Đã nhiều ngày như vậy rồi, đây là lần đầu tiên Tư Nhã cười, nhìn thấy nụ cười của con gái, có không còn do dự nữa, vì con gái mà kết hôn giả thi có là gì đầu chứ
Rất nhanh, chiếc xe dừng ở cục dân chính.
Khoảnh khắc bước xuống xe, đi vào phòng khách của cục dân chính đó, Lục Khải Vũ lại chủ động năm lấy tay cô.
Cô hơi kinh ngạc một chút, muốn hất tay anh ra, lại nghe thấy chất giọng dịu dàng của Lục Khải Vũ: “Chúng ta đến để kết hôn, chứ không phải đến để ly hòn”
Cô ngẩng đầu nhìn gương mặt đầy ý cười dịu dàng của Lục Khải Vũ, cảm thấy có chút hoa mất “Chú tịch Lục, kỹ năng diễn xuất của anh không tệ nha! Không đi đóng phim thật đáng tiếc.”
Lục Khái Vũ tựa vào bên tại cô nói nhớ: Tổng giảm sát Lam, như nhau cá thôi”
Bởi vì giấy chứng nhận đã đầy đủ hết, hai người cũng đến sớm, cho nên bọn họ nhận được giấy chứng nhận kết hôn ngay lập tức,
Vào giây phút bước ra khỏi cục dân chính, Mạc Hân Hy còn có một loại cảm giác không chân thật là bao.
Rốt cuộc cô và người đàn ông tuần tú sáng sủa Lục Khải Vũ cũng kết hôn với nhau rồi sao?
Đến bây giờ cô vẫn nhớ rõ, ngày đầu tiên khi danh vào đại học, tình huống lần đầu tiên gặp Lục Khải Vũ. Anh là đàn anh năm tư đang đứng trước cửa trường để tiếp đón những sinh viên mới.
Nhưng mà sự xuất hiện của anh không có tác dụng trợ giúp gì ngược lại còn dẫn đến tác ở trước cổng Tất cả những nữ sinh đều vây quanh anh giống như những ngôi sao lấp lánh bao vây mặt trăng sáng.
Những nữ sinh không chen đến được trước mặt anh thi thì thầm với nhau, nghe ngóng những chuyện liên quan đến anh ở khắp nơi.
Lúc đó, thật cũng bị vẻ ngoài và khí chất lạnh lùng của anh mê hoặc, chủ yếu là người như cô văn luôn biết tự mình biết Cô gương mặt đầy những nốt mụn tuổi dậy thì của mình, tự biết bản không xứng với anh, cho nên cúi đầu đi về ký túc xá của mình.
Sau đó, nửa học kỳ ngan ngủi trong cuộc sống đại học, những tin đồn có nghe thấy đều lên quan đến hot boy vô tình, lạnh lùng, cool ngầu này.
Vậy mà hôm nay cô lại kết hôn với người đàn ông này. Mặc dù là vi con cái mới kết hôn giá nhưng cảm giác này vẫn có chút kỳ quái!
Bất tri bất giác, chiếc xe dừng lai trước biệt thự nhà ho Luc đi đến nhà trẻ rồi, tôi đưa hai người vào. Đợi đến tối, tôi đưa đi chọn nhân cưới.” Lục Khải Vũ cô
Mạc “Hôm nay xếp cho “Có được không?”
“Không thứ thì làm sao biết được. Tuổi tác của con bé cũng sắp lên lớp một rồi, bắt buộc phải hoà nhập vào cuộc sống tập thể
Cuộc đối thoại của hai người giống như một đoi vợ chồng đã kết hôn nhiều năm, cùng thảo luận về cuộc sống học tập của con cải vậy.
Hai người một trước một sau, vừa đi đến trước cửa phòng khách đã nghe thấy tiếng khóc lên án của Diệp Lan Chí: “Bác trai, lời con nói là sự thật, bất quá con chỉ là tốt bụng giúp tổng giám sát Lam mang quần áo thể ȶᏂασ đi vào phòng giặt ủi thôi, có ấy không phân trái phải mà xông vào phòng của con, đấy ngã con.
“Vốn dĩ con định đi tham gia buổi họp báo của công ty, nhưng mà sau khi bị té cử luôn cảm thấy bụng vô cùng đau, may mà Khải Dã giúp con gọi xe cứu thương, nếu không thì không thể giữ được đứa bé rồi.”
Lục Khải Dã cũng tức giận kêu la: “Bố, tổng giám sát Lam là người ngoài, vậy mà cứ luôn ở nhà mình mãi như thế này nếu mà truyền ra ngoài thì chẳng phải làm danh dự của nhà họ Lục không tốt sao!”
Me Lục không muốn nghe: “Lời này chỉ là lời từ phía Diệp Lan Chi, tình huống cụ thể như thế nào, ai cũng chẳng biết được. Vả lại, Khải Dã, con nói tổng giám sát Lam là người ngoài, chẳng lẽ Diệp Lan Chi cô ta tính là d người nhà mình sao hả?”
“Me, con quyết định rồi tháng sau con sẽ kết hôn với Diệp Lan Chi. Đột nhiên lời nói của cậu chủ Lục nhỏ làm người khác kinh ngạc.
Hôm qua ở trong bệnh viện bác sĩ nói anh ta và Diệp
Lan Chi, cái thai là sinh đôi, nếu như sinh non thi dựa theo tinh trang sức khỏe cơ thể của cô ta sẽ rất khó ma có thể mang thai được nữa
Anh ta nhìn gương mặt tái nhợt của Diệp Lan Chi nằm trên giường, vẫn luôn lo nghĩ mọi chuyện là vì anh ta, đột nhiên cảm thấy mình nên giống như một người đàn ông, phải gánh vác trách nhiệm của một người bố.
Nghe đến đây, Lục Khải Vũ dẫn Mạc Hân Hy đấy cửa đi vào.
Câu hai nhà họ Lục nhìn thấy Mạc Hân Hy thì kêu lên: “Tổng giảm sát Lam đến rồi, mọi người đều đang ở đây, vậy thì hôm nay chúng ta phải nói dứt khoát cho rõ ràng mọi chuyện đi.”