Trong một buổi Party tại nhà hàng Vĩnh Phúc, hôm nay là sinh nhật của Đường Hy nên mọi người cố tình tổ chức thật lớn để cô có thể vui vẻ. Trong buổi tiệc đều là nhửng người bạn luôn giúp đỡ cô suốt thời gian cô học cùng họ. Buổi lễ được diện ra rất vui vẻ cho đến khi cô vào nhà vệ sinh.
Bên trong phòng vệ sinh nữ chẵng có ai hết, đột nhiên có một người đàn ông bước vào và khóa cửa lại, khiến cô sợ hãi chẳng biết nên làm gì, người đàn ông từ từ tiến đến gần phía cô
"Cô là Đường Hy, ŧıểυ thư Đường Chu, 16 tuổi. Từ nhỏ đã có hôn ước với Ngũ Hia của Tư Gia là Hàn Lục Thiên, con trai của hiệu trưởng trường Hoa Vĩnh" giọng nói của người đàn ông này rất lạnh lùng
Cô hoảng loạn chẵng biết phải làm gì, người đàn ông này tại sao lại biết quá nhiều về cô. Hắn muốn giết cô, hay là bắt cóc tống tiền. Hắn cần bao nhiêu cô điều sẽ cho mà, chỉ xin hắn đừng đụng vào cô thôi
"Anh, anh là ai. Sao anh biết những chuyện này"
Khuôn mặt của hắn bắt đầu hòa hoãn lại, hắn lễ phép mở cửa ra "Xin lỗi phu nhân, là do Hứa Văn vô lễ. Hiện tại ông chủ đang muốn gặp phu nhân, mời phu nhân đi theo tôi"
Wf cái quái gì đang sảy ra vậy, phu.... phu nhân, ai là phu nhân của hắn. Cô còn chưa cưới chồng thì lấy đâu ra cái danh phận phu nhân này. Còn cái gì mà ông chủ, không lẽ là Hàn Lục Thiên, nhưng hắn muốn gặp cô làm gì
Phòng Vip 125
Cô bước vào phòng, cảnh tượng trong phòng khiến cô sợ hãi, khung cảnh trong đây yên tĩnh đến lạ thường, cô còn không ngờ tới ngay cả nhà hàng mà còn có cả một căn hộ riêng nữa. Cái nhà hàng này chắc hẳn là của Hàn Gia nắm quyền rồi.
Bên trong phòng chẵng có một tí xíu động tĩnh gì, nhưng đột nhiên cửa phòng mở ra. Có một người đàn ông bước vào, khuôn mặt cực kỳ hoàn mĩ, làn da hơi trắng giống như con gái, từng cái nhíu mày của anh có thể khiến biết bao nhiêu con người khiếp sợ. Dáng cực chuẩn nha, cao cũng khoảng chừng 1m8, góc nghiêng tuyệt đẹp, cả nɠɵạı hình lẫn khuôn mặt của anh giống như có bùa mê, nó có thể khiến người ta nhìn hoài không chán. Trên người anh mặc một bộ đồ vet, cà vart được nới lỏng ra trong quyến rũ vô cùng.
Cô cứ như vậy nhìn chằm vào anh từ đầu đến cuối cho đến khi anh đã ngồi xuống ghế mà cô vẫn còn nhìn anh
"Tôi biết tôi rất đẹp, em không cần phải nhìn tôi hoài như vậy. Sau này cả cơ thể của tôi đều là của em rồi" ngay cả giọng nói cũng chứa đầy ma mị.
"Đồ tự luyến" khoan đã lúc nãy anh nói cái gì. Cái gì mà sau này cơ thể của anh đều là của cô, bậy rồi.
"Qua đây ngồi đi"
Cô như bị anh thôi miên, cực kỳ nghe lời mà ngồi xuống. Chưa kịp ngồi xuống ghế đã bị anh kéo cô người, cả cơ thể cô đều được anh ôm. Cô hoảng loạn chẵng biết làm gì, cứ như vậy mà đẩy anh ra nhưng không được vì sức anh quá lớn
"Thả tôi ra"
Vậy mà anh càng ôm cô chặt hơn, anh nắm lấy tay cô nói "Hình như em đang muốn hủy hôn thì phải?. Còn nghe nói là em đã có người đàn ông khác"
"Phải đó. Tôi tôi có người tôi yêu rồi. Chúng ta dù gì cũng không hề yêu nhau, vì vậy chúng ta nên hủy hôn đi"
Môi anh khẽ nhếch lên, chân mày thì hơi nhíu lại "Chuyện này không do em định đoạt, muốn kết hôn hay hủy hôn thì đều do tôi quyết định, em không có cái quyền đó"
Cô tức giận quát lớn "Muốn kết hôn hay không đều do cả hai quyết định, anh tại sao có thể quyết định còn tôi thì không?"
"Vì gia thế của Hàn Gia lớn mạnh hơn Đường Gia gấp đôi. Vì vậy tôi mới là người có thể quyết định, còn em thì không. Câu trả lời này đã đủ chưa"
Cô đứng bật dậy "Đủ, đủ cái con khỉ đấy. Anh đừng ỷ là anh có quyền thế thì muốn bắt nạt ai thì bắt nạt. Anh có tin tôi sẽ không tha cho anh không hả?"
"Em thử xem" anh vậy mà rất bình tĩnh giống như chưa từng có chuyện gì sảy ra
"Anh anh.... hức" cô không nói được lời nào liền tức giận bỏ đi.
Sau khi cô rời khỏi thì Hứa Văn liền đi vào "Ông chủ"
Anh đứng dậy thắt lại cà vart "Cậu mau sắp xếp mọi chuyện với hai vợ chồng Đường Gia đi, sớm để con gái của họ dọn vào Lương Viên"