“Mary con yêu, Mary ơi, ăn cơm nào...” Một người phụ nữ tóc vàng chạy lên lầu, lo lắng lặp lại nhiều lần. Đứa bé này hôm nay sao vậy?
“Mary con yêu.........A...............”
“Không được, tránh ra khỏi mẹ!!!! A!!!!A!!!!”
..................
“Ngài Authur! Ngài Authur!” Khi mà Authur đang dọn dẹp nhà thờ, một người đàn ông vội vàng xuất hiện trước cửa nhà thờ, vẻ mặt bất an, hoảng sợ.
“Xin chào ngài Sounl, có chuyện gì sao? Sắc mặt của ngài xem ra không được tốt.” Authur mỉm cười, chắp tay lại.”Thần sẽ chúc phúc cho ngài.”
“Ngài Authur, Thần cũng sẽ chúc phúc cho ngài.” Sounl vội vàng đáp lại.”Thưa ngài Thần sứ, tối hôm qua tại nhà riêng của 2 mẹ con nhà Lunc xảy ra một vụ án. Đứa nhỏ Mary biến mất, người mẹ Maxis lại chết với một thảm trạng quái đản, máu bị hút khô không còn một giọt.”
“Liệu có phải, là bởi dị tộc kia hay không?” Sounl lau mồ hôi trên trán. 2 năm trước cũng xảy ra một vụ án như thế này, ngài Thần sứ phải lăn lộn gần 2 tháng mới bắt được hung thủ là một dị tộc Quỷ hút máu. Thảm trạng khi chết của các nạn nhân cũng là bị hút hết máu, trên cổ có hai cái lỗ nhỏ.
Thật rõ ràng, là dị tộc Quỷ hút máu.
Authur sau khi nghe đến chỗ dị tộc đã biết mấy ngày kế tiếp coi như bị hủy rồi. Vốn hắn định mang Nữ Thần tẩy rửa một lượt, ăn đậu hũ một lượt, bây giờ kế hoạch lại phải ngâm nước nóng.
Chết tiệt! Con Quỷ kia, mi mà vào tay ta thì đừng có nghĩ đến chuyện chết được dễ dàng!
Authur mặt hầm hập âm trầm đi theo Sounl đến hiện trường vụ án - nhà Lunc.
Đứng trước cửa, Authur nhịn không được tung ra một cái “thuật dọn dẹp“. Mùi máu cùng mùi tử thi hòa lẫn cùng nhau quả thật vô cùng khó ngửi.
“Đây là phòng của Mary?” Authur nhăn mày liên tục tung ra “thuật dọn dẹp”, một bên quay lại hỏi Sounl.
“Vâng... có chuyện gì sao thưa ngài?” Sounl nuốt nước miếng, nhìn vẻ mặt khó coi của Authur.
“Mùi của bọn Quỷ hút máu dị tộc kia ám khắp căn phòng này, thật là kinh tởm!” Authur thốt lên, ngăn chặn cơn buồn nôn trong cổ họng. Quỷ hút máu và Thần sứ, mãi mãi là kẻ thù không đội trời chung, luôn luôn kinh tởm lẫn nhau.
Mùi này rất thuần và nồng, con Quỷ hút máu này rất thuần chủng đây. Vụ này thật rắc rối!
Chết tiệt nhất là, hắn sẽ càng thêm bận rộn a!!!
Đen đủi nhất là nếu đụng phải tên họ Vamp kia, chuyện này sẽ càng thêm phức tạp! Và hắn sẽ bận lại càng thêm bận!!!
............
“Ha ha ha... tên Thần sứ ngu ngốc...” Giọng nói cuồng vọng tới cực điểm, nhưng lại khàn khàn đầy quyến rũ. Bởi, hắn có vốn để cuồng vọng.”Cái gì mà dị tộc chứ? Tộc Vamp của chúng ta chính là một trong cửu tộc lãnh đa͙σ thế giới ngầm, sánh ngang cùng Authur gia của hắn, hắn là gì mà dám hô to gọi nhỏ đòi chém giết Vamp gia chúng ta chứ?”
Nam nhân vung vẩy tấm áo choàng đen, bĩu môi nhìn ngó cái gọi là “Nhà Thờ cao quý” trong miệng tên Authur Lam. Độc một màu trắng, đám Thần sứ thẩm mỹ luôn luôn tệ hại như vậy!
Buồn cười nhất là, phàm phu tục tử như tên Authur Lam kia mà lại học đòi dưỡng hoa như Vamp tộc bọn hắn, dưỡng ra một loại hoa dại độc một màu xanh ngu ngốc giả bộ cao quý.
Vamp Jin dạo một vòng quanh nhà thờ, cảm tưởng muốn một ngọn lửa đem cái nơi toàn mùi Quang Minh ma pháp nguyên tố này thiêu ra tro. Vamp tộc là Quỷ hút máu thuần tu ma pháp Hắc ám hệ và Vong Linh tử hệ, cực kì chán ghét ánh sáng của ma pháp Quang Minh!
Một ngón tay nhón lên, bầu trời chuyển đen như mực. Vamp Jin cười cuồng tiếu, ném lên nóc của nhà thờ một ngọn lửa màu đen âm u tàn ác.
Thế nhưng, một cột sáng hiện ra, dập tắt ngọn lửa “Ám Viêm” mà Vamp Jin ném đi.
Đó là ma pháp Quang Minh hệ “Thủ hộ ánh sáng” cấp A đỉnh cấp. Tên Authur Lam này, ma pháp “Thủ hộ ánh sáng” cấp A đỉnh cấp không phải muốn dựng là dựng được đâu. Hơn nữa, duy trì ngày này qua tháng khác một cách liên tục như vầy còn rất tốn sức nữa.
Theo mùi thì có thể nhận ra ma pháp “Thủ hộ ánh sáng” này mới được dựng ra khoảng 2~3 ngày trước, khi đó nơi này vẫn chưa có gì kì lạ cả.
“Chẳng lẽ, có gì đó bên trong rất quan trọng với tên kia sao?” Vamp Jin liếʍ môi, ánh mắt màu đỏ sáng lòe lòe như hai viên hồng ngọc. Cướp đoạt thứ yêu thích của người khác chính là thú vui của Quỷ hút máu nha~
“Việc này vui đây...” Vamp Jin vung tay, một áo choàng đen khác xuất hiện từ trong hư không, cúi xuống dưới chân hắn.
Vamp Jin và Authur Lam tranh đấu đã rất nhiều năm, cả 2 đều muốn lóc thịt uống máu tên kia nhưng sức mạnh lại cứ luôn tương đương cùng tiến cùng lùi, ai cũng không làm thương được một cọng lông của bên kia...
Không làm gì được hắn thì ta hủy đồ của hắn!
Ka ka ka..........
“ŧıểυ Kan, ta nghĩ chúng ta phải hảo hảo mang đến kinh hỉ cho tên Thần sứ này một chút a~”
.................
Xì poi na:
“Tên Authur này vậy mà lại cất giữ một báu vật như vậy, thật ích kỷ đấy... chậc chậc chậc...”