Ác Hán

Chương 337: Đại Chiến Nổ Ra (5)

Trước Sau

break
Đã tới đầu thu.

Hàng năm vào thời gian này, chính là đầu mùa thu, ruộng đồng vô cùng bận rộn, cảnh tượng hưng vượng khắp nơi.

Nhưng năm nay, từ khi hai người Lý Quách trở mặt, bị kẻ đằng sau rắp tâm chia rẽ, mâu thuẫn hai bên càng ngày càng lớn, đã có xu thế không chết không thôi. Xung đột lớn, va chạm nhỏ, dẫn đến một loạt trận huyết chiến, khiến đất đai Tam Phụ nhuộm đỏ máu.

Đổng Phi trầm tĩnh đứng trên đỉnh Kỳ Sơn, mắt dõi ra phương xa, tâm tư thì lẫn lộn rối rắm, cả bố cục đồ mưu ba năm, chỉ vì ngày hôm nay.

Không một ai ngờ rằng, từ khi Lý Nho, Giả Hủ vào Tây Vực, đã có kế hoạch vẹn toàn để đánh ra ngoài. Tất cả mọi người cho rằng, Đổng Phi đánh ra ngoài Tây Vực, chỉ có một con đường từ hành lang Hà Tây, tiến vào Lương Châu. Nhưng không hề biết hành lang Hà Tây chỉ là một vỏ ngụy trang che mắt mọi người của Giả Hủ mà thôi.

Ngay từ đầu Giả Hủ đã đặt trọng điểm ở Võ Đô, đó là một khu vực vô cùng phức tạp, người nắm giữ Hán Trung, vốn là thái thú Tô Cố, nói ra cũng là bộ hạ cũ của Đổng Trác. Danh tiếng Tô Cố không cao, cũng không có bản lĩnh gì hơn người, nói trắng ra là một kẻ rất bình thường. Nhưng một người như vậy mà có thể làm thái thú Hán Trung hiển nhiên có thủ đoạn của hắn.

Tô Cố nhát gan, cực kỳ cẩn thận.

Ở phương diện quản lý địa phương có trình độ nhất định, chỉ nhìn hắn trong hai năm làm thái thú Hán Trung, khiến nhân khẩu và thuế má nơi này luôn giữ mức độ cao là biết. 

Nhát gan mà thức thời, hiểu đạo biến thông, không có dã tâm gì.

Đó là đánh giá của Giả Hủ về Tô Cố, đồng thời căn cứ vào loại tính cách đó triển khai một loạt hành động.

Từ Võ Đô tới Trương Dịch còn có một con đường nối, chính là từ Chu Trì đi ra, xuyên qua Tinh Túc Hải, tiến vào Hoàng Hà. Trên con đường này, có Đằng Tử Câu Bạch Mã Khương nắm giữ, thêm vào đại doanh huấn luyện Kỹ kích sĩ ở Tinh Túc Hải, cho nên từ ba năm trước khi mới vào Tây Vực, con đường nối tới Võ Đô đã được hình thành.

Trong ba năm, Giả Hủ thông qua lực lượng Trương gia trong Thục, bố trí một tấm lưới lớn ở Võ Đô. Được Trương gia dắt mối, trước tiên liên hệ với đại hộ Hán Trung là Diêm gia, hai bên mau chóng đạt thành hiệp nghị.

Trong quá trình đó ra sức nhiều nhất là Diêm Ôn đã quy thuận Đổng Phi ở Lâm Thao.

Diêm Ôn là người Thiên Thủy, nhưng tổ tiên tại Hán Trung, nói ra là chi xa với Diêm gia Hán Trung. Sau khi Diêm Ôn quy tông nhận tổ, đảm bảo với Diêm gia, sau này nếu đoạt lại được Hán Trung, sẽ chấn hưng Diêm gia.

Diêm gia không phải là thế tộc, lấy thương nghiệp phất lên, không thể tính là danh môn. Ở điểm này, Diêm gia và Đổng gia khá giống nhau, cho nên có thiện cảm với Đổng Phi. Những việc làm của Đổng Phi ở Tây Vực luôn được Diêm gia bình tĩnh quan sát.

Trước khi Đổng Phi khai chiến với Quy Tư đã cùng Đổng gia kết minh, đồng thời gửi rất nhiều con cháu Diêm gia tới Tây Vực học tập, thực tế là tỏ rõ thái độ.

