Âm Dương Miện

Chương 294: Thần khí dung hợp, Cực Hạn Dương Lôi (Toàn)

Trước Sau

break
Cơ Dạ Thương chăm chú nhìn Cơ Động:

- Đệ đệ, ngươi biết không? Sau khi hay được tin phụ thân qua đời, ông nội đã tự nhốt mình trong phòng suốt bảy ngày không có mở cửa. Khi ông ra khỏi phòng, đã đưa ra hai gia quy. Một là, người thừa kế gia tộc phải ở cùng phòng với tộc trưởng. Hai là, người thừa kế gia tộc sau khi đạt tới hai mươi tuổi, có thể lựa chọn một nghề nghiệp mà mình yêu thích. Từ đó về sau, trước khi ta đạt tới hai mươi tuổi, nɠɵạı trừ những lúc học tập tại Âm Dương Học Đường, chưa bao giờ ông nội rời khỏi ta nửa bước. Thậm chí những lúc vừa mới tan khóa tại Âm Dương Học Đường, ông nội hằng ngày vẫn đến tận Thiên Can Học Viện để đón ta về. Ông nội mặc dù chưa từng nói lời nào, nhưng ta lại có thể cảm nhận rõ ràng tình yêu của ông nội dành cho ta. Hoặc nói chính xác hơn là, toàn bộ tình thương mà ông nội dành cho phụ thân cũng đã trút hết trên người ta. Ta làm sao có thể khiến cho lão nhân gia thất vọng đây chứ? Ông nội thật sự không chịu thêm được bất cứ đả kích nào nữa đâu. Ta không yêu cầu ngươi quay về gia tộc, ta chỉ hi vọng, ngươi cũng đừng oán trách ông nội, có được không?

Cơ Động lắc lắc đầu:

- Hiện tại ta cũng không muốn oán trách ai cả, ta chỉ cảm thấy bi ai mà thôi.

Hắn nói bi ai cũng không phải là cảm thấy bi ai cho mình, mà là cảm thấy bi ai cho Cơ Động, chủ nhân thật sự của thân thể này, còn có cảm thấy bi ai cho cha mẹ của Cơ Động. Cơ Dạ Thương nói rất đúng, chuyện này rất khó phán xét xem ai đúng ai sai. Hắn làm sao có năng lực đó cơ chứ? Hắn chỉ biết chính là, Cơ Động trước kia mới là người bị hại chân chính.

Bả vai nhoáng lên một cái, đã hất tay Cơ Dạ Thương ra, thở dài một tiếng, Cơ Động nói:

- Ngươi quay về nói với ông ta, ta không hận ổng, ta cũng không nghĩ là hận ai cả. Nhưng mà, ta cũng sẽ không quay trở về, nơi đó cũng không phải là nhà của ta.

Cơ Dạ Thương trầm ngâm một lúc lâu:

- Ta hiểu rồi. Lời nói của ngươi ta sẽ chuyển lại cho ông nội. Cơ Động, sau này ngươi định sẽ làm gì?

Cơ Động nói:

- Sau khi kết thúc Thánh Tà Chi Chiến, ta có thể sẽ đi du lịch đại lục một chuyến vậy.

Cơ Dạ Thương gật gật đầu:

- Cơ Động, lần trước ngươi đánh chết Cơ Dật Phong, có thể nói là đã khiến cho nội bộ Trung Thổ Đế Quốc đại loạn. Mặc dù dưới sự đàn áp của hai vị Chí Tôn Cường Giả, cùng với thân thế của ngươi là hậu duệ của Bình Đẳng Vương, nên tạm thời được dàn xếp xuống. Nhưng mà, hiện tại hoàng thất Trung Thổ Đế Quốc đã đại biến, huyết mạch trực hệ hoàng thất bởi vì Cơ Dật Phong chết mà bị đứt đoạn. Dưới sự sắp xếp của ông tổ, ông nội đồng ý đem ta trở thành người kế thừa của trực hệ hoàng thất. Vương vị Bình Đẳng Vương nhất mạch chúng ta đã không còn người kế thừa.

