Hàn Kiệt đứng trước cửa phòng của Diệp Tố nhìn cô trang điểm hỏi "Em đã sẵn sàng cho lời hứa em đã hứa với bản thân em chưa Diệp Tố"
Cô dừng trăng điểm lại, lạnh lùng trả lời hắn "Em đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi. Hôm nay chính em sẽ khiến cho những người từng hại em đều phải trả giá"
Hắn vỗ tay "Tốt lắm em gái thân yêu. Nhanh đi, ba mẹ đang đợi dưới nhà"
"Em biết rồi, anh xuống trước đi" hắn đi ra ngoài đóng cửa lại. Một giọt nước mắt của cô được rơi ra
---------- PARTY -----------
Hôm nay cô mặc một chiếc đầm dạ hội rất sang trọng và lộng lẫy. Chiếc đầm màu xanh được trải dài xuống gót chân, áo cúp ngực không dây để lộ ra cặp ngực trắng nõn nà. Tóc cô được bới lên và uốn cong lại ở hai cọng tóc mái, nhìn cô để tóc như vậy cứ giống như thiếu nữ 18, nhìn cô như vậy liệu rằng có ai nghĩ cô đã là một người phụ nữ trưởng thành sắp được 24 tuổi.
Hôm nay Thiên Hạo cũng tới, anh chính là tâm điểm chú ý của các nhà báo đến đây. Anh vẫn vậy, trên người anh chủ đa͙σ theo hai màu đen trắng, nhưng vẫn luôn cuốn hút người nhìn với khuôn mặt đẹp trai như tạc tượng của anh.
Cô chỉ liếc nhìn anh một cái rồi bỏ đi vì nhìn thấy 3 người khiến cô hận không thể giết chết. 3 người đó chẵng phải là Trương Thẫm Ngọc, Trần Nhã và cả Trương Lâm Hùng. Cô từng bước đi đến chỗ 3 người họ
Cả 3 người ai cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, nhưng Trần Nhã bà ta là người lên tiếng trước "Lâu quá không gặp cô Nguyệt Nhi"
"Xin lỗi tên của tôi là Hàn Diệp Tố không phải Nguyệt Nhi" cô đưa ly rựu lên uống cạn ly
"Nè sao cô cứ đổi tên hoài vậy, hết làm kẻ giả mạo Đàn Nhi em gái tôi rồi đến giả mạo Thiếu Phu nhân Hà Thị bây giờ còn làm kẻ giả mạo Diệp Tố ŧıểυ thư em gái của Hàn Kiệt hay sao hả. Rồi sau này người tiếp đến cô giả mạo sẽ là ai đây" giọng ả thật hóng hách, đây chẳng phải là buổi tiệc chúc mừng cô trở về Hàn Gia hay sao. Vậy mà ả lại dám chửi cô như vậy
*Chát*
Một cái tác thật mạnh được dán xuống thẳng mặt ả, ả ta đau đớn ôm mặt quát lớn "Con khốn nạn mày dám đánh tao. Hôm nay tao cho mày chết" cái tác lúc nãy chẵng phải ai khác mà chính là cô đã đánh ả
Cô liếc mắt nhìn ả "Để tôi xem, ai sẽ là người chết trước. Tôi sẽ không bỏ qua cho gia đình các người vì tội dám thiếu tôn trọng với bổn ŧıểυ thư đâu" cô nghênh ngang bỏ đi để cho gia đình bọn họ tức đến điên
Cô đi đến phía của Hàn Kiệt, và ba mẹ cô là Lưu Phi và Hàn Hải. Mẹ cô nhanh chóng đi tới ôm cô "Con gái hôm nay con thật sự rất đẹp. Không hổ danh là con gái cưng của Hàn Gia đúng ta"
Cô cười tươi "Mẹ à, câu nói này mẹ đã nói với con rất nhiều lần từ nhà lên tới buổi tiệc rồi"
Bà buông cô ra "Con là đứa con gái mẹ yêu thương nhất. Nhưng mẹ lại không thể nhìn con từng ngày lớn lên, là mẹ không chăm sóc cho con tốt nên mới để cho người khác hành hạ con"
"Mẹ à, lỗi không phải do mẹ mà. Mẹ mà cứ như vậy hoài thì làm sao con nỡ bỏ mẹ mà sang Đức chữa bễnh đây mẹ" cô u buồn nói . Đúng vậy hiện tại cô đang mắc phải một căn bêng về não, cô phải sang nước Đức để chữa bệnh. Sau khi hoàn toàn khỏi bệnh thì cô sẽ trở về để trả thù
"Mẹ sẽ không buồn nữa. Mẹ chỉ mong con gái của mẹ mau khỏi bệnh để về lại bên ga đình thôi" bà vội lấy tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt của bà
"Ba, mẹ bây giờ con muốn ra ngoài hóng gió một tí rồi vào" cô ngẩng đầu lên nhìn hắn "Hàn Kiệt anh chăm sóc cho ba mẹ giúp em"