Mắt thấy con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia sắp bị Ngũ Hành Âm Dương Giới hoàn toàn hủy diệt, nhưng đúng lúc này, Quang Minh Mậu Thổ Thánh Đồ Ngao Phong đột nhiên thu lực, ngược lại hét lớn, kêu gọi đám Thánh Đồ tận lực dùng Tất Sát Kỹ phát động công kích về phía Bá Vương Lôi Hỏa Long. Đúng là bởi vì thấy một màn như thế, nên Cơ Động mới tức giận đến mức hai mắt phún lửa.
Cơ Động sao lại không nhìn ra mục đích thật sự của Ngao Phong cơ chứ. Nếu tình huống chiến trường bên này vẫn còn giằng co, Ngũ Hành Âm Dương Giới cũng sẽ không có giải trừ, đám người Ngao Phong có đầy đủ thời gian để áp chế Bá Vương Lôi Hỏa Long, kết cuộc cuối cùng là nó sẽ bị hủy diệt. Nhưng mà, nhìn thấy trận chiến giữa Quang Minh và Hắc Ám Đại Lục đã kết thúc, bên phía Quang Minh Đại Lục toàn thắng, trong lòng Ngao Phong nhất thời phát sinh biến hóa.
Ai cũng thấy rõ trong người con Bá Vương Lôi Hỏa Long này tuyệt đối có thứ cực tốt, Ngao Phong sợ rằng nếu Lôi Đế Phất Thụy đã đuổi xong địch nhân, nhất định sẽ trở lại cướp mất. Ngũ Hành Âm Dương Giới mặc dù thắng chắc, nhưng mà muốn hoàn toàn hủy diệt đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long này, cũng phải cần thêm không ít thời gian nữa. Hắn không chờ nổi. Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, chính là triệt thoái Ngũ Hành Âm Dương Giới đi, sau đó mới dùng Tất Sát Kỹ mạnh nhất công kích đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long này, nháy mắt tiêu diệt, thu lấy lợi ích rồi lập tức bỏ đi.
Cơ Động đúng là bởi vì nhận ra được điểm này, nên mới tức giận mắng ra một tiếng. Hắn thế nào cũng không nghĩ đến, đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ này không ngờ lại đê tiện vô sĩ đến mức độ như thế. So sánh với cảnh Hàn Vũ nhảy ra, lấy thân che chở cho Hạt Tử trước nguy hiểm, bọn họ quả thật ngay cả heo chó cũng không bằng. Bọn họ cũng xứng với danh hiệu Quanh Minh Thiên Can Thánh Đồ hay sao?
- Chẳng lẽ ngươi muốn để cho Lôi Đế đến đây phỏng tay trên sao? Còn không mau dùng Tất Sát Kỹ công kích đi. Con Bá Vương Lôi Hỏa Long này đã sắp chống đỡ không nổi nữa rồi.
Ngao Phong còn chưa có dứt lời, con Bá Vương Lôi Hỏa Long vốn đang cuộn mình nằm đó, thân thể không ngừng run rẩy kịch liệt đột nhiên ngẩng đầu lên. Cái mà đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ nhìn thấy, chính là cặp mắt tràn đầy huyết sắc của nó.
- Hỏa Nhi, mau trở lại đây.
Cơ Động hét lên một tiếng.
Hỏa Nhi cực kỳ thông minh, thân thể khẽ đảo trên không trung, nó cũng không có trực tiếp bay về phía Cơ Động, mà là nhanh chóng thi triển ra Dương Hỏa Phi Hành Pháp Trận, Cực Hạn Dương Hỏa bạo phát, nhanh chóng bay thẳng trên trời cao.
Ngao Phong tính toán cũng không sai, nhưng mà hắn quên mất câu nói 'con rết trăm chân, đập đầu vẫn còn sống', càng quên mất bốn chữ 'chó cùng cắn bậy'. Huống chi, con Bá Vương Lôi Hỏa Long này còn lâu lắm mới chết nổi.
Đã không còn những gai nhọn xung quanh thân thể, thế nhưng ma lực của Bá Vương Lôi Hỏa Long bạo phát ra lại càng thêm khủng bố hơn nhiều. Hai vòng quang hoàn quỷ dị, một cái màu đỏ một cái màu tím chợt từ trên đỉnh đầu nó phóng thích ra, lan tràn đến cả thân mình nó. Ngay sau đó, đám gai nhọn kinh khủng trên người nó lúc trước đã bị Ngũ Hành Âm Dương Giới làm cho gãy nát lại một lần nữa từ trong người nó đâm ra. Mỗi một cái gai nhọn mới này có màu đỏ, tím xen kẽ lẫn nhau. Khí tức nóng bỏng như là nham thạch nóng chảy không ngừng từ trong thân thể nó bạo phát ra. Thân thể khổng lồ đáng sợ của nó nháy mắt biến thành hai màu đỏ, tím pha trộn nhau, nhìn qua cực kỳ quái dị và đáng sợ. Ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng giận dữ, Bá Vương Lôi Hỏa Long tựa hồ như muốn bộc phát toàn bộ cơn nóng giận của nó vậy. Ngay sau đó, thân thể khổng lồ của nó chợt bành trướng khủng bố, vô số đa͙σ quang mang hai màu đỏ, tím choáng đầy khí tức năng lượng hủy diệt bắn ra khắp nơi.
Mây đen trên bầu trời lúc này đã biến thành hai màu đỏ, tím. Giờ khắc này đây, Bá Vương Lôi Hỏa Long tựa hồ như đã cùng với Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới trên trời cao kia hòa hợp thành một thể. Toàn mặt đất biến thành màu đỏ, tím xen kẽ. Trong phạm vi của cái thung lũng, tất cả đất đá bên dưới đều biến thành nham thạch nóng chảy. Từng đa͙σ lôi điện hai màu đỏ, tím từ trên trời giáng xuống, dưới đất nham thạch nóng chảy dâng lên. Toàn bộ không khí đều trở nên kịch liệt run chuyển. Cảnh tượng khủng bố kia khiến cho thiên địa cũng phải thất sắc.
Lúc trước khi Phất Thụy và Bá Vương Lôi Hỏa Long giằng co với nhau vì sao lại không sử dụng ra kỹ năng cường đại để phát động công kích? Chẳng lẽ hắn không muốn nhanh chóng tiêu diệt con Cửu Giai Đỉnh Cấp ma thú này sao? Đương nhiên là không phải. Nguyên nhân chính là hắn phát hiện ra con Bá Vương Lôi Hỏa Long này cực kỳ cường đại, nên mới không có nóng lòng động thủ, mà chỉ cẩn cẩn thận thận đợi chờ cơ hội.
Những ma thú vượt qua Thất Giai, trình độ trí tuệ sẽ càng ngày càng cao. Mặc dù đầu Bá Vương Lôi Hỏa Long này là biến dị, cũng ít người hiểu được khả năng tận cùng của nó, nhưng trí tuệ của nó hoàn toàn không thấp chút nào. Nó cũng vẫn đang chờ đợi cơ hội, vẫn ẩn chứa đòn sát thủ cuối cùng, chuẩn bị cho thời điểm quyết định nhất mà sử dụng ra.
Áp chế của Ngũ Hành Âm Dương Giới quá cường đại, khiến cho nó ngay cả cơ hội thi triển đòn sát thủ cũng không có, nhưng đột nhiên tầng kết giới khủng bố kia đột ngột biến mất, Bá Vương Lôi Hỏa Long làm sao có thể bỏ qua cơ hội tuyệt vời như thế chứ? Cái kỹ năng mà nó ẩn giấu chưa thi triển ra này, thậm chí còn vượt qua sự dự đoán của Phất Thụy nữa. Đây rõ ràng là một cái Siêu Tất Sát Kỹ, hoặc nói chính xác hơn, là một cái kỹ năng chỉ vừa mới đặt chân vào lĩnh vực Siêu Tất Sát Kỹ mà thôi, nhưng mà đã là Siêu Tất Sát Kỹ, sao lại tầm thường được đây? Cái kỹ năng này gọi là Lôi Hỏa Luyện Ngục, chính là một siêu cấp tổ hợp kỹ song thuộc tính của Bá Vương Lôi Hỏa Long. Kỹ năng này đòi hỏi nó phải thiêu đốt sinh mệnh lực trong thân thể, cùng với lực lượng thần kỳ từ Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới dung hợp lại, mới bộc phát ra công kích cực mạnh.
- Không xong, chạy mau!
Ngao Phong vừa mới ngưng tụ xong cái mà hắn gọi là Tất Sát Kỹ của mình, nhưng lúc này cũng không cách nào trụ lại được nữa. Hắn nhanh chóng phóng thích ra cái Tất Sát Kỹ kia, thân hình như tia chớp lui về phía sau. Đám người Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ kia rốt cuộc cũng cảm nhận được nguy cơ đang ập tới. Nhưng mà vừa lúc nãy, nɠɵạı trừ Diêu Khiêm Thư ra, trong lòng bọn họ ai ai mà không có suy nghĩ ích kỷ giống như Ngao Phong cơ chứ?
Trên thế giới này, khi nói đến chữ hối hận có nghĩa là đã muộn rồi. Đám người Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ điên cuồng đem Cực Hạn Ma Lực của mình toàn bộ phóng thích ra hết, tận hết khả năng thi triển ra Phi Hành Pháp Trận cùng thuộc tính của mình, nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng mà, tốc độ của bọn họ làm sao có thể so sánh được với tốc độ của Siêu Tất Sát Kỹ cơ chứ?
Đúng lúc này, tám đa͙σ lôi điện màu lam tím chói mắt chợt từ trên trời giáng xuống, phân biệt oanh kích trên người tám gã Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ. Thanh âm gầm rú kịch liệt vang lên, thân thể bọn họ bị oanh kích văng ta bốn phía, rốt cuộc cũng tránh thoát được phạm vi công kích của Lôi Hỏa Luyện Ngục ngay trong nháy mắt trước khi nó oanh kích xuống, may mắn thoát khỏi cảnh bị hủy diệt dưới một đòn Siêu Tất Sát Kỹ kia.
Mặc dù là như vậy, nhưng bọn họ vẫn bị khí tức khủng bố của Siêu Tất Sát Kỹ kia ép cho bị trọng thương. Tám người cơ hồ đồng thời phún ra máu tươi toàn thân thể, toàn thân bị quang mang hai màu đỏ, tím bao phủ, bay tán loạn trong không trung, đập mạnh vào vách núi xung quanh thung lũng. Bộ dáng bọn họ nhìn qua cực kỳ xơ xác.
Kẻ ra tay vừa rồi đúng là Phất Thụy. Bất luận nói thế nào đi nữa, tám người này cũng là Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục Thiên Can Thánh Đồ, là người có được Cực Hạn Ma Lực. Phất Thụy ngoài mặt cường hãn, nhưng tuyệt đối là người biết lấy đại cục làm trọng, nếu không hắn cũng không có khả năng trước sau hai lần thống lĩnh đệ tử Âm Dương Học Đường trên Thánh Tà Chiến Trường đánh tan đối thủ.
Mắt thấy Siêu Tất Sát Kỹ khủng bố của con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia sắp bộc phát ra, hắn bỏ mặc việc đuổi theo Lý Vĩnh Hạo cùng với người của Hắc Ám ma sư, nháy mắt ra tay, dùng tám đa͙σ lôi điện công kích xuống, đánh bay tám gã Thiên Can Thánh Đồ ra. Tuy rằng lôi điện sẽ khiến cho bọn Thiên Can Thánh Đồ kia bị thương, nhưng so với việc bị Siêu Tất Sát Kỹ hủy diệt thì vẫn tốt hơn rất nhiều.
Đồng dạng bị lôi điện của Phất Thụy đánh bay còn có Hỏa Nhi, nó trực tiếp bị đánh văng về phía hướng của Cơ Động, rơi vào trong ngực Cơ Động. Nó bỏ chạy nhanh nhất, cũng không bị khí tức của Lôi Hỏa Luyện Ngục đánh trúng, nhưng mà một đa͙σ lôi điện oanh kích của Phất Thụy cũng khiến cho nó chịu khổ không ít. Cơ Động vội vàng đem nó thu vào trong Chu Tước Thủ Trạc của mình, để nó tĩnh dưỡng lại, đồng thời bản thân hắn thì rất nhanh lùi về phía sau.
Lúc này, bên trong toàn bộ thung lũng đã hoàn toàn biến thành cảnh tượng luyện ngục. Tất cả các cây cối đã hóa thành tro bụi, biến thành một thế giới tràn ngập dung nham. Hỏa nguyên tố trong không khí đã nồng đậm đến mức sền sệt. Giữa không trung còn không ngừng có vô số luồng lôi điện phóng xuống. Bá Vương Lôi Hỏa Long lúc này đang chìm đắm trong cái Siêu Tất Sát Kỹ này, không ngừng gào rống kịch liệt. Nó vừa gầm rống vừa sãi bước phóng như điên chạy ra ngoài. Nó đang muốn chạy trốn. Mạng sống là quan trọng nhất. Có cái Siêu Tất Sát Kỹ kia ngăn cản, nó muốn bỏ chạy, tự nhiên là dễ dàng hơn nhiều.
Cơ Động phóng người lên, đứng trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, thần sắc hắn và Phất Thụy nhìn nhau vô cùng ác liệt, hai người thấp giọng thảo luận nhanh vài câu gì đó, đột nhiên, Cơ Động trầm giọng nói:
- Sư huynh, cho ta ba giây.
Phất Thụy sửng sốt một chút, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Cơ Động:
- ŧıểυ sư đệ, ngươi khẳng định?
Cơ Động cực kỳ tự tin gật đầu, từ trước đến giờ, Phất Thụy vẫn luôn luôn chiếu cố cùng với bảo vệ hắn, khiến hắn mới có thể trong khoảng thời gian ngắn thực lực đã tăng lên đến trình độ như thế. Đây chính là lúc để báo đáp lại cho sư huynh.
- Được, ta cho đệ ba giây.
Tiếp theo, Phất Thụy hét lớn một tiếng, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hắn không ngờ lại thúc Tử Lôi Diệu Thiên Long quay lại, phóng đến phía Siêu Tất Sát Kỹ Lôi Hỏa Luyện Ngục bên kia.
Một tiếng hét rống giận còn to hơn tiếng rống của Lôi Đình chợt từ trong miệng Phất Thụy vang lên. Hào quang lôi điện màu lam tím chợt bùng nổ, chỉ trong nháy mắt, thân thể hắn và Tử Lôi Diệu Thiên Long đã biến thành một màu lam tím trong suốt.
Lôi Điện Nguyên Tố Thể, đây chính là dấu hiệu Lôi Đế đã xuất toàn lực.
Ngay khi Phất Thụy bay ra, Chu Tước Song Dực sau lưng Cơ Động cũng đã dang rộng, thân thể như điện xạ phóng ra. Hắn so với Phất Thụy càng trực tiếp hơn, thân thể cứ vậy mà trực tiếp chui luôn vào trong phạm vi của Lôi Hỏa Luyện Ngục, đuổi theo con Bá Vương Lôi Hỏa Long.
Hai người bọn họ muốn làm gì? Hai huynh đệ này đã phát điên rồi sao? Toàn bộ ma sư của Thiên Can Quân Đoàn cũng đã dại ra. Đám Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cạnh sườn núi lúc này đã miễn cưỡng đứng lên, nhìn thấy cảnh này cũng đồng dạng đã dại ra.
o0o
Lúc này, đám ma sư Hắc Ám đã giống như thủy triều rút đi. Chung Cực Binh Khí Lý Vĩnh Hạo bị Phất Thụy đánh bị thương nặng, do đó khiến cho đám ma sư Hắc Ám bỏ chạy. Vừa mới bay qua khỏi ngọn núi, đầu Hắc Long khổng lồ lập tức đáp xuống. Ma lực ba động khổng lồ của Lôi Hỏa Luyện Ngục khiến cho đám ma sư Hắc Ám phải đồng thời quay đầu lại, nhìn về phía những biến hóa kinh người trong không trung.
Một nữ tử toàn thân mặc một bộ giáp trụ màu lam đi đến bên cạnh Lý Vĩnh Hạo, vẻ mặt quan tâm nhìn hắn:
- Lão Đại, ngươi có sao không?
Sắc mặt tái nhợt của Lý Vĩnh Hạo khôi phục lại vài phần hồng nhuận, trên mặt toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt:
- Ta không sao. Vừa rồi là ta cố ý để Phất Thụy đánh bị thương. Không làm vậy, làm sao có thể lừa hắn thêm năm năm nữa chứ?
Hàn Vũ bước lại gần:
- Lão Đại, hình như bên kia đã xảy ra chuyện, chắc là do con Bá Vương Lôi Hỏa Long kia ra tay. Không biết là xảy ra chuyện gì. Chẳng lẽ là Ngũ Hành Âm Dương Giới bị phá sao?
Lý Vĩnh Hạo nhíu mày:
- Ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì. Theo đa͙σ lý mà nói, Ngũ Hành Âm Dương Giới một khi hình thành, đừng nói là Cửu Giai Ma Thú, cho dù là Thập Giai Ma Thú, dưới tình huống mười Thiên Can Thánh Đồ liên hợp, cũng không có khả năng đột phá nổi. Bên kia khẳng định đã xảy ra chuyện gì. Nhưng mà, vì đại kế của chúng ta, Thánh Tà Chiến Trường lần này, chúng ta nhất định phải thua. Chỉ có một điều đáng chú ý chính là, Quang Minh Thánh Vương của đối phương, đáng tiếc, lần này chúng ta không có cơ hội thừa dịp hắn còn chưa có trở nên cường đại mà tiêu diệt hắn. Bất quá, hắn một người một lực cũng không thể xoay chuyển Càn Khôn. Truyền lệnh của ta, Hắc Ám Quân Đoàn, rút lui. Chúng ta rút về tầng thứ nhất của Thánh Tà Đảo đi. Trải qua trận chiến lần này, bọn Phất Thụy chắc là cũng đã hài lòng rồi. Chúng ta cũng đã thu thập đủ Tinh Miện để rời khỏi Thánh Tà Chiến Trường. Bọn họ càng cảm thấy thực lực chúng ta không bằng người mà nhát gan co cụm thì càng tốt.
- Vâng!
Mọi người chung quanh đồng thanh trả lời.
Hạt Tử lặng yên đi đến sau lưng Hàn Vũ, vỗ vỗ nhẹ vai của hắn:
- Vừa rồi vì sao ngươi lại đem thân che trước người ta?
Thanh âm thánh thót của Hàn Vũ vẫn không thay đổi:
- Ta là một nam nhân chân chính, sao lại có thể để nữ nhân làm tấm chắn cho mình được chứ?
Lời nói của hắn rất đáng mặt nam nhi, nhưng mà khi nói lại nhịn không được hai tay làm ra một cái Lan Hoa Chỉ.
Hạt Tử phì cười, nói:
- Được rồi. Hôm nay lần đầu tiên ngươi khiến ta nhìn thấy, ngươi đúng là một nam nhân. Bất luận nói thế nào, ta cảm ơn ngươi. Ta nợ ngươi một lần.
Hàn Vũ cười hắc hắc, có chút bỉ ổi nói:
- Lấy thân báo đáp đi.
Hạt Tử hừ một tiếng:
- Mơ đi. Đừng quên sứ mệnh của chúng ta. Quang Minh chưa diệt, sao nghĩ đến chuyện riêng?
Nghe câu nói đó, sự ẻo lả của Hàn Vũ tựa hồ thu liễm lại vài phần, mạnh mẽ gật đầu, hung tợn nói:
- Chỉ còn năm năm, chỉ còn năm năm. Đến lúc đó, chúng ta nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục.
Trong mắt Hạt Tử đột nhiên lóe lên một cái:
- Nếu như ngươi có thể giết chết tên man rợ khốn kiếp kia, nói không chừng ta sẽ suy nghĩ lại a!
o0o
Đám người bên phía Hắc Ám rất nhanh lui lại. Bên này, Phất Thụy và Cơ Động cũng đã phóng vào phạm vi ma lực khủng bố của Siêu Tất Sát Kỹ kia.
Tử Lôi Diệu Thiên Long bay vút lên không trung, thanh Lôi Đình Chiến Phủ trong tay Phất Thụy giơ lên cao, thanh chiến phủ giống như một thanh trường mâu sắc bén chỉ thẳng lên không trung. Hào quang màu lam tím chói mắt hóa thành một khối cầu khổng lồ chợt xuất hiện.
Nhất thời, vô số luồng lôi điện hai màu lam tím từ trên trời phóng xuống giống như là tìm được mục đích vậy, dưới sự hấp dẫn của Lôi Đình Chiến Phủ, toàn bộ tập trung phóng lại thanh Lôi Đình Chiến Phủ trong tay Phất Thụy.
Vô số tia lôi điện hai màu đỏ, tím choáng đầy ma lực nhất thời khiến cho thân thể Phất Thụy và Tử Lôi Diệu Thiên Long nhuốm đẫm thành hai màu đồng dạng. Nhưng mà, thân là người sử dụng Lôi Nguyên Tố, Lôi Đế không ngờ vẫn phải hơi chùn xuống một chút, bật lên một tiếng rên, thất khiếu Phất Thụy đồng thời xuất huyết. Cái này dù sao cũng là một cái Siêu Tất Sát Kỹ, mặc dù hiện tại cái mà hắn hứng chịu, chỉ là một nửa lực lượng của cái Siêu Tất Sát Kỹ này, nhưng cũng đã phải gánh vác cực kỳ khủng bố rồi.
- ŧıểυ sư đệ, ta có thể chịu được bảy giây.
Phất Thụy chợt quát một tiếng, ma lực của hắn và Tử Lôi Diệu Thiên Long toàn diện bùng nổ, giống như là Kình Thiên Ngọc Trụ vậy, toàn lực chống đỡ mảnh lôi điện giáng xuống.
Bảy giây, chỉ đơn giản bảy giây, nhưng mà bảy giây này đối với Phất Thụy và Tử Lôi Diệu Thiên Long mà nói, chính là bảy giây sinh tử. Kết quả sau bảy giây mà nói, bất luận kẻ nào cũng biết. Đây là lòng tin tưởng đối với Cơ Động đến mức nào, mới có thể khiến cho Phất Thụy lựa chọn mạo hiểm đến như thế? Cho dù hắn chỉ là Thất Quan Ma Sư, cộng thêm Bát Giai Ma Thú, cũng không cách nào thừa nhận nổi uy lực khủng bố của Siêu Tất Sát Kỹ này.
Cơ Động cũng không có mở miệng, nhưng tốc độ phi hành của hắn đã đạt tới cực hạn. Vầng Hắc Nguyệt đã lặng yên xuất hiện sau lưng hắn. Giờ khắc này đây, không còn sự ảnh hưởng của Siêu Tất Sát Kỹ Lôi Hỏa Luyện Ngục, ma lực nguyên tố xuất hiện trong không khí cũng chỉ có hai loại, Hỏa và Lôi. Lôi thuộc về Phất Thụy, còn Hỏa là do Cơ Động bộc phát ra. Hắn đến tột cùng muốn dùng phương pháp nào để đối phó với Bá Vương Lôi Hỏa Long?