Cơ Động có chút kinh hãi nói:

- Nói như vậy, ngươi hiện tại đã trở thành tân nhậm Thái tử của Trung Thổ Đế Quốc rồi sao? Trung Thổ Đế Quốc còn có thể cho phép ngươi gia nhập Thánh Tà Chiến Trường hay sao?

Cơ Dạ Thương ưỡn ngực nói:

- Đây là nguyện vọng của ta. Không gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, làm sao có thể được xem là một ma sư chân chính chứ? Đây cũng là điều kiện duy nhất của ta khi chấp nhận làm người thừa kế trực hệ hoàng thất. Nếu có ngày nào đó ngươi rảnh rỗi, thì quay về vương phủ một chuyến đi. Phụ thân và mẫu thân của ngươi được an tán cùng một chỗ, ông nội cũng không có chia cắt hai người. Coi như là ngươi bái tế bọn họ một chuyến cũng được.

- Ta sẽ đi.

Cơ Động gật gật đầu, vì chủ nhân của thân thể này, hắn nhất định sẽ đi. Tuy rằng hắn đối với Bình Đẳng Vương gia tộc cũng không có bất cứ hứng thú gì, nhưng thay mặt chủ nhân thân thể này đi bái tế cha mẹ của hắn, cũng là chuyện cần phải làm. Cũng coi như là kết thúc luôn một đoạn nhân quả này đi.

Đột nhiên, một cỗ áp lực cực lớn từ trên không trung truyền xuống, khiến cho Cơ Động và Cơ Dạ Thương không khỏi đồng thời ngẩng đầu nhìn lên không trung. Chỉ thấy khỏa lôi cầu khổng lồ trên không trung đột nhiên phóng xuất ra vạn đa͙σ hào quang. Thân thể cao lớn của Tử Lôi Diệu Thiên Long lại hiện ra trước mắt mọi người.

Khí tức cường giả nhất thời nở rộ ra trên thân thể cao hơn ba mươi thước. Long uy khủng bố khiên cho thiên địa cũng phải run sợ. Điện quang màu tím lưu chuyển, mơ hồ giống như là cùng với Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới trong không trung hô ứng. Không hề nghi ngờ, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã chân chính tăng lên đến cấp bậc Cửu Giai. Hơn nữa ma lực bản thân nó cũng đã có biến hóa long trời lở đất. Giống như là do lôi điện tinh khiết nhất ngưng tụ lại thành vậy.

Thân ảnh Phất Thụy cũng đồng dạng xuất hiện. Khi mọi người nhìn rõ được hắn, cái đầu tiên nhìn đến chính là ánh mắt của hắn. Ánh mắt màu tím biếc giống như là một đa͙σ lôi điện phá không đánh xuống vậy. Ngay trên giữa trán, có thêm một con mắt phát ra tử quang yêu dị. Dưới làn da màu đồng cương hãn, tử quang không ngừng lưu chuyển. Lúc này Phất Thụy nhìn qua giống y như là Lôi Thần hạ phàm vậy. Trên đỉnh đầu hắn vốn là Dương Miện màu trắng, hiện tại đã biến thành màu tím trong suốt, cũng không nhìn ra Âm hay Dương thuộc tính. Bảy quan hai tinh, cho thấy ma lực hắn đã trong khoản thời gian ngắn ngủi đã tăng lên đến bảy mươi bốn cấp. Cả người hắn cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long bên dưới dung hợp thành một khối. Trên toàn thân phóng thích ra một luồng uy áp khổng lồ, thậm chí còn mãnh liệt hơn Chúc Dung nữa. Trong số các cường giả Cơ Động từng gặp qua, tựa hồ cũng chỉ có Chí Tôn Cường Giả mới có thể hơn được hắn. Nhìn bề ngoài chỉ là tăng lên hai cấp, nhưng thực lực Phất Thụy không thể nghi ngờ là có sự tăng vọt về chất.

Người khác không hiểu, nhưng Cơ Động thì lại hiểu rõ, Âm Dương Miện biến hóa chính là có màu sắc đồng dạng với ma lực bản thân. Chuyện này đại biểu chính là cực hạn, Cực Hạn Ma Lực. Đúng vậy, Dương Lôi ma lực của Phất Thụy sau khi Thần Khí Lôi Ngục Thần Phủ cùng với thân thể hắn dung hợp với nhau, ma lực bản thân hắn cũng đã tiến hóa thành Cực Hạn Dương Lôi. Ma lực bình thường chuyển hóa thành Cực Hạn Ma Lực, khiến cho Phất Thụy hiện tại đã chân chính trở thành một trong những cường giả đương đại.

- Đây là,... Cực Hạn Dương Lôi?

Diêu Khiêm Thư đi đến bên cạnh Cơ Động, mang theo vài phần nghi hoặc, kinh ngạc nói.

Suốt mấy ngày nay, thương thế của hắn mặc dù đã khôi phục lại khá nhiều, nhưng tinh thần hắn có vẻ rất sa sút. Cho tới nay, hắn vẫn là một thành viên trong Thiên Can Thánh Đồ, lựa chọn thoát ly Thánh Đồ, đối với hắn mà nói là đả kích không nhỏ. Niềm tin của một người bị phá vỡ hoàn toàn, lại cảm giác này khó chịu vô cùng. Cơ Động cũng không có đi khuyên bảo hắn, những chuyện như thế này phải để tự mình hắn lĩnh ngộ ra, mới có thể thấu hiểu được. Nhưng hắn ngày nào cũng cùng với Diêu Khiêm Thư cùng nhau tu luyện, đó cũng chính là nguyên nhân khiến cho Cơ Dạ Thương đến tận hôm nay mới có thể chờ hắn rảnh rỗi mà tìm hắn kể chuyện thân thế.

Cơ Động gật gật đầu, nói:

- Chắc là đúng như vậy, ma lực sư huynh vốn đã là biến dị ma lực, uy lực vốn mạnh hơn mười hệ ma lực bình thường, lần này lại thêm được Thần Khí kí©ɧ ŧɧí©ɧ, từ đó phát sinh biến dị mà tiến hóa, đó cũng là chuyện bình thường.

Diêu Khiêm Thư có chút trợn mắt há hốc mồm nói:

- Xem ra những gì ta biết đã toàn bộ thay đổi hết cả rồi. Thiên Can Thánh Đồ đời này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì đây chứ?

Cơ Động nhàn nhạt nói:

- Ngươi còn chưa hiểu hay sao? Thiên Can Thánh Đồ cũng chỉ là một cái hư danh mà thôi. Cực Hạn Ma Lực cũng không đại biểu cho tất cả. Đám người Ngao Phong kia tuy rằng có được Cực Hạn Ma Lực, nhưng bọn hắn lại không có được sự giác ngộ, ý thức của Thánh Đồ. Những người này sao có thể xưng là Thiên Can Thánh Đồ. Người không xứng với Cực Hạn Ma Lực cũng không phải ngươi và ta, mà là bọn chúng mới đúng.

Trong mắt Diêu Khiêm Thư toát ra vài phần thần sắc kiên định:

- Cơ Động, sau khi kết thúc Thánh Tà Chi Chiến lần này, ta quyết định đi tìm Thiên Cơ. Ngươi có muốn đi cùng ta không?

Trong đầu nhớ lại những lời tiên đoán của Thiên Cơ trước đây, Cơ Động lắc lắc đầu:

- Không được, ta còn có chuyện riêng cần phải đi xử lý.

Chương 176:Thần khí dung hợp, Cực Hạn Dương Lôi (Hạ)

Đúng lúc này, giữa không trung chợt vang lên một tiếng thét rung trời lệch đất, cùng với tiếng thét còn có thanh âm long ngâm rung động. Hào quang thu liễm, Tử Lôi Diệu Thiên Long dang rộng cặp cánh, bay lượn xuống dưới. Mặc dù cũng không có phát ra quang mang mười màu lấp lánh, nhưng từ những miếng vảy to một màu tím trong suốt kia, có thể nhìn ra, con cự long này đã có sự tăng vọt trên các phương diện.

Cho dù là Cơ Động cũng có chút hâm mộ Lôi Đế, hắn tuy rằng cũng có Hỏa Nhi là đồng bọn, nhưng Hỏa Nhi cũng không thích hợp làm tọa kỵ. Khoảng cách đến Lục Quan, hắn còn một khoảng chênh lệch không nhỏ. Nhưng cho dù thật sự đạt đến Lục Quan, hắn có thể dễ dàng tìm được một đầu ma thú thích hợp trở thành tọa kỵ của mình sao?

- Ha ha ha ha....

Tiếng cười sảng khoái thật to vang lên từ trong miệng Phất Thụy, xoay người nhảy xuống khỏi cái lưng rộng lớn của Tử Lôi Diệu Thiên Long. Khí chất cả người hắn nhìn qua so với trước kia càng thêm trầm ổn hơn rất nhiều. Thân hình vốn đã hùng tráng càng thêm vĩ đại, mái tóc cùng với ánh mắt đều biến thành một màu tím thần bí. Ánh mắt hắn nhìn quanh mọi người, nɠɵạı trừ Cơ Động và Diêu Khiêm Thư ra, cũng không có ai dám nhìn thẳng mắt hắn. Nhất là con mắt trên trán, tuy rằng mấp máy, nhưng vẫn khiến cho người ta cảm giác thấy áp lực khủng bố.

Dạ Tâm giống như là một con chim én phóng nhanh đến trước mặt Phất Thụy, không đợi nàng mở miệng, Phất Thụy đã dùng tay kéo nàng dựa vào ngực mình:

- Khiến cho ngươi lo lắng rồi.

Dạ Tâm có chút kinh ngạc nhìn hắn, Lôi Đế trước kia không bao giờ nói ra những câu nói ấm lòng người như thế này.

Ánh mắt Phất Thụy nhìn sang phía Cơ Động:

- Lần này cùng với tên Lý Vĩnh Hạo kia đánh nhau một trận, ta mới biết được thực lực của mình còn kém rất nhiều. Cực Hạn Canh Kim Hệ của hắn quả thật cường đại, nếu không phải nhờ ngươi uy hiếp đến tính mạng của nhân vật trọng yếu của chúng, ta cũng không cách nào lợi dụng cơ hội mà làm tổn thương được hắn. Thêm năm năm nữa, ta khẳng định sẽ không phải là đối thủ của hắn. May mắn lần này đạt được Lôi Ngục Thần Phủ, ma lực của ta đã đạt đến Cực Hạn. Năm năm sau, nhất định phải để cho Chung Cực Binh Khí kia phải gãy đôi dưới Thần Phủ của ta.

Cơ Động tiến lên mấy bước, đi đến trước mặt Phất Thụy:

- Sư huynh, chúc mừng ngươi. Thanh Lôi Ngục Thần Phủ này đến tột cùng là Thần Khí gì vậy?

Phất Thụy nói:

- Nó đã cùng ta hoàn toàn dung hợp thành một thể. Lôi Ngục Thần Phủ, có thể nói là chí bảo do Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới sản sinh ra. Cái Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới này không biết từ đâu mà có, năng lượng mà nó ẩn chứa thật sự là quá mức khủng bố. Cho dù là mười vị Chí Tôn Cường Giả liên hợp lại cũng không thể nào bằng được nó. Lôi lực ba động trải qua trăm ngàn năm, thiên uy Lôi điện không ngừng bị Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới áp súc, ngưng tụ lại, hóa thành lôi lực thuần túy, dần dần ngưng tụ lại thành thực thể, hình thành một quả Thiên Lôi Thần Châu. Thiên Lôi Thần Châu này chính là nguyên thể của Lôi Ngục Thần Phủ. Sau này, không biết ai đã dùng pháp lực cường đại đem nó chú tạo thành hình dạng lưỡi búa, chính là Thần Khí chân chính. Ta từng nghe nói qua, mỗi Thiên Can Thánh Đồ đều có thần khí chuyên chúc thuộc về mình. Đó là dùng Tinh Miện của Thiên Can Thánh Đồ đầu tiên cùng với Thiên địa thần lực dung hợp lại mà chế tạo ra. Lôi Ngục Thần Phủ này hẳn là cũng không kém gì những Thiên Can Thần Trang đó.

Nói tới đây, hai mắt Phất Thụy đột nhiên sáng lên, khí phách nói:

- Hiện tại cho dù là Thập Giai ma thú, ta tự hỏi cũng có khả năng liều mạng. Còn hơn mười ngày nữa là chấm dứt Thánh Tà Chi Chiến, nhân cơ hội này, ta định tiến sâu vào trong các tầng trong của Thánh Tà Đảo, tiến hành dò xét xem sao, biết đâu lại có thêm thu hoạch nào khác thì sao. Thánh Tà Đảo này mặc dù tràn ngập nguy hiểm, nhưng cũng là một tòa bảo vật.

Cơ Động gật đầu đồng ý. Hắn đã ở trên Thánh Tà Đảo chiếm được Thiên Chi Ngọc, thức tỉnh Hỗn Độn Chi Hỏa, nhờ đó mới có thể tiến hành chuyển hoán hai đại Cực Hạn Ma Lực một cách như ý, do đó thực lực tăng nhiều. Còn có đạt được Diệt Thần Kích, mặc dù không biết sau khi tu luyện sẽ có hiệu quả như thế nào. Chờ sau khi rời khỏi nơi này, đầu tiên đem Kim giáp nữ tử hòa tan ra, an táng nàng, sau đó sẽ đi gặp Liệt Diễm, đợi lúc thuận tiện thì tu luyện Diệt Thần Kích.

- Sư huynh, ta và ngươi cùng đi vậy.

Lúc này thấy Phất Thụy đã hoàn thành quá trình dung hợp Thần Khí, tất cả mọi người đã tụ hợp lại xung quanh. Phất Thụy trầm ngâm trong chốc lát, nói:

- Trải qua trận chiến lúc trước, chắc là đám ma sư của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng không dám cùng chúng ta tiến hành quyết chiến quy mô lớn nữa. Diệp Phiêu Linh, nơi này giao cho ngươi, ngươi dẫn dắt mọi người ở tầng bảy đi liệp sát các loại Lục Giai ma thú. Một vài vị huynh đệ vừa mới đột phá Lục Giai, cũng nên tìm cho bọn họ tọa kỵ thích hợp. Cơ Động, Diêu Khiêm Thư, hai người các ngươi theo ta và Dạ Tâm xâm nhập Thánh Tà Đảo đi.

Vừa nghe nói đến xâm nhập Thánh Tà Đảo, ngay cả Diêu Khiêm Thư nãy giờ vẫn buồn bả cũng không khỏi có chút hưng phấn, gật đầu đồng ý.

Dạ Tâm vừa nghe Phất Thụy nói muốn dẫn nàng cùng đi, tự nhiên là mặt mày hớn hở, chẳng có ý kiến gì. Nàng cũng đã đột phá sáu mươi cấp. Tuy rằng nằng bài danh thứ hai trong Âm Dương Học Đường, vị trí cao hơn Long Thiên, nhưng vẫn chưa có ma thú tọa kỵ. Phất Thụy dẫn theo nàng, hiển nhiên là cũng muốn lựa chọn cho nàng một con ma thú tọa kỵ.

Về phần Diêu Khiêm Thư và Cơ Động, bản thân đều có được Cực Hạn Ma Lực, thực lực hai người tuyệt đủ khả năng tự bảo vệ mình, cũng không vướng bận. Thực lực Phất Thụy đã tăng lên, tự hỏi bảo hộ mọi người an toàn cũng chẳng hề có vấn đề gì.

- Lão Đại, dẫn ta theo luôn đi. Ta cũng muốn mở rộng kiến thức một phen.

Cơ Dạ Thưng tựa hồ như đã khôi phục lại bộ dáng vui cười bình thường, thậm chí còn có chút nịnh nọt nói với Phất Thụy.

Phất Thụy tức giận nói:

- Ngươi? Ta mang ai theo cũng được, chỉ có ngươi là không! Nếu như Trung Thổ Đế Quốc có thêm một Thái Tử chết nữa, chỉ sợ là cả đại lục sẽ náo loạn ngất trời. Ngươi ngoan ngoãn ở lại đây đi. Phiêu Linh, ngươi giám sát kỹ tên ŧıểυ tử này cho ta, tuyệt không để cho hắn làm chuyện gì bậy bạ.

Diệp Phiêu Linh cố nén cười, nói:

- Lão Đại, ngươi yên tâm, có ta ở đây, ŧıểυ tử này không chạy đi đâu được đâu. Lúc rời khỏi Thiên Can Học Viện, các Đổng Sự đã dặn dò cẩn thận, tuyệt đối không thể để cho ŧıểυ tử này tự tiện một mình hành động. Thậm chí ngay cả Bình Đẳng Vương Điện Hạ cũng tự mình đích thân đến Thiên Can Học Viện gửi gắm. Ta sẽ giám sát hắn chặt chẽ.

Cơ Dạ Thương quay sang nhìn Cơ Động, ánh mắt cầu khẩn. Trải qua trận chiến trước đây, không hề nghi ngờ, địa vị Cơ Động trong này đã tăng lên rất nhiều, nghiễm nhiên trở thành người thứ hai sau Phất Thụy.

Cơ Động ngẩng đầu nhìn trời, tựa hồ cản bản là không nhìn thấy ánh mắt cầu xin của Cơ Dạ Thương, thì thào nói:

- Sư huynh, thời tiết hôm nay không tệ, nếu ma lực ngươi đã khôi phục lại hết, chúng ta liền xuất phát luôn đi.

Cơ Dạ Thương hướng ánh mắt nhìn lên không trung, cái gì mà thời tiết không tệ? Không gian trên Thánh Tà Đảo nɠɵạı trừ mây đen u ám, chưa từng có bất cứ thời tiết khác mà. Đúng là ŧıểυ tử thúi.

- Cơ Động, ta là ca ca ruột của ngươi mà! Ngươi không thể đối với ta như vậy a!

Cơ Động quay đầu nhìn về phía hắn:

- Trung Thổ Đế Quốc đã có một Thái Tử bị ta xử lý, chẳng lẽ ngươi muốn có thêm một người nữa vì ta mà chết sao? Nếu ta nhớ không lầm, ngươi đã từng nói, huyết mạch hoàng thất trực hệ nɠɵạı trừ ngươi ra cũng chỉ còn lại có mình ta, vạn nhất nếu ngươi chết, chẳng phải là ta sẽ bị cuốn vào cảnh cá chậu chim lồng hay sao? Thôi như vầy đi, ta hứa với ngươi, nếu sau này có cơ hội, nhất định sẽ kiếm cho ngươi một con ma thú tọa kỵ thích hợp nhất.

Thân phận Thái Tử của Trung Thổ Đế Quốc, khiến cho Cơ Dạ Thương căn bản là không có khả năng kiếm được người lên tiếng xin xỏ cho hắn. Quay đầu nhìn ngó bốn phía, cuối cùng cũng đành phải gật đầu nghe lời.

Phất Thụy vung tay lên, mang theo Dạ Tâm, Cơ Động, Diêu Khiêm Thư, phóng người lên, đứng trên lưng rộng lớn của Tử Lôi Diệu Thiên Long. Cự long dang rộng hai cánh, hướng về phía tầng trong Thánh Tà Đảo mà đi.

Chương HẠ đã post vào.Ai đọc để ý nhé.

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc