Sau khi trọng thương, so đấu nhau chính là thời gian khôi phục, cũng đồng dạng là so đấu về vận khí.
Ngay lúc Cơ Động và Hạt Tử đều cảm thấy có chút hy vọng, đột nhiên trên không trung truyền đến thanh âm chim hót chói tai, làm cho trong lòng bọn họ bất giác trầm xuống.
Đó là một đầu cự điểu, sãi cánh ước chừng hơn hai mươi thước, thân thể chỉ nhỏ hơn Bạch Kim Thiên Bằng một chút mà thôi. Mỏ bạc, cánh sắt, nhìn qua có vài phần giống như Ô Thiết Ma Thứu, nhưng khí tức hơi thở lại cường đại hơn rất nhiều.
Đầu nó cũng không trọc giống như Ô Thiết Ma Thứu, nhìn qua vô cùng thần tuấn, ít nhất cũng không kém hơn so với Bạch Kim Thiên Bằng đã chết vào tay Cơ Động khi nãy chút nào. Phương hướng thân thể khổng lồ của nó đáp xuống, nhìn qua tựa như là chỗ Cơ Động và Hạt Tử đang ngồi, nhưng cuối cùng điểm rơi cũng không phải vị trí của hai người, mà là ngay nơi Tinh Hạch của Bạch Kim Thiên Bằng rơi xuống lúc nãy.
Một trận cuồng phong thổi quan, con cự điểu kia đã ngậm lên Tinh Hạch của Bạch Kim Thiên Bằng, từng tiếng thanh âm bi thương không ngừng vang lên, tựa hồ là đang khóc lóc vì cái chết của Bạch Kim Thiên Bằng vậy.
- Đây là chuyện mà ngươi gây ra, ngươi tự mình mà xử lý nó đi.
Hạt Tử cả giận nói.
Cơ Động lãnh đạm nói:
- Liên quan gì đến ta? Dù sao mục tiêu của nó cũng tuyệt không chỉ là một mình ta. Đầu cự điểu này ít nhất cũng Ngũ Giai, ngươi cho rằng hiện tại ta có thể xử lý được nó sao?
Hạt Tử nói:
- Không liên quan gì đến ngươi? Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra, con này chính là Ô Thiết Ma Thứu Vương, có tên khác là Ngân Chủy Ma Thứu hay sao? Con Bạch Kim Thiên Bằng vừa rồi ngươi giết, nói không chừng chính là chồng của nó. Ngươi đầu tiên chọc giận Ô Thiết Ma Thứu, Ô Thiết Ma Thứu Vương chắc không ở nhà, mấy tên ŧıểυ gia hỏa Tam Giai kia tự nhiên kiếm chồng nó nhờ trả thù giúp. Ngươi ngay cả Bạch Kim Thiên Bằng cũng giết mất, con Ô Thiết Ma Thứu Vương này bỏ qua cho ngươi mới lạ đó.
Giống như nghiệm chứng lời Hạt Tử nói vậy, Ô Thiết Ma Thứu Vương đột nhiên dang rộng cặp cánh, quay người nhìn lại, ánh mắt lạnh như băng mà điên cuồng của nó hung hăng nhìn chằm chằm về phía Cơ Động và Hạt Tử.
Khóe miệng Hạt Tử đột nhiên hiện lên một tia cười mỉm thản nhiên, vẫn như trước ngồi lù lù bất động tại chỗ.
- Đến lúc này mà ngươi còn cười được hay sao?
Thân là Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ, tố chất tâm lý của Hạt Tử cũng không tương xứng với thuộc tính ma lực của nàng ta.
Cơ Động thản nhiên nói:
- Không được cười, chẳng lẽ kêu ta khóc hay sao? Xem ra, nó cũng không chỉ xem ta là mục tiêu duy nhất a! Ngươi nói xem, nó sẽ tấn công ta trước hay sẽ tấn công ngươi trước đây?
Giờ khắc này đây, Cơ Động và Hạt Tử đã không chỉ là xem xét trên thực lực chiến đấu, mà đồng thời cũng xem xét về khả năng bày mưu tính kế. Với thực lực hiện tại của bọn họ, bất luận là nhìn về phương diện nào đi chăng nữa, cũng không thể nào so sánh được với đầu Ngũ Giai Ma Thú to lớn trước mặt này. Huống chi, không ai trong bọn họ có thể nói chắc được, con Ô Thiết Ma Thứu Vương trước mắt này là Ngũ Giai Ma Thú hay là Lục Giai Ma Thú. Trên Thánh Tà Đảo này, đặc tính các ma thú hoàn toàn khác với khái niệm thông thường, có lẽ là do bị ảnh hưởng bởi Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, nên thực lực của ma thú trên này mạnh hơn hẳn ma thú đồng cấp bậc bên ngoài. Vừa rồi con Bạch Kim Thiên Bằng vừa mới bị Cơ Động dùng Siêu Tất Sát Kỹ Nhật Nguyệt Âm Dương Giới kia đánh chết, chẳng qua cũng chỉ mới Thất Giai mà thôi. Con Phi Điểu Ma Thú trước mắt này, ai biết được thực lực của nó lên đến mức độ nào.
Ô Thiết Ma Thứu Vương cũng không cho bọn hắn có thời gian suy nghĩ thêm, há miệng kêu lên một tiếng bi thương mà sắc nhọn, cặp mắt của nó giống như là phun lửa ra vậy, bạch quang chói mắt không ngừng từ trong thân thể nó bộc phát ra. Nó đồng dạng cũng là một con Canh Kim Hệ Ma Thú, nhưng uy áp mà nó phóng thích ra so với mấy con Ô Thiết Ma Thứu bình thường kia thì cường đại hơn rất nhiều.
Thân thể nó vốn có màu như sắt gỉ, lúc này trong chớp mắt đã hóa thành một màu trắng chói mắt, đây là bộ dáng khi ma lực đã phóng thích ra, trải rộng toàn thân. Hai cánh khẽ chấn động một chút, bộc phát ra thanh âm leng keng mãnh liệt. Giống như lời Cơ Động nói vậy, mục tiêu của nó cũng không chỉ là một mình Cơ Động. Đang trong trạng thái bi ai điên cuồng, nó tự nhiên cũng không cần quan tâm xem ai đã giết chết chồng mình. Trong mắt nó, Cơ Động và Hạt Tử đều là kẻ địch sát nhân.
Hạt Tử đúng vẫn là người thiếu kiên nhẫn hơn, thân thể nhanh chóng quay tròn một vòng trên mặt đất, cặp cánh phía sau lưng dang rộng, chớp mắt đã phóng tới bên cạnh người Cơ Động. Mặc dù động tác của nàng có chút gấp gáp, nhưng nhìn thế nào cũng vẫn thấy thanh thoát, tao nhã. Chẳng qua, tầng da trắng muốt trước ngực cũng càng lộ rõ hơn vài phần.
Mắt thấy Hạt Tử phóng lại kế bên mình, Cơ Động cũng không có phản ứng gì, cũng không có tiến hành công kích nàng.
Hắn sở dĩ có thể an nhiên tự tại như vậy, cũng không phải là tâm trí hắn bình ổn hơn so với Hạt Tử. Trong nội tâm của hắn, không khỏi âm thầm cảm kích đối với Liệt Diễm, Chu Tước, Đằng Xà. Nếu không phải nhờ có Chu Tước Biến và Đằng Xà Biến, hắn làm sao có được năng lực phòng ngự mạnh hơn so với thường nhân nhiều lần, làm sao có thể dưới tình huống hiện tại mà bảo trì sự bình thản đây? Về phần Liệt Diễm, hắn vĩnh viễn cũng không có cảm kích, mà đó làm một loại cảm xúc hoàn toàn khác.
- Mộc sinh Hỏa, hợp tác cả hai cùng có lợi.
Hạt Tử khẽ quát một tiếng, ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú vào Cơ Động.
Cơ Động cũng đồng dạng liếc nhìn nàng. Cả hai người đều thấy được sự quả quyết trong ánh mắt đối phương. Mặc dù bọn họ là địch nhân, thế nhưng khi đối mặt với địch nhân chung, nếu không hợp tác với nhau, nhất định sẽ chết chắc, thỏa hiệp nhau tuyệt đối là có lợi. Cơ Động trả lời đơn giản nhưng dứt khoát:
- Đồng ý.
Hạt Tử cũng không phải người bình thường, vừa nghe được lợi Cơ Động nói, thân thể nàng khẽ chuyển một cái, đã phóng ra sau lưng Cơ Động, không chút do dự đem hai tay mình đặt lên lưng Cơ Động, vận chuyển toàn bộ sinh mệnh lực Cực Hạn Ất Mộc Ma Lực nàng vừa mới ngưng tụ được trên thảo nguyên, không chút do dự rót hết vào cơ thể Cơ Động.
Diêu Khiêm Thư từng nói với Cơ Động, Thiên Can Thánh Đồ, bất luận là Quang Minh hay là Hắc Ám, hiệu quả tương khắc thuộc tính lẫn nhau không hề bị ảnh hưởng như người bình thường. Tựa như Cơ Động vốn là Quang Minh thuộc tính, nhưng vẫn có thể sử dụng Quang Minh Tinh Miện vậy.
Cảm nhận được khí tức sinh mệnh lực mênh mông từ phía sau truyền đến, Âm Dương Lốc Xoáy trong cơ thể Cơ Động tựa hồ trong nháy mắt bùng phát lên cực hạn. Ánh mắt vốn đã ảm đạm của hắn lại lần nữa khôi phục sự sáng chói. Tay phải nâng lên, vài tiếng leng keng vang ra, từng đa͙σ lưu quang màu đỏ sậm nháy mắt dung hợp với thân thể hắn, Quân Ma Âm Dương Khải tái hiện.
Ngay sau đó, cặp cánh màu trắng ngà thật lớn dang rộng ra, Chu Tước Nội Giáp dưới sự phụ trợ của ma lực tràn đầy đã lần nữa khôi phục lại.
Đặc tính Mộc sinh Hỏa cũng không phải là lần đầu tiên Cơ Động sử dụng ra, nhưng lúc này trợ giúp hắn tiến hành ma lực tổ hợp, lại chính là Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục Thiên Can Ất Mộc Thánh Đồ. Xét về ma lực, ma lực của Hạt Tử hiển nhiên là mạnh hơn so với Diêu Khiêm Thư lúc trước rất nhiều.
Mặc dù hai người là địch nhân, nhưng hiện tại Hạt Tử lại không chút do dự, đem toàn bộ ma lực trút hết sang cho hắn. Trong lòng Cơ Động cũng không khỏi âm thầm tán thưởng. Sự quyết đoán này của Hạt Tử có thể nó là không sai chút nào, bởi vì nàng hiểu rất rõ ràng, nếu không toàn lực hỗ trợ Cơ Động, như vậy, trận chiến này bọn họ tuyệt đối là chết không có chỗ chôn. Hai người bọn họ lâm vào tình huống này, chỉ còn một cách là phải phối hợp với nhau, ít nhất là phải đánh chết con Ô Thiết Ma Thứu Vương trước mắt này. Lúc này, nhất định phải tin tưởng lẫn nhau.
Ngay khi Quân Ma Âm Dương Khải mặc lên người Cơ Động, Hạt Tử đã thu liễm cặp cánh sau lưng mình, khép chặt phía sau. Đồng thời, hai tay nàng trực tiếp choàng qua cổ Cơ Động, ôm chặt lấy, cặp đùi thon dài mềm mại nhưng mạng mẽ trực tiếp choàng qua hông hắn, tựa hồ như căn bản không biết gì là ngượng ngùng, thân thể cả người hoàn toàn áp sát vào lưng Cơ Động. Hai tay, hai chân ôm sát lại, giống như là đã trở thàng một bộ phận thân thể của hắn vậy.
Cơ Động đương nhiên sẽ không hồ đồ cho rằng lúc này Hạt Tử đang 'lợi dụng' mình, hoặc là có âm mưu gì cả. Hạt Tử làm như vậy, hoàn toàn là do kinh nghiệm thực chiến phong phú mà làm, nàng đang tận khả năng làm giảm bớt sự ảnh hưởng của bản thân đối với hành động của Cơ Động. Hơn nữa, nàng càng muốn tiến hành tăng phúc cho Cơ Động tốt hơn, chân chính về mặt ý nghĩa làm cho ma lực của hai người hoàn toàn hòa hợp thành nhất thể.
Đen kịt, màu đen thâm thúy u ám chợt dâng lên. Lúc này Âm Dương Miện cùng với Quân Ma Âm Dương Khải trên đỉnh đầu Cơ Động đã hoàn toàn biến thành một màu đen kịt. Chu Tước Nội Giáp cũng đã biến hóa thành màu sắc tương tự.
Hai chân chỉa mạnh xuống đất, Cơ Động cơ hồ là không có thời gian suy tư, cả người đã giống như một mũi tên nhảy thẳng lên. Ngay trong nháy mắt khi thân thể hắn phóng lên, mặt đất tại vị trí lúc trước của hắn cũng đã ầm ầm nổ tung, để lại một cái hố sâu đường kính chừng hơn năm thước.
Ô Thiết Ma Thứu Vương lại một lần nữa bay thẳng lên trời, toàn thân phát ra bạch quang nồng đậm, nhìn qua quả thật có vài phần giống như Bạch Kim Thiên Bằng lúc trước. Nhưng lúc này, Cơ Động cũng đã có phán đoán nhất định đối với thực lực của nó. Mặc dù nhìn qua uy thế của Ô Thiết Ma Thứu Vương so với Bạch Kim Thiên Bằng cũng không sai biệt lắm. Nhưng nó lại không có được uy áp dẫn động thực lực thiên địa khủng bố như Bạch Kim Thiên Bằng, càng không thể nào xua tan đi Hỏa Nguyên Tố trong không khí được. Thực lực nó phải nói là kém hơn rất nhiều. Nó hẳn là chưa đạt đến Lục Giai, chỉ mới là đỉnh cấp Ngũ Giai mà thôi.
Phát hiện ra điều này, cũng không khỏi làm cho Cơ Động âm thầm thở ra. Ma lực của hắn hiện tại chỉ mới khôi phục được hai thành, trình độ khôi phục của Hạt Tử cũng không sai biệt lắm so với hắn. Nhưng mà, khi Cực Hạn Ất Mộc tiến hành tăng phúc cho Cực Hạn Đinh Hỏa của hắn, lúc này ma lực Cơ Động lại đột nhiên bạo tăng rất nhiều, đạt đến trạng thái hơn sáu thành thực lực. Đây là đặc tính của Mộc sinh Hỏa, cũng không phải đơn giản là một cộng một bằng hai. Lúc này đây, Cơ Động cũng không có bay lên không trung như lúc trước, mà là đứng trên mặt đất lạnh lùng nhìn chăm chú Ô Thiết Ma Thứu Vương trên không trung. Hắn lúc này cũng không có hấp tấp, mỗi một giây đồng hồ tăng thêm, ma lực của hắn cùng với Hạt Tử cũng sẽ tăng thêm một phần, ma lực tổ hợp của bọn họ cũng sẽ tăng thêm vài phần. Một khi thực lực hai người hoàn toàn khôi phục lại, đừng nói là hai người hợp tác, bất kỳ một người nào trong bọn họ, cũng có thể dễ dàng hủy diệt đầu Ngũ Giai Ma Thú này.
Hạt Tử ôm chặt thân thể Cơ Động. Lúc này nàng cùng với Cơ Động tiếp xúc với nhau, hoàn toàn là một loại cảm thụ khác hẳn. Toàn bộ sự chú ý của Cơ Động đều đặt hết lên trên người Ô Thiết Ma Thứu Vương. Mà Hạt Tử bởi vì chỉ có mỗi việc là đem ma lực trút vào cơ thể Cơ Động, cũng không cần làm gì khác nữa, nên theo bản năng cảm nhận được thân thể Cơ Động, khuôn mặt không khỏi có chút nóng lên.
Mặc dù thân nàng là Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ, nhưng Hạt Tử đúng là vẫn còn là một hoàng hoa khuê nữ. Nàng trước mặt các ma sư bình thường, tuyệt đối là kẻ cao cao tại thượng. Cho dù là trong các Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, có thể khiến nàng nể mặt, cũng bất quá chỉ vài người mà thôi, còn lại là không thèm để vào mắt. Thực lực bản thân nàng quả thật cũng rất cường đại. Tình huống giống như hiện tại, vận mệnh mình bị người khác nắm trong tay, đây là lần đầu tiên nàng gặp phải.
Lúc vừa mới tiến vào Thánh Tà Đảo, nàng liền gặp phải Cơ Động. Lúc nàng nhìn thấy Cơ Động chỉ có thực lực bốn quan, cũng không hề để ý đến hắn. Mãi đến khi nàng nhìn thấy trên người Cơ Động bốc lên là Cực Hạn Dương Hỏa, hơn nữa lại còn phóng thích ra Diễm Dương Trùy, nàng mới hiểu được rằng mình đã gặp phải phiền phức. Mà cho đến lúc đó, nàng cũng không có quá nhiều để tâm, dù sao, ma lực của nàng cũng lớn hơn Cơ Động đến mười cấp.
Chỉ là, đến khi hai người chân chính động thủ, nàng mới hiểu được, chính mình đã khinh địch quá đáng. Gã đối thủ chỉ mới bốn mươi tám cấp này, lại có thể phóng thích ra vô số ma kỹ có lực lượng khủng bố mà ngay cả nàng cũng không cách nào thừa nhận nổi.
Nhất là một màn lúc trước, thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ, lại làm cho nàng suốt đời khó quên.
Lúc này, ngay khi kề cận tiếp xúc thân thể Cơ Động như thế này, nàng hận không thể đem gã nam nhân này một kích xé nát thân thể. Nàng chính là không muốn thừa nhận nàng thất bại, thậm chí nàng từng quy kết nguyên nhân thất bại của mình là do thuộc tính tương khắc. Thế nhưng sâu trong nội tâm của nàng lại hết sức rõ ràng, đổi lại là một gã Thiên Can Thánh Đồ năm mươi tám cấp khác, vẫn như trước sẽ không phải là đối thủ của hắn. Không nói những cái khác, chỉ riêng cái Siêu Tất Sát Kỹ kia, ai có thể ngăn cản nổi cơ chứ?
Ngay tại thời điểm Cơ Động tiến hành chuyển hoán giữa Cực Hạn Dương Hỏa thành Cực Hạn Âm Hỏa, từ trạng thái Quân Vương thô bạo chuyển sang Ma Vương thâm thúy, trong lòng Hạt Tử bất tri bất giác xuất hiện sự biến hóa quái dị. Hai loại Cực Hạn khí chất lại đồng dạng xuất hiện trên một người? Ngoài miệng mặc dù nàng gọi Cơ Động là tên dã man, nhưng ở trong lòng nàng, chỉ cảm thấy rằng gã nam nhân này tràn ngập sự thần bí.
Ôm sát thân thể Cơ Động, tận mắt chứng kiến bộ Chu Tước Nội Giáp tự động trồi lên từ trên người hắn, hai mắt Hạt Tử không khỏi trừng lớn. Biến hóa trên người Cơ Động, hoàn toàn vượt qua phạm trù hiểu biết của nàng về ma kỹ của ma sư. Quân Ma Âm Dương Khải mặc dù có thể nói là một kiện Bán Thần Khí, nhưng bộ áo giáp trên người nàng, phẩm chất cũng không kém hơn bao nhiêu.
Chỉ là, bộ giáp trụ hiện ra từ bên dưới lớp da của nam nhân này là cái gì đây?
Bề mặt bên ngoài của Chu Tước Nội Giáp, sờ qua cực kỳ trơn nhuyễn, quang hoa gợn nhẹ, tựa hồ không khác gì da thịt bình thường. Thế nhưng Hạt Tử có thể cảm giác được, bên trong bộ Chu Tước Nội Giáp này, ẩn chứa ma lực đặc thù cực kỳ cường đại. Xem ra hiện tại nàng thật sự có muốn đánh lén Cơ Động đi chăng nữa, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể đắc thủ. Huống chi gã nam nhân này rơi xuống từ trăm thước trên cao cũng không bị té chết, mình thật sự có thể giết chết hắn hay sao? Trong lòng của Hạt Tử, Cơ Động đã sớm trở thành không thể chiến thắng rồi. Trong lúc này trong lòng nàng chỉ có một ý niệm mà thôi, đó chính là ngay sau khi trận chiến này kết thúc, bất luận nói thể nào, cũng phải nhanh chóng rời xa gã nam nhân không biết là Bạo Quân hay là Ma Vương tràn ngập nguy hiểm này.
Cơ Động tự nhiên không biết Hạt Tử đang suy nghĩ cái gì, cặp mắt ẩn sau chiếc mặt nạ kia vẫn chăm chú nhìn Ô Thiết Ma Thứu Vương trong không trung.
Mắt thấy Cơ Động cũng không có tiến hành công kích, thanh âm phát ra trong miệng Ô Thiết Ma Thứu càng ngày càng trở nên sắc nhọn hơn. Trong nháy mắt, nó từ trên cao phóng thẳng xuống, chung quanh thân thể vốn đã cực kỳ khổng lồ, lại phóng thích ra một tầng bạch quang mãnh liệt, làm cho bản thể nó tựa hồ như lớn thêm vài phần nữa.
Ma lực ba động khổng lồ liền dưới tình huống như vậy hoàn toàn bộc phát ra. Bằng vào sức nặng của thân thể, cộng thêm ma lực bính phát của Canh Kim Hệ, Ô Thiết Ma Thứu Vương cứ như vậy mạnh mẽ đâm thẳng về phía Cơ Động.
Hạt Tử rõ ràng nghe được trong miệng Cơ Động phát ra một tiếng hừ lạnh. Ngay sau đó, nàng đột nhiên cảm giác được, không gian chung quanh thân thể tựa hồ như trở nên mờ ảo đi. Thậm chí không có chút chấn động nào, nhưng trong thị giác của nàng, lại đột nhiên xuất hiện một chút hư ảo. Cơ Động đang sử dụng một loại bộ phát cực kỳ đặc thù, trong phạm vi nhất định không ngừng di chuyển.
Động tác của hắn vô cùng cao quý mà tao nhã, nhưng vẫn như trước tràn ngập ngạo khí. Đối mặt với công kích từ trên trời giáng xuống của Ô Thiết Ma Thứu Vương, thân thể hắn cứ như vậy xê dịch với một biên độ rất nhỏ. Thân thể thoáng như xoay chuyển, thoáng như kéo dài, trong mơ hồ, tựa hồ như đang có mười Cơ Động đang không ngừng nhảy múa.
Đây đúng là một kỹ năng của Ám Viêm Ma Vương, Ám Nguyệt Vũ. Tác dụng của nó rất đơn giản, chính là để giải trừ tập trung.