Lãnh Thừa Phong tiếp nhận báo cáo, lông mày nhếch một cái.
" Hơn cả Lăng Diệp..."
" Tuy chưa nắm được số liệu cụ thể của Lăng Diệp, bất quá.... Lăng Diệp đã hoàn thành hai lần thú hóa, mà nhị thiếu gia thú tính chưa thức tỉnh, cho nên chúng ta chì có thể lớn mật suy đoán."
Lí Hoàn tay chống trên bàn, vẻ mặt có chút kích động.
" Nhị thiếu gia hoàn toàn thức tỉnh rất có thể hơn hẳn Lăng Diệp."
Lãnh Thừa Phong lộ ra một nụ cười khó thấy.
" Dã Kê bây giờ thế nào?"
" Nghiên cứu viên đánh thuốc an thần cho hắn, hai tiếng sau sẽ thức tỉnh."
Lãnh Thừa Phong gật đầu.
" Tái đánh một lần nữa, miễn cho hắn tỉnh lại lại ồn ào khắp nơi."
Hai ngày nay Lãnh Tử Diễm không về nhà, Dã Kê chết tiệt kia thiếu chút nữa quậy tung Lãnh phủ.
" Đúng rồi, tiên sinh, chuyện Lãnh phủ chúng ta đón nhị thiếu gia về tựa hồ đã bị phát giác."
Lí Hoàn đè thấp thanh tuyến.
" Trước đó có một phụ tá Tướng quân phủ gọi điện thoại cho ta, nhắc nhở chúng ta, chú ý lời nói và hành động."
Lãnh Thừa Phong tựa vào ghế dựa, nửa khép mắt.
" Thì sao, nhi tử này là hắn không cần, ta giúp hắn dưỡng, hắn còn có ý kiến?"
" Ha ha, cũng đúng."
Lí Hoàn cũng cười lên.
" Dù sao, chúng ta có thể dùng hảo Dã Kê, dù không thể, chỉ là nghiên cứu gien của hắn thôi cũng đủ cho thú nhân chúng ta chế tạo tăng lên một bậc."
" Bệ hạ bệnh tình nguy kịch, chuyện này cần phải tiến hành nhanh hơn."
" Dạ, tiên sinh."
Lãnh Thừa Phong nâng tay lên nhìn đồng hồ.
" Tám giờ?"
" A, phải."
" Thiếu gia còn chưa trở về?"
Lí Hoàn ở bên cạnh Lãnh Thừa Phong nhiều năm, nhạy bén nhận ra Lãnh Thừa Phong đang tức giận.
" Thiếu gia... Có thể... Còn ở cùng Quân thiếu gia."
Lãnh Thừa Phong hừ một tiếng thật mạnh.
" Bảo Tạ thúc gọi điện thoại cho nó, trước sáu giờ sáng mai mà không xuất hiện, liền cút luôn khỏi cái nhà này cho ta."
" Ân, đã biết, sáng mai? Xem tình hình..."
" Thiếu gia, sáng mai tiên sinh muốn chính thức giới thiệu nhị thiếu gia cho mọi người trong gia tộc, ngươi nhất định phải trở về."
" Đâu có gì liên quan tới ta!"
" Thiếu gia..."
Mắt thấy Tạ quản gia còn định tiếp tục lải nhải, Lãnh Tử Diễm thẳng thắn nói.
" Được rồi, ngày mai ta sẽ đến đúng giờ."
Lúc Tạ thúc gọi điện thoại đến, hai người vừa vặn về tới tầng hầm nhà trọ, Quân Ngân tháo đai an toàn.
" Ngươi ngày mai trở về?"
" Ân."
Lãnh Tử Diễm méo miệng.
" Ông già nhà ta không biết từ đâu nhận con trai."
" Là tên côn đồ đầu gà rừng kia?"
Khẩu khí Quân Ngân có một chút không thoải mái.
" A, hắn bất quá mới tiến vào hai ngày, sao giống như khắp thiên hạ đều biết?"
" Ta là Quân gia gia chủ, sao có thể không có đường tin tức, huống chi là đại sự về nhân vật Lãnh gia mới thêm danh, chỉ là, tình báo Quân gia còn chưa thăm dò được phụ thân ngươi rốt cuộc định làm gì."
" Có cái gì tốt mà thăm dò."
Lãnh Tử Diễm nhún vai.
" Không khéo lại là nợ phong lưu của ông già hồi trẻ!"
" Hắn không giống ngươi."
" Vậy giống ai?"
" Lăng Diệp..."
Quân Ngân bổ sung một câu.
" Ta sai người điều tra con gà rừng kia, mặt mày hắn cực kỳ giống Lăng Diệp."
Không khí bên trong xe đông lại mấy giây.
Lãnh Tử Diễm cười nói.
" Quân Ngân, chúng ta nói chuyện này để làm gì.... Quản cái gì Quân gia Lãnh gia, dù sao... Ta là của ngươi..."
Âm cuối phía sau bị cắn nuốt giữa môi lưỡi tương giao.
" Này... Đây là bãi đỗ xe công cộng..."
" Thì sao?"
Lãnh Tử Diễm phóng tới ghế Quân Ngân, trực tiếp cởi quần jean xuống, hai chân lỏa lồ thon dài thẳng tắp, da thịt màu mật ong lóe ra ánh sáng bóng loáng.
" Trên thắt lưng ngươi có thương tích, ta đến động là được."
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Tử Diễm ửng hồng xuân sắc, mồ hôi theo cằm nhỏ xuống từng giọt.
" Thoải mái không?"
" Ngô... Hảo chặt..."
Chặt lạ lùng, cuộc sống tình ái của người này thối nát như thế, nhưng nơi kia vẫn sít chặt mà nóng bỏng, ngô... Hắn ác ý kẹp lấy y.
" A..."
Lãnh Tử Diễm bám trên vai Quân Ngân, thân thể loạng choạng làm tính khí Quân Ngân có thể đâm đến điểm mẫn cảm của mình. Hắn thân hình cao lớn, đầu thỉnh thoảng sẽ đụng vào nóc xe, hắn lại hoàn toàn không thèm để ý, cánh môi đỏ mọng hơi giương, khi thì phun ra rêи ɾỉ dâm loạn, khi thì cúi xuống hôn lấy Quân Ngân.
" Ngươi thích cùng ta làʍ t̠ìиɦ không, Quân Ngân?"
Góc độ nằm ngửa vừa vặn có thể thấy chỗ giao hợp dâm mỹ, tay vuốt ve eo Lãnh Tử Diễm, da thịt mềm dẻo như có thể gạt ra kim tuyến.
Trước cãi lại, miệng nói cái gì phải kiêng cử cấm dục, đều là trò cười.
Bị hắn quyến rũ một cái, ngay cả phương hướng cũng tìm không ra, uổng cho mình còn là người đứng đầu một gia tộc.
Quân Ngân tức tối cắn răng, ôm lấy Lãnh Tử Diễm, đổi tư thế, một ngụm cắn lên cánh môi đỏ đến không chịu được.
" Ngươi này tai họa."
Lãnh Tử Diễm nhẹ cười, ngẩng đầu lên mặc đối phương liếʍ cổ hắn, hơi thở phun ra thật sự làm nhiệt độ tăng cao.
" Ta sao là tai họa?"
Quân Ngân nâng chân hắn lên, gần đùi vỗ một cái vang dội, liếc ngang hắn, con ngươi ôn nhuận như bị lửa châm, dương cụ tím đỏ không chút lưu tình đâm vào.
Thở dốc càng thô nặng, hai chân Lãnh Tử Diễm đặt trên vai Quân Ngân, đối phương động tác hung mãnh, hai tay hắn không thể không nắm chặt lưng ghế.
" Ngô... Tùy ngươi... Tùy ngươi ȶᏂασ ta sao... A.... Quân Ngân...."
" Thích bị ta ȶᏂασ hay bị Lăng Diệp ȶᏂασ?"
Lãnh Tử Diễm nhếch môi cười đến hút không khí.
" Ngươi lại muốn hỏi loại vấn đề ngu ngốc này... A... Quân Ngân... Nhẹ chút..."
" Nói không!"
" Ta nói..."
Quân Ngân thu nhẹ tiết tấu, Lănh Tử Diễm mới thở hoăn một hơi, hắn câu cổ áo Quân Ngân, kéo y hôn mình, thóa dịch trong suốt vắt ngang khóe miệng, tiếng vang phốc phốc vô cùng dâm loạn.
" làʍ t̠ìиɦ cùng Lăng Diệp không có gì đặc biệt... Cùng ngươi...."
Lãnh Tử Diễm hơi có chút khó chịu quay đầu.
" Hình như có chút không giống."
Quân Ngân hỏi đến tận cùng, vặn gương mặt né tránh kia qua nhìn thẳng mình.
" Không giống chỗ nào?"
Lãnh Tử Diễm rất thành thật.
" Cùng họ làʍ t̠ìиɦ là bọn họ thỏa mãn ta, cùng ngươi làʍ t̠ìиɦ là ta muốn thỏa mãn ngươi..."
Khuôn mặt phủ kín xuân triều lại đỏ thêm mấy phần, muốn hấp dẫn ngươi, muốn đục thủng vẻ bình tĩnh của ngươi, muốn nhìn ngươi bởi vì ta mà điên cuồng...
" Ghé sấp qua!"
Lãnh Tử Diễm nghe lời trở thân, không gian chật hẹp, hắn chỉ có thể hai chân gấp khúc quỳ gối trên ghế xe, mông vểnh lên, bộ dạng da^ʍ đãиɠ tùy ngài hưởng dụng.
Tư thế này khiến mông hắn có vẻ càng vểnh thêm, hình dáng ưu mỹ, sống lưng kéo dài một đường, nhục huyệt dưới khe đùi như ẩn như hiện.
Quân Ngân lại đâm vào, nhưng không có động, tựa như cố sức làm khó hắn.
" Ngươi sao lại thỏa mãn ta?"
" Quân Ngân..."
Mắt Quân Ngân khẽ nheo lại, khóe môi tao nhã xuất ra một cái mỉm cười.
" Ban nãy còn chưa trả lời dõng dạc, bây giờ liền nghỉ giải lao?"
Lãnh Tử Diễm dùng móng tay cào cào ghế da.
" Ngươi cố ý."
" Vốn là cố ý."
Thanh âm Quân Ngân luôn lạnh nhạt, hỉ nộ rất ít khi hiện ra... Loại thanh tuyến ái muội mang chút nũng nịu....... Nghe đến lòng người cũng nhuyễn... Thân thể lại mềm đến nát bét.
Lãnh Tử Diễm khẽ cắn môi, bắt lấy lưng ghế, mông vểnh lắc lư theo biên độ, Quân Ngân rên một tiếng.
" Ngươi muốn đem thứ của ta vặn gãy?"
" Không..."
Tại sao Quân Ngân ôn nhu thanh nhã đột ngột trở nên hỏng như vậy?
Ý cười trong mắt Quân Ngân cũng nhanh chóng tràn ra, đẹp đẽ như vô số tinh tú lấp lánh trên bầu trời đêm.
Người kia chịu lấy lòng y như vậy, nhất định là thật lòng thích nhỉ...
Mở lòng bàn tay ra, sờ lên cái mông vểnh phía trước, dùng sức nhào nặn thành đủ loại hình dáng.
" Ta nhớ hồi nhỏ Lãnh bá phụ thường hay đánh mông ngươi, ngươi nói ta có cần kế thừa hắn, thay hắn quản giáo ngươi không?"
" Đừng..."
Lãnh Tử Diễm cuống cuồng giữ chặt tay Quân Ngân.
" Quân Ngân..."
Hắn trời sinh tính cao ngạo, mặc dù dưới loại tình huống này cũng không muốn cầu đối phương, chỉ khẽ cau mày, hy vọng đối phương có thể buông tha hắn.
" Không đánh thì không đánh!"
Ngón tay quấn vòng xung quanh nhục huyệt, dịch ruột non trong suốt khiến cho đầu ngón tay dính dính, Quân Ngân ôm lấy Lãnh Tử Diễm, cắn lên tai hắn, nhẹ giọng nói.
" Ta bất quá mới ngừng nửa phút, phía sau ngươi... Hảo ẩm ướt!"
" Ngươi cũng không phải mới vừa biết!"
Lãnh Tử Diễm dùng mông đẩy đẩy hạ thân Quân Ngân.
" Rốt cuộc có làm tiếp hay không?"
" Làm."
Quân Ngân cười đến ý vị không rõ ràng.
" Bất quá ta muốn ngươi tới thỏa mãn ta."
Quân Ngân ra lệnh, Lãnh Tử Diễm đành phải vâng theo, tuy động tác có chút khó khăn, may mà thân thể hắn cực kỳ mềm dẻo, năng lực co rút của nhục huyệt cũng là tuyệt hảo, tràng thịt đỏ tươi bọc lấy tính khí, chậm rãi kéo ra rồi lại đâm vào.
Huyệt khẩu chật hẹp dồn đến hai khối bọc rung động lap lap, Quân Ngân vén áo Lãnh Tử Diễm lên, bàn tay chậm rãi vuốt ve ngực hắn, hai người đều cực kỳ hưởng thụ, nhanh chóng lần lượt bắn ra, bạch dịch nồng đặc chảy đến dính đầy ghế xe.
" Quân Ngân, bên ngoài có người."
" Ân."
Ban nãy đã phát hiện.
" Cửa kính xe không có vấn đề gì chứ?"
" Không có vấn đề, bên ngoài không thể thấy."
" Vậy âm thanh thì sao?"
" Ngươi kêu lớn tiếng như vậy, chắc chắn sẽ truyền ra."
" Ngươi kêu ác hơn ta!"
" Thật sự?"
Quân Ngân bóp một cái lên nụ hoa Lãnh Tử Diễm, người kia tức khắc chấn kinh thở hổn hển một cái, biểu tình trên mặt vừa là thống khổ vừa là vui sướиɠ. Quân Ngân bỗng nhiên phát hiện... Lãnh Tử Diễm trời sinh chính là để quyến rũ y, dáng người rõ ràng cao như vậy lại lệch pha thích khuất phục dưới thân kẻ khác, còn mặc y đòi lấy.
Quân Ngân không chút nghi ngờ, vô luận là tư thế khó chịu thế nào, chỉ cần y yêu cầu, Lănh Tử Diễm đều nhất nhất làm theo.
Quân Ngân khẽ nắm cằm, người này nghe lời khó thấy như vậy, y có cần gây sức ép hắn thêm một chút nữa không ?