Trưởng tử đời ba của Diêm gia tên là Diêm Phố, tự Nho Tông, năm nay 24 tuổi.

Với Đổng Phi mà nói, cái tên Diêm Phố khá xa lạ, nhưng tài học của hắn, rất được Lữ Thực coi trọng.

" Người này có phong thái quốc sĩ!" Đó là lời Lưu Thực nói khi tiến cử Diêm Phố cho Đổng Phi, trước lúc xuất chinh mạc bắc.

Lư Thực là ai kia chứ?

Đó là nhân vật cấp đại tông sư, ngay Dương Tự cũng vô cùng khâm phục ông ta. Ông ta không hay bình luận về người khác, nhưng một khi đưa ra bình phẩm là không nhầm được. Cho nên Đường Phi lập tức sai người điều Diêm Phố từ Thái học phủ ra, bổ nhiệm làm tòng sự ở phủ đô đốc, dù quan vị không nổi bật, nhưng làm không ít người hâm mộ.

Phải biết rằng tòng sự bổng lộc chỉ có một trăm thạch, nhưng đó là chức vụ chỉ tâm phúc mới được đảm nhận.

Diêm Phố cao bảy xích sáu tấc, mặt như phấn ngọc, rất có phong độ, lúc này hắn đang đứng sau lưng Đổng Phi, đứng nghiêm, không nói một lời.

- Nho Tông, phía Mi Huyện đã có tin tức chưa?

Diêm Phố đáp:

- Chủ công, còn chưa có tin tức truyền về, nhưng sẽ không phải đợi lâu lắm đâu, quân sư bố cục cao xa, lần này lại hợp tác với Lâm Hương đình hầu, mọi chuyện đều thỏa đáng, dứt khoát không có sai sót gì. Hà Đông vệ đã đột phá Hà thủy, chiếm lĩnh Liên Chước, uy hiếp trực tiếp tới an nguy của Tả Phùng, Lý tặc sao có thể bỏ qua cơ hội này?

Nhưng Đổng Phi lại cười:

- Chỉ e không phải là Lý Giác biết nắm cơ hội, mà là Vệ Ký có tầm nhìn xa.

Diêm Phố cũng cười:

- Chủ công nói không sai, Vệ gia là đại tộc trăm năm ở Hà Đông, đúng là không thể xem nhẹ, thừa lúc Tào Tháo đón thiên tử, đưa binh vào Hàm Cốc Quan, xuất kích Tam Phụ, nếu mưu tính thỏa đáng, Tam Phụ này .. Hắc hắc.

Đổng Phi nghe ra ý của Diêm Phố, lần này bề ngoài y đánh Mã Đằng, ngầm vượt Võ Đô, Tam Phụ lọt vào tay ai chưa biết.

Vệ Ký không phải là cái tên xa lạ lắm với Đổng Phi, nói ra thì mười năm trước y đã nghe người ta nói tới tên Vệ Ký, khi đó cha y còn là thái thú Hà Đông, Vệ gia nằm dưới quản lý của Đổng Trác. Ân oán giữa Đổng gia và Vệ gia không phải một câu mà nói hết được.

Tính ra thì Vệ gia có ba người chết trong tay y, khi đó Vệ Ký bắt đầu nổi lên, có điều sau đó Đổng Phi tiến bộ cực nhanh, còn Vệ Ký hình như trở nên lặng lẽ.

Ẩn nhẫn, người này nhất định tinh thông đạo ẩn nhẫn.

Đây là một nhân vật tựa hồ chẳng lên sân khấu trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, có điều với điều này, Đổng Phi cũng quen rồi, y không vì thế tùy tiện xem nhẹ.

Diêm Phố thấy Đổng Phi không nói cũng trầm mặc, có điều công phu dưỡng khí còn chưa đủ, chẳng bao lâu không nhịn được phải lên tiếng:

- Chủ công, Tào Tháo xuát binh Hàm Cốc Quan, người không lo lắng chút nào sao? Đổng giáo úy chỉ có một nghìn quân, có thể ngăn được quân tào sao?

- Không ngăn được cũng phải ngăn.

Đổng Phi trầm ngâm nói:

- Nho Tông, đây là chuyện bất đắc dĩ, chúng ta từ Võ Đô đánh xuống, muốn thần không biết quỷ không hay phải mang hành trang gọn nhẹ ra trận. May là Tiêu thành hiểm yếu, Bối Ngôi quân có thể nói là quân tinh nhuệ dưới trướng của ta, trừ hắn ra, không ai đảm trách được nhiệm vụ này ... 20 năm, ta cần 20 năm.

Tới đó mắt y híp lại thành một khe hẹp, lộ ra nụ cười dữ tợn:

- Chỉ cần chúng ta đoạt được Mi Huyện, Công Minh sẽ lập tức xuất quân từ Lương Sơn, chiếm cứ Lâm Tấn, toàn bộ Quan Trung sẽ vào tay ta. Hai tên tặc tử Lý Quách chỉ là hề xiếc mà thôi, nhị tặc chết, Tào Mạnh đức sẽ ngoan ngoãn thu binh.

Diêm Phố gật đầu, biểu thị hiểu ý, có điều trong lòng hắn không yên, dù sao thì hắn theo Đổng Phi chưa lâu, còn chưa hiểu rõ sức chiến đấu của Bối Ngôi quân.

Có điều được tham dự vào một cuộc bố cục lớn thế này, với Diêm Phố mà nói là một kinh nghiệm cực kỳ hiếm có.

Cẩn thận nghiền ngẫm từng chi tiết của bố cục này, Diêm Phố càng cảm thấy tổ phụ lựa chọn Đổng gia là trí tuệ bậc nào.

Tô Cố ngoài có hùng binh của chủ cũ, trong có uy hiếp của đại tộc, dâng thành đầu hàng, tất cả chỉ diễn ra trong ba ngày ngắn ngủi đã kết thúc, gần như gươm không dính máu đã chiếm được Võ Đô.

Đúng lúc này Việt Hề và Vương Nhung vội vàng lên đỉnh núi, thi lễ với Đổng Phi:

- Chủ công, Lý Giác đã xuất binh rồi, Mi Huyện chỉ có năm nghìn nhân mã trong tay cháu hắn là Lý Xiêm. Triệu Sầm nói, hắn có tám trăm người, sẽ toàn lực phối hợp với chủ công đoạt Mi Huyện.

Đổng Phi gần như không có chút ấn tượng nào về Triệu Sầm, về sau Lý Nho nhắc cho y biết, nói Triệu Sầm từng làm thân binh cho Đổng Trác, sau có chiến công được thăng chức. Y cũng lười chẳng thèm nghĩ Triệu Sầm là người thế nào, chỉ cần Lý Nho nói hắn không có vấn đề là đủ rồi.

Đổng Phi dùng kim qua khẽ gõ lên giày, quay người lại nói:

- Lý Giác đã đi, chúng ta cũng hành động thôi. Lệnh Võ An Quốc suất lĩnh hai trăm khinh kỵ, xuất kích Mi Huyện.

Lần này Đổng Phi tới Mi Huyện chỉ mang theo 1000 binh mã, trong đó có 800 cự ma sĩ phải lựa chọn đi lựa chọn lại nhiều lần, còn có 200 khinh kỵ do Võ An Quốc suất lĩnh.

Diêm Phố mới đầu không hiểu, có Cự ma sĩ một mình mang ba ngựa Tây Vực, vì sao còn đem theo 200 khinh kỵ?

Nhìn trang bị, nhìn ngựa, khinh kỵ và Cự ma sĩ thực khác nhau như trời với đất, khinh kỵ đa phần là mã tặc ở Tinh Túc Hải, trộn lẫn vào trong Cự ma sĩ, chẳng những chẳng có tác dụng gì, còn gây thêm loạn ảnh hưởng tới sức chiến đấu của Cự ma sĩ.

Nhưng giờ thì Diêm Phố dường như đã hiểu ra ý nghĩa của 200 khinh kỵ này, nhìn Đồng Phi thẩm nhủ, chỉ chiêu này đã đủ thấy chủ công mưu sâu kế xa rồi.

Đổng Phi không hề biết suy nghĩ của Diêm Phố lúc này, tất cả những điều y làm là theo an bài của Lý Nho:

- Các vị tướng quân chuẩn bị, trưa nay chúng ta có thể uống rượu ở Mi huyện rồi.

Nói xong đi xuống núi trước tiên.

Lý Giác Quách Tỷ, Đổng Tây Bình ta về đây.

***********

Lý Xiêm, vừa tròn 26, luận tuổi ít hơn Đổng Phi một tuổi, là kẻ cuồng ngạo, coi trời là nhất, thúc là thứ hai, còn hắn thứ ba.

Lý Giác thích vu thuật, bên cạnh có vu nữ thiên kiều bá mị coi bói cho hắn, có điều ngày làm vu nữ, còn đến đêm thì làm kỹ nữ. Dù sao Lý Giác mặc dù có thê có thiếp, bên cạnh còn có vu nữ, nhưng hơn bốn mươi rồi mà chưa có con nối dõi.

Chính vì thế mà Lý Giác coi Lý Xiêm như con mình.

Lý Xiêm không thích đọc sách, bẩm sinh mê võ, dùng một thanh đại khảm đao, đã có vài phần hỏa hầu. Có điều từ khi học võ tới nay, Lý Xiêm chưa từng lên chiến trường, thường ngày chỉ quá chiêu với võ tướng dưới trước Lý Giác.

Nghĩ mà xem, bản thân Lý Giác Quách Tỷ chẳng có được võ tướng nào lợi hại, cho dù có vài người hơn được Lý Xiêm, nhưng ai mà dám đánh thật với hắn cơ chứ? Cứ thế làm cho Lý Xiêm ngày càng kiêu ngạo.

Lý Xiêm tự xưng Bạo hổ Bắc Địa, kiêu ngạo vô cùng. Nguyên quán của Lý Giác ở quân Bắc Địa Lương Châu, hàm nghĩa của danh xưng này là muốn so với Đổng Phi ở Tây Vực. Đồng thời hai chữ "Bắc Địa", bao hàm ý tứ khác rất rõ ràng.

Hắn khiêu chiến Đổng Phi.

May là Lý Xiêm ngông cuồng, song Lý Giác vẫn tỉnh táo, nếu không Lý Xiêm nói không chừng thực sự dám đi Tây Vực đấu với Đổng Phi.

Quách Tỷ chiếm cứ Trường An, Vệ Ký xuất binh, hắn cần phải ứng chiến, nếu không Tả Phùng có thể mất bất kỳ lúc nào. Nhưng vấn đề binh lực Quách Tỷ không mạnh lắm. Khi hợp binh với Lý Giác, vùng Tam Phụ xưng là có ba mươi vạn hùng binh, nhưng hai bọn chúng chia ra, đều không có nhiều quân lắm. Tân An cần có binh mã trú đóng, đồng thời cần đề phòng Sóc Phương và Lương Châu đánh lén.

Quách Tỳ muốn kháng cự Vệ Ký tấn công phải điều quân phòng thủ khỏi Trường An, như thế Trường An sẽ bỏ trống, vừa vặn cho Lý Giác cơ hội.

Nếu là trước kia, Lý Giác chắn chắn không chút do dự xuất binh giúp Quác Tỳ, nhưng giờ trở mặt rồi, tất nhiên chẳng những không giúp còn ném đá xuống giếng.

Ba vạn tinh binh trong tay Lý Giác gần như xuất động toàn bộ.

Cũng khó trách hắn dám có hành động được ăn cả ngã về không như thế, Sóc Phương có Giả Hòa và Mã Thiết kiềm chế, toàn bộ tinh lực của Mã Đằng đặt ở Võ Uy, tất nhiên không cần phải quá lo. Mà đoạt được Trường An với cuộc đánh tranh giữa Lý Quách lại mang ý nghĩa trọng đại.

Mi Huyện có già trẻ của Lý Giác, tất nhiên cần thân tín thủ vệ. Mà có ai đáng tín nhiệm hơn người nhà? Cho nên Lý Giác chỉ mang theo vu nữ, để gia quyến cho Lý Xiêm trông coi.

Có câu, trong rừng không có hổ, để khỉ già xưng vương.

Lý Giác vừa đi, Lý Xiêm lập tức liền mời các tướng Mi Huyện tới uống rượu:

- Thúc phụ khi đi từng dặn ta không được uống rượu. Hôm nay ta mời mọi người tới uống cho thỏa thuê, qua hôm nay ai dám uống chút rượu thôi là xử theo quân pháp. Ha ha ha, nhưng hôm nay mọi người có thể uống thoải mái, ta mời mọi người.

Lời này làm người ta dở khóc dở cười.

Ai cũng biết Lý Xiêm coi rượu như mạng, ngươi muốn uống thì cứ việc uống đi, lại còn kiếm cớ, đúng là bưng tai trộm chuông.

