Cô từ từ mở mắt ra, trước mắt cô là một bóng tối, cô đang nằm trong căn phòng rất quen thuộc. Cứ tưởng đâu bản thân đã chết, nhưng cô vẫn còn sống. Thậm chí là Đường Hy còn đang ở trong phòng của Thiên Lâm
Cô cố gắng ngồi dậy, nhưng lại đụng tới vết thương nên khiến cô rất đau, nhưng vết thương này làm sao đau bằng nổi đau trong lòng cô.
Anh bước tới đỡ cô dậy nhưng cô lại đẩy anh ra " Tại sao tôi lại ở đây?" chẳng phải anh muốn giết cô sao, nhưng sao anh lại để cô ở nhà anh
Anh lạnh lùng đứng dậy đi đến ngồi xuống cái ghế sô pha đối diện với cô " Nếu không ở đây thì ở đâu "
Môi cô khẽ nhếch lên " Hàn Thiên Lâm anh đúng thật là nực cười. Người muốn giết tôi là anh, người muốn cứu tôi cũng là anh. Có phải đầu óc anh bị chó ăn rồi đúng không?"
" Dù sao em cũng nên cảm ơn anh một lời chứ nhỉ?"
Chân mày cô khẽ nhíu lại " Hức, anh giết tôi mà còn muốn tôi cảm ơn anh. Tôi còn chưa giết anh thì làm sao cảm ơn anh"
Anh nhìn thẳng vào mặt cô " Em hận anh đến vậy sao?" khuôn mặt anh vẫn luôn nghiêm túc không thay đổi dù chỉ một chút dịu dàng
Cô gật đầu nói với giọng khẳng định " Hận, rất hận anh. Cả đời Đường ŧıểυ Vy tôi lại bị một người đàn ông như anh đâm tôi"
Anh bỗng đi lại ngồi kế bên cô " Em là Đường Hy không phải Đường ŧıểυ Vy" anh lấy tay sờ nhẹ nhàng vào vết thương của cô giống như nâng niu
Cô đẩy tay anh ra " Tôi không còn là Đường Hy của trước kia, bây giờ tôi là Đường ŧıểυ Vy anh hiểu không "
Ánh mắt anh từ từ bỏ đi sự lạnh lùng kia mà càng trở nên dịu dàng hơn " Tại sao em phải đi đến con đường này chứ. Anh nhất định sẽ đem em ra khỏi bóng tối "
" Tôi không cần, tôi không muốn tin người đã giết tôi " dù một cái cô cũng không muốn nhìn thấy mặt anh. Khuôn mặt khiến cô vừa yêu vừa hận ấy
Anh nắm lấy tay cô " Anh làm vậy là vì em thôi. Anh không muốn em bước vào con đường đen tối đó nên anh mới đâm em để bọn họ nghĩ em đã chết và sẽ không tìm em nữa "
Cô dơ tay lên, một cái tác dán thẳng xuống mặt anh " Tên khốn, ai cho anh cái quyền quyết định thay tôi, cuộc đời tôi như thế nào đó là do tôi định đoạt không đến lượt anh xen vào. Nếu bạn bè tôi có chuyện gì tôi nhất định không tha cho anh "
Anh không hề nổi giận khi cô đánh anh mà anh không nói gì bỏ đi ra ngoài. Trước khi đi anh không quên để lại cho cô một câu nói " Tổng thống phu nhân của anh đương nhiên phải do anh định đoạt" anh đóng cửa một cái thật mạnh khiến cô giật mình
Cái gì mà tổng thống phu nhân của anh, không lẽ anh là tổng thống trẻ tuổi mới nhận chức mà báo chí hay đưa tin dạo gần đây. Anh lại là tổng thống, đều này có phải đã quá nực cười không, một đàn ông mới 20 tuổi đã được làm tổng thống. Ai tin chứ