Chuyện này chẳng những không phải là chuyện xấu, ngược lại là chuyện rất tốt a! Có thể tự mình tinh luyện hỏa diễm, lại có thể tăng cường thuộc tính của bản thân, có thể thấy được hai thuộc tính của hai loại cực hạn hỏa diễm này bá đa͙σ đến mức nào. Hơn nữa, trong học viện tu luyện dù sao song hỏa hệ nguyên tố trong không khí cũng có hạn. Chờ khi mình đến chỗ của Liệt Diễm tu luyện, nơi đó có Bính Hỏa nguyên tố cùng với Đinh Hỏa nguyên tố vô cùng vô tận, chẳng phải là tu vi của mình có thể tăng lên nhanh hơn trước kia rất nhiều hay sao? Nếu ví con đường tu luyện của mình trước kia là một con hẻm chật hẹp, thì hiện tại, sau khi tiếp nhận hai hạt giống hỏa diễm của Liệt Diễm, không thể nghi ngờ, con đường tu luyện của mình chính là một đại lộ rộng thênh thang.
Sau khi tu luyện buổi sáng xong, Cơ Động đơn giản làm vệ sinh thân thể, sau đó đi đến căn tin ăn sáng. Vừa vào đến cửa, hắn đã nhìn thấy Tất Tô cùng với Tạp Nhĩ đã đến đó trước. Thần sắc của hai tên huynh đệ của hắn hôm nay rõ ràng mang theo vài phần hưng phấn. Nhìn thấy Cơ Động, Tất Tô nhất thời giơ tay lên vẫy hắn liên tục:
- Lão Đại, điểm tâm của ngươi chúng ta đã chuẩn bị cả rồi này.
Cơ Động đi đến cạnh hắn ngồi xuống, nhìn hai người nghi hoặc hỏi:
- Các ngươi hôm nay sao thế? Có chuyện gì mà cao hứng đến vậy?
Tất Tô nói:
- Lão Đại, hôm nay là kỳ thi cuối kỳ, là lúc kiểm tra thành quả tu luyện một năm nay của chúng ta. Nghe nói lần này Viện trưởng đích thân đến xem. Ngươi nhìn xem những người khác kìa, ai mà sắc mặt uể oải, rõ ràng là thành tích tu luyện không tốt lắm, ai có sắc mặt tương tự với chúng ta, có nghĩa là có tiến bộ không ít. Bất luận đệ tử của năm nào cũng như vậy cả.
Cơ Động lúc này mới nhớ tới, hôm nay là ngày tiến hành kỳ thi cuối kỳ, trong lòng không khỏi âm thầm cười khổ, hỏa diễm của mình biến hóa khẳng định không thể nói cho bất cứ ai biết được. Nhưng mà ma lực Nhất cấp Học đồ, chỉ sợ là sẽ làm cho các sư phụ và Dương viện trưởng sẽ rất khó coi cho xem.
Kỳ thi cuối kỳ mỗi năm tiến hành một lần, kiểm tra theo từng cấp học viên, từ thấp đến cao. Toàn bộ sáu mươi mốt học viên năm nhất của Bính Hỏa Hệ và Đinh Hỏa Hệ sắp thành hai hàng đi đến chính giữa lễ đường học viện.
Quả nhiên như lời Tất Tô nói, Dương viện trưởng lúc này đang ngồi trên ghế thủ tịch phía trên. Phía bên cạnh hắn, còn có một nữ lão sư, độ tuổi nhìn qua cũng tương đương với hắn, kế đó là những lão sư khác của hai hệ, tổng cộng hơn mười người.
Hạ Thiên đang đứng phía dưới ghế thủ tịch, cao giọng nói:
- Kỳ thi kiểm tra thành tích cuối kỳ của đệ tử năm nhất Ly Hỏa Học Viện bắt đầu, bây giờ ta đọc đến tên ai, kẻ đó bước lên bục phía trước, phóng thích ma lực bản thân, lấy số lượng Miện Tinh làm tiêu chuẩn đánh giá cuối kỳ. Tiêu chuẩn kiểm tra của năm nhất như sau, thành tích Nhị cấp Học đồ là đạt tiêu chuẩn, tam cấp học đồ là xuất sắc. Bây giờ bắt đầu, Bính Hỏa Hệ, Chúc Quy.
Nghe đến tên này, Cơ Động, Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô nhất thời tập trung chú ý hẳn. Suốt một năm qua, thường ngày Chúc Quy tuy rằng cũng không có tìm đến làm phiền Tất Tô, nhưng cũng không có hòa đồng với mọi người, ít khi nào cùng với các đệ tử khác trao đổi gì. nɠɵạı trừ đi học, nàng đều quay về ký túc xá. Nghe nói, nhà nàng đã đóng không ít tiền, nàng một mình ở riêng một phòng trong ký túc xá.
Dáng người của Chúc Quy thật sự làm cho người khác phải cảm thán, tuy rằng mới chỉ mười một tuổi, nhưng nhìn qua đã có bộ dáng nữ nhân trưởng thành. Dáng người thon dài, trên mặt không chút biểu tình, bước lên bục kiểm tra, hướng về phía Dương viện trưởng và các lão sư khác cúi mình thi lễ. Nâng hai tay lên, lòng bàn tay hướng về phía trước, phù một tiếng, nhất thời hai cỗ hỏa diễm màu đỏ rực xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, phóng thẳng lên cao, chiều cao hơn một thước.
Nhất thời, trong lễ đường vang lên một mảnh kinh hô, dù sao, trong các đệ tử, những người đã từng thấy được thực lực của Chúc Quy cũng chỉ có ba người bọn Cơ Động mà thôi, trên trán Chúc Quy, rõ ràng xuất hiện ba khỏa rưỡi tinh quang màu đỏ rực.
So sánh với đám đệ tử năm nhất ồ lên một trận, đám lão sư trên hàng ghế giám khảo thật ra bình tĩnh hơn nhiều, như là đã sớm biết được thực lực của Chúc Quy cao hơn đám bạn cùng cấp vậy. Dương Bỉnh Thiên hài lòng gật gật đầu.
Hạ Thiên nói:
- Chúc Quy, Bính Hỏa Hệ Thất cấp Học đồ, thành tích cực kỳ xuất sắc. Người kế tiếp, Bính Hỏa Hệ, Tạp Nhĩ.
Bản danh sách trong tay hắn, thứ tự sắp xếp là dựa theo sự biểu hiện bình thường cùng với thực lực của đệ tử mà sắp xếp. Cơ Động là nɠɵạı lệ, bởi vì thời gian tu luyện của hắn không giống với đệ tử của Bính Hỏa Hệ và Đinh Hỏa Hệ, các lão sư tự nhiên cũng không có chú ý hắn. Hơn nữa thể chất của hắn lại là Âm Dương Cân Bằng phế tài, cho nên tên hắn cũng bị xếp ở cuối danh sách.
Tạp Nhĩ quả nhiên cũng không có làm Hạ Thiên thất vọng, trên tay hắn đồng dạng cũng phát ra ngọn lửa, tuy rằng yếu hơn Chúc Quy rất nhiều, nhưng hai khỏa Miện Tinh hoàn chỉnh cũng đã chứng minh thực lực hiện tại của hắn. Bính Hỏa Hệ Tứ cấp Học đồ. Trong vòng một năm đã trở thành Tứ cấp Học đồ, thiên phú cùng với cố gắng của hắn không thể nghi ngờ. Cùng với Chúc Quy so sánh, Hạ Thiên lão sư cơ hồ là thích Tạp Nhĩ hơn một chút, khuôn mặt bưu hãn có chút dữ tợn của hắn không khỏi toát ra một tia mỉm cười.
Quá trình khảo hạch kế tiếp diễn ra rất nhanh, dù sao, toàn bộ sáu cấp của học viện đều phải tiến hành khảo hạch xong trong một ngày, mà mỗi tên học viên chỉ cần lên đài phóng thích ma lực của mình là có thể hoàn thành phần thi. Cả đám học viên như cái đèn kéo quân, không ngừng lên, xuống bục khảo thí.
Thành tích của đại đa số đệ tử đều là Nhị cấp Học đồ, lâu lâu mới có một gã Tam cấp Học đồ xuất hiện, đều sẽ nhận được khẳng định của Hạ Thiên, thành tích xuất sắc.
Tới phiên bên Đinh Hỏa Hệ, người lên đài đầu tiên rõ ràng chính là Tất Tô. Tất Tô lúc đứng trên bục khảo thí, còn rõ ràng hướng về phía Chúc Quy bên dưới làm ra động tác khiêu khích một cái. Nhưng Chúc Quy ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn một cái, lặng yên ngồi đầu hàng bên phía đám đệ tử Bính Hỏa Hệ.
Ngọn lửa màu xanh có chút yêu dị từ trong lòng bàn tay Tất Tô bốc lên, hai khỏa Miện Tinh màu lam rõ ràng hiện lên trên trán Tất Tô, cũng giống như Tạp Nhĩ, hắn cũng đạt đến thực lực cấp bậc Tứ cấp Học đồ, không thể nghi ngờ là đứng đầu đám năm nhất Bính Hỏa Hệ.
Phải biết rằng, Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô tuy rằng đều có thuộc tính thân thể tám phần rưỡi, nhưng bọn họ có thể trong vòng một năm tu luyện từ người bình thường đến Tứ cấp Học đồ, sự cố gắng của bọn họ tuyệt đối không thua Cơ Động chút nào. Chỉ có thể mỗi ngày không ngừng tu luyện cộng thêm thiên phú mới có thể đạt được thành tích như vậy. Đương nhiên, bởi vì Cơ Động từng dùng qua hai quả Tinh Miện do Dương Bỉnh Thiên cấp cho, trước khi đạt được Cực hạn song hỏa, ma lực song hỏa hệ của hắn cũng đã tiếp cận Ngũ cấp Học đồ, còn muốn cao hơn Tạp Nhĩ cùng với Tất Tô một chút.
Khảo hạch của Đinh Hỏa Hệ dần dần chấm dứt, khi Hạ Thiên kêu lên tên của Cơ Động, hắn cũng thuận tay khép lại danh sách cầm trên tay.
Cơ Động trong lòng thầm than một tiếng, việc gì đến thì cũng sẽ đến. Không nghĩ đến, chính mình cũng có một ngày như thế này. Tuy rằng hắn cũng đã dần dần tiếp nhận được thân phận của thế giới này, nhưng những chuyện kiếp trước hắn cũng không có quên, nhất là sự kiêu ngạo của một đời Tửu Thần ở kiếp trước.
Khi hắn đi lên bục khảo thí, nhìn thấy đầu tiên chính là nụ cười khích lệ cùng với ánh mắt trấn an của Dương Bỉnh Thiên. Suốt một năm qua, Dương Bỉnh Thiên cùng với Liệt Diễm giống nhau, mỗi ngày đều uống rượu ngon do Cơ Động điều chế, hắn cũng cấp cho Cơ Động một số lời khuyên bảo trong tu luyện, cũng giảng giải cho hắn những tri thức sâu sắc về Âm Dương Ma Sư. Nhưng có lẽ bởi vì hắn cũng không có gì tin tưởng vào thuộc tính Âm Dương Cân Bằng của Cơ Động, nên hắn cũng chưa từng hỏi qua tình huống tu luyện của Cơ Động.
Đứng ở trên bục, Cơ Động thậm chí cũng không có nâng hai tay mình lên, bởi vì ma lực Nhất cấp Học đồ của hắn căn bản không có thể phóng xuất ra hỏa diễm. Ý niệm vừa động, khỏa Miện Tinh trên trán đã xuất hiện, rõ ràng hai màu xanh, đỏ đại biểu cho Nhất cấp Học đồ, cũng chỉ có độc nhất một khỏa Miện Tinh mà thôi, cùng với tình trạng sau khi sử dụng xong hai khỏa Tinh Miện là hoàn toàn giống nhau, không có gì khác biệt.