Thôi vậy, dù sao hắn cũng là chủ soái.

Hắc Địa chẳng phải do một mình hắn định đoạt hay sao.

Những võ nhân này ai chẳng ham rượu, nếu như chủ soái đã lên tiếng, bọn họ tất nhiên cũng không làm bẽ mặt Lý Xiêm, tức thì trong đại sảnh chén qua chén lại, náo nhiệt tưng bừng.

Đúng lúc mọi người đang uống vào thì đột nhiên có một thân binh từ ngoài chạy vào quỳ một gối xuống:

- Đình hầu không xong rồi.

Lý Xiêm nhướng mất, vô cùng không vui, không thấy lão tử đang uống vui vẻ à, có chuyện gì mà không xong? Lý Giác vô cùng yêu thương Lý Xiêm, phong cho hắn làm đình hầu, bản ý của Lý Giác là muốn nói với Lý Xiêm, đừng nghĩ những chuyện hư vô hão huyền, ngươi còn kém Đổng gia tử xa lắm. Nhưng trong mắt Lý Xiêm, nó lại biến vị, thúc phụ muốn ta thay thế Đổng gia tử sao?

Tước vị của Đổng Phi là do đánh thắng hết trận này tới trận khác mà có.

Võ dũng của Lữ Bố tuyệt luân, được ôn hầu, cũng không ai nói gì. Còn Điển Vi và Sa Ma Kha, ai chẳng chiến công hiển hách. Lý Giác muốn định khích thích Lý Xiêm, ai mà biết Lý Xiêm là kẻ ngu xuẩn, không lĩnh hội được.

- Lão tử đang khỏe mạnh, cái gì mà bảo ta không xong?

Lý Xiêm nổi giận, quát tháo thân binh báo tin:

Thân binh vội nói:

- Không phải, không phải đình hầu ...

- Cái gì mà không phải đình hầu? Câu sau chửi câu trước, ngươi muốn chết à?

Lúc này có người đứng ra chắp tay nói:

- Đình hầu bớt giận, hẳn có đại sự xảy ra, làm tên tiểu tử này khẩn trương .. Ngươi nghỉ một chút rồi thong thả nói, rốt cuộc có chuyện gì mà hốt hoảng như vậy.

Người này đứng ra làm Lý Xiêm nhíu mày, vì đó là Triệu Sầm, vốn làm Nam Cung giáo úy ở Trường An, võ công cao cường, mãnh tướng hiếm có dưới tay Lý Giác.

Chỉ là hắn xuất thân khác với đại đa số bộ hạ của Lý Giác, từng là tâm phúc của Đổng Trác, cho nên Lý Giác hơi nghi kỵ. Về sau kiếm lý do đưa tới Mi Huyện làm đại tượng, nói thẳng ra là tước bỏ binh quyền của Triệu Sầm, tuy danh liệt cửu khanh, thực tế chỉ là một tên giám công tu sửa phủ cho Lý Giác.

Lý Xiêm không ưa Triệu Sầm, vì mỗi lần tìm Triệu Sầm tỷ vỏ, hắn luôn chối từ, thêm vào Lý Giác luôn đề phòng Triệu Sầm, nên Lý Xiêm vẫn có vài phần cảnh giác. Nhưng phải thừa nhận những lời của Triệu Sầm khiến thân binh kia bình tĩnh lại.

- Đình hầu, bên ngoài có tặc binh thách đánh, nói là muốn chúng ta giao ra một vạn thạch lương thảo, một nghìn cân hoàng kim, nếu không sẽ đánh vào Mi Huyện.

Lý Xiêm nổi khùng:

- Giặc cỏ ở đâu ra không biết sống chế như thế?

Triệu Sầm cau mày hỏi:

- Có nhìn rõ đám tặc binh dùng cờ gì không?

- Không nhìn ra, nhưng nhìn qua không phải là quan quân, tên cầm đầu mặt đen dùng chùy, tự xưng là Võ đại vương.

Triệu Sầm chắp tay:

- Đình hầu, hay để mạt tướng ra xem sao?

Cánh môi mỏng dính của Lý Xiêm nhếch lên, cười lạnh nói:

- Chỉ vài tên giặc cỏ nhãi nhép, cần gì Triệu đại tướng quân xuất mã? Lý Đại, lấy đao ngựa, theo ta ra ngoài nghênh chiến, xem giặc cỏ nơi nào không có mắt.
break
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc