Ám Dục Hoành Lưu

Chương 29 - Chương 29

Trước Sau

break
Mặc dù Chu Giai đang cắn chặt chăn trong miệng nhưng tiếng rêи ɾỉ vẫn không ngừng thoát ra từ kẽ răng. Cậu khàn giọng kìm nén, từng tiếng rên vẫn như câu dẫn khiến eo Hà Dã càng mạnh bạo đâm cậu một cách tốc lực.

Sự đau đớn phải chịu đựng đã qua đi, tràng thịt bên trong mông Chu Giai đã rất mềm, còn vô cùng có lực. Mỗi lần Hà Dã chọc vào rút ra, phần thịt mềm vẫn cứ hút rất chặt, giữ hắn lại không cho đi. Hà Dã cũng luyến tiếc, hắn hơi rút ra rồi cắm vào, lần sau còn sâu hơn cả trước, chen chúc đâm mạnh đến khi không vào nổi nữa mới rút ra. Chỉ như vậy thôi mà lần nào cũng khiến Chu Giai lên đỉnh, xung quanh lỗ hậu nhớp nháp ẩm ướt, làn da toàn thân từ trắng muốt chuyển thành đỏ ửng, đẹp đến mức khiến người khác muốn vuốt ve chiều chuộng.

Quy đầu cạ qua điểm mẫn cảm, cái mông Chu Giai co lại thật chặt ngay lập tức, tiếng rêи ɾỉ trong miệng cao vút nhưng bị chăn chặn lại. Đôi mắt như phủ một tầng nước, tầm mắt phía trước mông lung, cảnh vật hư hư thật thật.

Hà Dã bị Chu Giai siết đến da đầu tê dại, suýt chút nữa đã đầu hàng trực tiếp. Không chờ cảm nhận rõ sự siết chặt bên trong của Chu Giai, hắn cắn răng rút dương v*t ra, hô hấp hồng hộc nặng nề. Cây hàng cương cứng trướng lên, chịu đựng kɧoáı ©ảʍ được đâm.

Hà Dã nhìn cái lỗ giữa mông Chu Giai. Nơi đó đang không có thứ gì chọc vào, co rụt lại thành hình dáng ban đầu. Nhưng Chu Giai vừa thả lỏng, giữa những nếp uốn lại dãn ra một chút, cái miệng nhỏ to bằng ngón út to, đó là vì vừa bị hắn dùng vũ khí chơi lỏng. Khóe miệng Hà Dã nhếch lên, hắn thở gấp ngẩng đầu nhìn gương mặt Chu Giai.

Chu Giai xoay mặt xuống giường, trong miệng vẫn cắn chăn, gò má đỏ rực và lỗ tai sắp rỉ ra máu quay về phía Hà Dã, lông mi dài đẫm nước mắt, thi thoảng run run. Hà Dã nhìn như vậy, đột nhiên cảm thấy khó chịu.

Chu Giai không nhìn hắn mà nhìn sang bên cạnh làm gì vậy? Bị hắn làm đến vậy rồi vẫn không nhìn hắn? Chẳng lẽ đang nghĩ đến người khác?

ĐM!

Nghĩ đến khả năng này, lồng ngực Hà Dã như bị nghẹn lại rất không thoải mái. Hắn trầm mặt, tay duỗi ra là túm được mép chăn của Chu Giai. Chu Giai bị hắn chơi đến mơ màng, còn sắp đến lúc cao trào, bây giờ lại thấy hắn rút vũ khí ra, còn lôi cái chăn cậu đang cắn trong miệng thì rất khó chịu. Cậu mở đôi mắt long lanh mê man nhìn hắn.

Hà Dã thấy ánh mắt Chu Giai nhìn mình, sự khó chịu đã giảm bớt nhưng vẫn rất phiền muộn. Hắn kéo chăn ra đằng sau, tay run run, đỏ mắt nhìn đăm đăm Chu Giai nói: “Nhả ra.”

Chu Giai thả lỏng răng, nhả chăn cắn bên trong ra ngoài, lè lưỡi liếʍ đôi môi khô khốc, thở nhè nhẹ nhìn Hà Dã, lại nhìn xuống người anh em của hắn, chân kẹp lên eo hắn vặn vẹo, thúc giục hắn mau lên.

Hà Dã nhìn cái chăn bị nước bọt của Chu Giai làm ướt một mảng, cảm nhận Chu Giai đang kẹp lấy eo hắn, nhìn cậu chằm chằm. Hắn đưa tay ôm lấy eo cậu, lôi cái chăn bông đang bị cậu đè lên ra rồi kê cẩn thận sau lưng cậu.

Mông và eo đã cao hơn bả vai và đầu, Chu Giai cảm thấy chưa quen lắm, đầu óc cậu nóng lên. Đến khi một tay Hà Dã giữ chân cậu đẩy sang hai bên, quỳ vững vàng đẩy dương v*t vào bên trong cậu, Chu Giai trừng mắt.

Cái tư thế này, độ cao này, cậu thấy quá rõ cảnh tượng cây hàng của Hà Dã từng chút từng chút một lao vào bên trong huyệt của cậu. Bức tranh quá dâm mỹ và sắc tình này khiến Chu Giai kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến phát điên.

Hà Dã dùng tư thế này đâm chọc liên tiếp vào thân thể Chu Giai, hắn cố định chân cậu bằng cổ tay mình, hít thở sâu mấy cái rồi không khách khí làm cậu. Vốn dĩ hắn đã đâm rất sâu rồi, bây giờ dùng tư thế này còn vào sâu hơn nữa. Đến khi eo hắn chững lại, sau khi dùng sức chơi Chu Giai, cậu không thể ngậm miệng được nữa, rêи ɾỉ thành tiếng.

Hà Dã rất hài lòng, còn Chu Giai thì sắp không ổn rồi.

Khi Hà Dã đã cố định được tư thế, Chu Giai sung sướиɠ đến mức rêи ɾỉ không ngừng, cậu đỏ mặt muốn đi tìm thứ gì có thể bịt mồm mình lại. Thật vất vả Chu Giai mới túm được cái áo len, Hà Dã lại đoạt lấy mà ném thẳng xuống gầm giường. Chu Giai nhìn Hà Dã, trong mắt như muốn lên án. Hà Dã nhìn lại cậu, cứ một chút lại cạ lên điểm mẫn cảm bên trong, còn nghiến qua nghiến lại xung quanh tràng thịt.

“A!”

Chu Giai không chịu nổi nữa, ngửa đầu ưỡn ngực ngã xuống giường, giơ tay đầu hàng. Đôi mắt cậu mờ mịt nhìn Hà Dã, mở miệng rêи ɾỉ trên giường, không khoa trương không giả vờ nữa, tất cả đều là biểu hiện lên đỉnh bị Hà Dã va chạm mà sung sướиɠ. Khi thì nghẹn ngào trầm thấp, khi lại cao vút uyển chuyển, trái hay phải thì đều là sướиɠ, đều thoải mái cả.

Hà Dã nghe Chu Giai lớn tiếng kêu, vòng eo càng chuyển động nhanh hơn, trên trán trước ngực đều đẫm mồ hôi nóng hừng hực ngập tràn du͙© vọиɠ. Hắn đẩy cao chân Chu Giai lên khiến mông cậu càng vểnh hơn, đâm vào rút ra siêu nhanh. Lỗ nhỏ bên trong mông Chu Giai khép khép mở mở, tiếng lép nhép hòa thanh cũng tiếng rêи ɾỉ của Chu Giai.



Chu Giai lắc đầu, bị chơi đến mạnh mẽ nức nở đưa tay đẩy Hà Dã, tay còn lại đè lên bộ phận của mình, chỉ dám nhẹ nhàng tuốt nhẹ mấy cái, không dám đụng lên quy đầu nhạy cảm. Cậu nhìn chằm chằm Hà Dã đang mím môi thở hồng hộc, trong đầu hỗn loạn, đột nhiên nảy ra một nghi vấn: Có phải Hà Dã biết trước rồi không? Tại sao mới lần đầu tiên đã khiến cậu thoải mái như vậy? Chẳng phải nói lần đầu tiên của đàn ông đều bỡ ngỡ, không quen sao?

Nhưng mà với dáng vẻ Hà Dã đâm cậu, nhìn thế nào cũng thấy không hề không quen hay gượng gạo, chỉ trừ lúc khuếch trương trông có vẻ vội vàng quá mà thôi.

Quan trọng nhất là, chẳng phải xử nam sẽ bắn nhanh sao? Hà Dã cᏂị©Ꮒ bao lâu rồi còn chưa bắn? Cây hàng của hắn cứ cương mãi mà chưa có ý định muốn bắn.

Chu Giai cắn môi nhịn xuống tiếng rêи ɾỉ, cả người như bốc lên mùi chua. Cậu đoán có khi nào Hà Dã đã từng trải qua với người khác, cậu không phải lần đầu tiên của hắn, cho nên hắn mới như vậy không?

Không đoán thì thôi, càng đoán càng thấy ghen tị.

Chu Giai giơ chân giẫm lên bả vai Hà Dã, cổ họng nuốt nước bọt, rụt eo về sau, đôi mắt đỏ trừng trừng nhìn hắn, hừ ghen tị chết mất, vừa tức vừa khó chịu hỏi hắn: “Này, có phải cậu thạo quá rồi không?”

Hà Dã không thèm phản ứng cậu mà còn đâm chọc nhanh hơn, cậu dùng chân đẩy Hà Dã, nghẹn ngào khàn giọng kêu lên: “Con mẹ nó, có phải cậu làm với người khác rồi không?”

Hà Dã bị Chu Giai đá, dương v*t trượt khỏi mông cậu. Hắn nghe thấy chất vấn của cậu, cau mày, giơ tay lên dùng sức túm lấy chân cậu cố định lên bả vai hắn, bực mình vô cùng, tay còn lại giữ eo Chu Giai không để cậu rụt về đằng sau, căm tức nhìn Chu Giai.

Trong lòng Chu Giai đang rất ghen tị, trừng mắt nhìn Hà Dã, gương mặt đầy vẻ oan ức muốn khóc. Trong lòng cậu cứ nghĩ đến chuyện có phải Hà Dã từng dẫn người khác về làm chuyện thế này trên cùng cái giường này rồi không, đỏ mặt quay đi, không hề vui chút nào.

Con ngươi Hà Dã co lại, hắn bóp cằm Chu Giai ép cậu phải quay mặt nhìn hắn, mở miệng ra là nghe thấy câu nói còn nồng nặc mùi giấm và tức giận hơn Chu Giai nhiều.

Hắn nghiến răng hỏi cậu: “Cậu đã bị bao nhiêu người chơi rồi?”

Chu Giai nhìn Hà Dã, trong đầu tỉnh táo lại, mãi mới phản ứng được Hà Dã hỏi gì, ngay lập tức nổi khùng đẩy cái tay đang bóp cằm cậu ra: “Cậu có ý gì?”

Hà Dã cau mày cười nhạt, tay mò xuống nhét hai ngón tay chen vào trong mông Chu Giai, rút ra cắm vào, nói: “Ý trên mặt chữ.”

Chu Giai vừa buồn bực vừa tức, cậu chống nửa thân trên dậy, không cho Hà Dã làm cậu nữa: “Cậu đi ra ngoài!”

Hà Dã lạnh mặt nhìn cậu, không chỉ không rút ngón tay ra mà còn chọc vào chỗ mẫn cảm của cậu, đùa giỡn với tốc độ cao, ngón tay chọc khiến Chu Giai kêu thành tiếng, dương v*t dưới háng cũng giật giật.

Hà Dã chợt rút tay ra, nhìn chất nhầy trên ngón tay, giơ đến trước mặt Chu Giai cho cậu nhìn, trong mắt u tối đến đáng sợ: “Chọc bừa mấy cái mà đã chào cờ được, rốt cuộc cậu hay tôi mới thế đây?”

Chu Giai nhìn ngón tay Hà Dã, lại ngẩng đầu nhìn gương mặt hắn, sắc mặt hết đỏ lại trắng, trắng xong lại đỏ, thật lâu mới dần dần hết giận. Xem như cậu đã hiểu rồi, chính cậu nghi ngờ Hà Dã, mà Hà Dã cũng đang hoài nghi cậu.

** má?? Đây là chuyện gì vậy?!

Chu Giai xoay cổ lại sờ lên mặt mình, nhìn chằm chằm bao cao su và dầu bôi trơn đặt ngay ngắn trên giường, trong lòng không nhịn được vui vẻ, giống như kẻ ngốc vậy.

Hà Dã còn đang bực, Chu Giai đuổi hắn ra ngoài, còn hắn thì thật sự định xuống giường đi ra ngoài, mặt mũi đen sì cả lại.



Hiểu lầm được tháo gỡ, Chu Giai sao có thể để hắn đi. Hà Dã vừa lùi đầu gối ra sau, Chu Giai giơ tay ôm lấy cổ hắn, kéo ngã cả hai người ra sau giường. Hai người ngã lên nhau, đầu v* va phải ngực hắn khiến cậu đau đến mức hít hà, nhưng khóe miệng không nhịn được mà cứ cười.

Hà Dã hơi bối rối, bình tĩnh lại rồi chống tay ngồi dậy. Cánh tay vừa dùng sức, lỗ tai hắn bị cắn, còn cắn rõ mạnh, sau đó hơi thở nóng bỏng phun bên tai hắn, giọng nói cũng truyền vào trong tai.

Chu Giai nhắm hai mắt, mặt đỏ bừng nói: “Cậu là người đầu tiên.” Nói xong cậu thả lỏng cánh tay đang ôm cổ Hà Dã, dẩu môi quay mặt vào trong tường.

Hà Dã nhìn gò má Chu Giai, trong đầu cứ quay cuồng, cuối cùng cũng tải xong. Ngực hắn nóng ran, ánh mắt nóng rực nhìn Chu Giai.

Chu Giai quay mặt sang nhìn Hà Dã, cắn răng nuốt nướt bọt, hai chân lại quấn lấy eo hắn, còn cạ mông mình lên anh em dưới háng, giọng nói mềm nhũn câu dẫn: “Này, còn không làm đi à?”

Người khiến hắn bực mình là cậu, mà người xuống nước nhượng bộ trước cũng là cậu.

Hà Dã không lên tiếng, nhìn chằm chằm không biết sống hay chết, Chu Giai luôn dễ dàng khiến tâm trạng hắn lên xuống thất thường. Hắn nắm lấy anh em của mình, nhắm thẳng vào lỗ mà đâm.

“A! Fuck!” Chu Giai bị làm khẽ kêu, eo rụt lại: “Sâu quá, trướng, cậu đi ra ngoài.”

Hà Dã không nói lời nào cũng không đi ra, mím môi nhìn chăm chú Chu Giai, bên dưới chuyển động nhanh như máy đóng cọc, hết đâm rồi rút khiến Chu Giai mất hồn, tiếng rêи ɾỉ trong miệng không ngừng vang lên.

Chu Giai vừa rồi đã nhẫn nhịn quá lâu, dương v*t đã cứng đến mức phải phát tiết. Cậu nắm lấy của mình, ánh mắt đong đưa nồng nàn tình cảm nhìn Hà Dã, nức nở tuốt lên tuốt xuống tạo nên một trận kɧoáı ©ảʍ. Đến khi Hà Dã cắm rất sâu vào điểm mẫn cảm, lông mu hắn cọ lên miệng huyệt, Chu Giai không thể chịu được nữa mà bắn tinh cao trào.

Hà Dã nhìn Chu Giai, nhìn gương mặt đỏ bừng và ánh mắt mơ màng khi lên đỉnh của cậu, nhìn đôi môi đỏ tươi đang cắn để nuốt hết tiếng nghẹn ngào vào trong. Trong phút chốc, Hà Dã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, hắn thở hồng hộc liều mạng rút cây hàng đang ở bên trong tràng ruột không ngừng cắn mυ"ŧ hắn rõ chặt của Chu Giai, sau đó lại thô bạo đâm chọc vào bên trong nơi thít chặt ấy.

“A! Không được! Ha! Ha! Hà Dã, chậm thôi!”

Chu Giai bị Hà Dã dốc sức làm đến khi lên đỉnh, vừa khó chịu lại có cảm giác thoải mái khó tả. Cậu lắc eo động chân, bả vai cứ ma sát trên giường.

Hà Dã yêu thích dáng vẻ kí©ɧ ŧɧí©ɧ không chịu nổi của Chu Giai, hắn túm lấy eo cậu, kéo cậu về phía hắn, liều mạng vùi thật sâu vũ khí vào bên trong tràng thịt ấm áp.

“A!”

Trước mắt Chu Giai sáng lóa, cuối cùng một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ được bắn ra, cả cơ thể mềm nhũn run lẩy bẩy dưới thân Hà Dã.

“ĐM!”

Hà Dã cũng bắn, bắn bên trong Chu Giai, như thể muốn đánh dấu cơ thể cậu thuộc về hắn. Đến khi bắn xong, hắn thở to, cũng không biết khóe miệng mình đang cong lên, chống tay đè lên Chu Giai, nhìn cậu đang thất thần.

Lần đầu tiên, bọn họ cứ như vậy trao lần đầu tiên của mình cho đối phương.

Hừng đông lạnh lẽo, tại đây, hai trái tim còn chưa được kết nối nhưng đã dần quan tâm đến nhau.
break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc