang ngồi trong lòng ôm cổ Tống Tư Dật.

An Thuần Thuần khinh bỉ nhìn Trần Vỹ Đình, dù cho anh có cái tên giống nam diễn viên Trung Quốc nhưng mà chỉ có cái tên là giống thôi!

Cái tên đó cố tình đến đây phá đám lúc cô đang xử lý bà cô 'ngực bự', thôi kệ đi tên này muốn làm



break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc