"ưm~"
Dị vật xâm lấn, Kỳ Từ kêu lên một tiếng theo bản năng muốn phun vật kia ra, nhưng vô tình trời xui đất khiến, đầu lưỡi giống như liếʍ láp xung quanh ©ôи th!t của người đàn ông.
"Ưm...tiếp tục liếʍ đi, đừng dừng lại"
Nam sinh ngồi ở trước mặt cô lập tức thở dốc thoải mái, quả nhiên đầu lưỡi của cô rất mềm mại, giọng điệu bình đạm mang theo chút thỏa mãn thúc giục.
Kỳ Từ chỉ cảm thấy đồ vật của nam sinh này mặn mặn, nhắm mắt lại chịu đựng ghê tởm không thuần thục liếʍ láp, liếʍ, đầu lưỡi vụng về chọc ở giữa mã mắt.
Hà Ngạn nhanh chóng phát hiện ra hành động tiêu cực bị động của cô, dùng ngón tay ấn thật mạnh sau gáy cô bất mãn nhắc nhở.
"Đừng chỉ liếʍ ở giữa"
“Ngô ~ tôi, tôi sẽ không.” Kỳ Từ đau đến cứng phía sau lưng, sợ hãi lại ủy khuất xin tha.
"Trên đời này không có phụ nữ không phục vụ đàn ông chỉ có phụ nữ không muốn phục vụ đàn ông"
Lúc này người đàn ông đeo kính vẫn luôn tập trung vào trận bóng đột nhiên lên tiếng, lời này rõ ràng là nói với Hà Ngạn.
Kỳ Từ nghe ra người đàn ông đeo kính đơn giản là đang khiêu khích châm ngòi.
Quả nhiên, nam sinh trước người sinh nghe được lời này cả người toát ra hơi thở nguy hiểm, giọng cũng mang theo một chút lạnh lẽo:
"Há miệng to ra, lại mở to miệng ra"
Kỳ Từ trong lòng thầm mắng tên đeo mắt kính là biến thái, cô mới vừa tỉnh lại dạy kiến thức bạo lực cho Hà Ngạn, giờ này khắc này nhận thấy được cảm xúc của đối phương trở nên nguy hiểm, cô càng thêm không dám phản kháng, khuất nhục mở miệng đến mức lớn nhất.
Đầu dươиɠ ѵậŧ khổng lồ ngập ngừng chọc vào môi cô, và đột nhiên - người đàn ông to lớn mạnh mẽ đâm vào!"Ưm...aa!!!"
Khóe môi suýt chút nữa nứt ra, cô kinh hãi mở to mắt, nhưng chỉ thấy được cái bụng săn chắc của người đàn ông, trong cổ họng chỉ phát ra những tiếng lầm bầm kêu rên.
"Ưm~"
Người đàn ông ôm sau đầu cô qua lại, gậy thịt to kia suýt chút nữa đã chọc thủng miệng cô, Kỳ Từ chỉ còn lại có sợ hãi vẫn còn tâm trạng nhớ phải phối hợp với người đàn ông này không được phản kháng, tất cả cầu xin tha thứ đều biến thành tiếng thút thít lấy lòng đối phương.
“Bỏ răng ra lỡ cắn phải A Ngạn tôi không cứu được em đâu"
Lúc này người đàn ông đeo mắt kính lại lần nữa mở miệng, anh ta nói với cô.
Kỳ Từ tuy rằng trong lòng hận thấu xương người đàn ông mắt kính luôn có ác ý với cô kia, nhưng vẫn ngoan ngoãn cắn răng, há miệng ra hết sức chịu đựng chua xót, sợ bị nam sinh đâm thủng.
Thật khổ sở ...miệng sắp bị căng nứt ra, vì sao cô phải gặp chuyện như vậy? Bất giác trong mắt cô như bị bao phủ bởi một tầng sương mù, nhưng bên tai cô lại vang lên tiếng nói chuyện thoải mái của đàn ông.
“Cảm giác thế nào, đây chính là lần đầu tiên ở phía trên bé ngoan, có sảng không? "
"Thật sảng, đầu lưỡi thực mềm.”
Họ dường như đang chia sẻ trình độ thực dụng của sản phẩm và lời nói của họ đầy những lời xúc phạm cô.
"Ô ô...ô ~~ không cần, quá sâu.”
Người đàn ông đột nhiên ấn vào sau đầu cô và không ngừng tiến về phía trước, cái đầu dươиɠ ѵậŧ khổng lồ kia của anh ta gần như chạm đến cổ họng cô. Kỳ Từ sợ đến mức nước mắt rơi lã chã, cô không ngừng thút thít cầu xin tha thứ, nhưng sự rung động trong cổ họng khiến đối phương vô cùng hài lòng.
"Hì ~ thật chặt, miệng của em thật tốt." Hà Ngạn thở dài nói.
Khoang của cô gái rất ẩm ướt mềm mại, cổ họng rung động giống như một cái giếng nhỏ bằng chính sức lực của mình, quấn lấy anh rất thoải mái, rất nhanh anh đã muốn xuất tinh.
“Anh muốn bắn cho em , muốn em nuốt hết toàn bộ" Giọng anh vẫn như cũ là bình đạm trần thuật, hoàn toàn không cho Kỳ Từ đường sống từ chối.
Nói xong, bàn tay to khống chế phía sau đầu cô gái, ép cô nuốt nam căn , của mình, sau đó lại bắn ra hơn chục cái vào khoang miệng ướt át, bắn vào cổ họng gầy guộc.